"Xem , cái gì đây!" Cố Dã đưa tờ lệnh điều động cho Khương Duyệt.
Khương Duyệt qua, mắt sáng lên: "Lệnh điều động? Nhanh thế ạ?"
"Thực nhanh !" Cố Dã nộp đơn xin từ mấy tháng , giờ mới phản hồi, quy trình chậm.
Khương Duyệt tờ lệnh, bỗng nhiên thở dài.
Cố Dã rửa tay xong , đang kiểm tra tã cho ba đứa con, tiếng thở dài liền cô: "Đang vui thở dài?"
"Em lo!" Khương Duyệt c.ắ.n môi, ngước đôi mắt thoáng nét âu lo : "Lệnh điều động của xuống , nhỡ em thi đỗ thì ?"
"Em cứ lo bò trắng răng! Em ước lượng điểm còn gì, mà trượt ?" Cố Dã trêu cô.
Thi xong trường phát đáp án để học sinh tự chấm điểm. Cố Dã hỏi Hứa Phân , điểm ước lượng của Khương Duyệt cao nhất trường, cũng phù hợp với năng lực thường ngày của cô.
"Thôi đừng nghĩ linh tinh nữa. Nói dại mồm, kể cả em đỗ thật thì nộp đơn xin ở , nữa là xong!" Cố Dã thấy Khương Duyệt mặt ủ mày chau bèn đặt đứa thứ hai xuống, đến cạnh ôm cô, vỗ về lưng an ủi: "Có gì to tát !"
"Còn thế á?" Mắt Khương Duyệt sáng lên.
"Đương nhiên!" Cố Dã : " tin vợ chắc chắn đỗ!"
"Tin tưởng em thế ? Vậy em nhất định để thất vọng!" Khương Duyệt cũng , ngón tay thon dài vẽ vòng tròn n.g.ự.c áo , đôi mắt long lanh như nước hồ thu.
Cố Dã nắm lấy bàn tay nghịch ngợm của cô. Từ khi ba đứa nhỏ chào đời đến giờ, hai vợ chồng bận tối mắt tối mũi, thêm bố chồng và đến giúp đỡ, họ chẳng gian riêng tư, gì đến chuyện ôm ấp tình tứ thế .
Nhìn khuôn mặt xinh của Khương Duyệt trong lòng, thở Cố Dã trở nên dồn dập. Sau sinh Khương Duyệt đẫy đà hơn , bớt vẻ ngây ngô, thêm phần mặn mà quyến rũ. Khuôn mặt bầu bĩnh, đôi môi đỏ mọng, mắt to ướt át, thở thơm ngọt khiến ngày đêm mong nhớ.
Cô ngước , trong mắt phản chiếu hình bóng . Cố Dã kìm nữa, cúi xuống ngậm lấy đôi môi hồng của cô.
ngay khi tình nồng ý đượm, nụ hôn sắp sâu thêm thì tiếng "oe oe" vang lên từ trong nôi phía .
Nghe là giọng thằng ba. Nó sinh bé hơn chị một vòng, về nhà nuôi mấy ngày da thịt hơn, tiếng như mèo kêu.
Nụ hôn bắt đầu kết thúc. Hai , tranh thủ hôn trộm hai cái mới tách , vội vàng dỗ út.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Thằng ba trong bụng tranh dinh dưỡng chị nên ấm ức , sinh kiêu kỳ, đói một tí là chịu . Khóc ba tiếng ai dỗ là gào lên ngay. Tuy tiếng gào như mèo kêu nhưng cũng nhức đầu lắm, cái miệng nhỏ cứ méo xệch rên rỉ suốt. Để kệ một lúc là đ.á.n.h thức cả hai chị dậy ngay.
So với nó, hai đứa lớn cứ ăn no là ngủ, đúng là thiên thần.
Cố Dã bế thằng ba lên, Khương Duyệt xuống vén áo. Thằng bé ngậm ti là nín ngay, sức b.ú chùn chụt.
"Cố Dã, em thấy thằng ba lắm chiêu thế nhỉ?" Khương Duyệt khuôn mặt nhăn nhúm như khỉ con của con trai, cái tướng ăn tham lam vội vàng khiến cô nỡ thẳng.
"Hửm? Sao thế?" Cố Dã bên cạnh cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-545-dien-nguyen-vong.html.]
"Anh thấy , về nhà đến giờ là nó ăn nhiều nhất?" Khương Duyệt chỉ .
Cố Dã ngẫm nghĩ, hình như đúng thật!
Khương Duyệt nuôi con bằng sữa nhưng một cô đủ sữa cho ba đứa. Mấy ngày đầu còn đủ chứ giờ bọn trẻ lớn nhanh như thổi, hai hôm nay rõ ràng đủ, dặm thêm sữa ngoài.
Thường thì đứa nào sẽ b.ú , hai đứa còn ăn sữa bình. Khương Duyệt để ý thấy nào thằng ba cũng , mấy nay nó b.ú nhiều nhất.
Thằng ba b.ú toát mồ hôi hột, cuối cùng cũng thỏa mãn ngủ . Cố Dã bế nó , nó còn cau mày khó chịu.
Sinh ba tuy vui thật nhưng chăm ba đứa trẻ sơ sinh cũng mệt phờ râu. Cố Dã khỏe như voi cũng hành cho tơi tả.
Mấy đêm liền ngủ ngon, chợp mắt là một đứa ọ ẹ, đái thì ỉa, thì đói. Thường thì cho đứa lớn ăn, tã xong, đứa thứ hai , đặt đứa lớn xuống lo cho đứa thứ hai xong thì thằng ba chép miệng đòi ăn.
Ban ngày thím Dương và chị dâu Thi giúp giặt tã, nấu cơm, nhưng việc chăm con chủ yếu vẫn là Cố Dã lo.
Để Khương Duyệt nghỉ ngơi, Cố Dã bế ba đứa sang phòng phía đông ngủ. Dù chị dâu Triệu giúp nửa đêm đầu thì cả đêm Cố Dã vẫn chẳng chợp mắt tí nào.
Cứ đà , hai vợ chồng bàn nhờ chị dâu Triệu tìm giúp kinh nghiệm chăm trẻ sơ sinh. Ngay hôm đó chị dâu Triệu dẫn về một , là họ hàng quen ở huyện chuyên trông trẻ.
Chị Tôn trông sạch sẽ, tính tình điềm đạm, năng nhẹ nhàng, Khương Duyệt ưng ngay.
Vốn cô định tìm thêm một nữa, sợ chị Tôn một lo xuể ba đứa, nhưng chị Tôn bảo cần, xin thử mấy hôm, hẵng tìm .
Không ngờ chị Tôn một cân hết cả ba đứa.
"Lần thứ hai sinh đôi, lúc đó đứa đầu mới hai tuổi, một chăm ba đứa, quen !" Chị Tôn .
Thử việc mấy ngày thấy , Khương Duyệt chính thức thuê chị Tôn, Cố Dã đỡ vất vả hẳn.
Khương Duyệt tranh thủ đến trường điền nguyện vọng. Ra cổng gặp Vương Mỹ Lệ, bạn cùng bàn ở lớp ôn thi.
Vương Mỹ Lệ hào hứng hỏi: "Khương Duyệt, đăng ký trường nào?"
"Đại học Bắc Kinh! Còn ?"
"Haiz, tớ thi lắm, điền bừa một trường trong tỉnh, chẳng đỗ !" Vương Mỹ Lệ ỉu xìu, như phát hiện điều gì, chằm chằm dáng thon thả của Khương Duyệt, kinh ngạc thốt lên: "Cậu sinh ? Bao giờ thế?"
"Hôm thi xong môn cuối cùng đấy!" Khương Duyệt .
Nhờ thể chất đặc biệt, sinh xong bao lâu dáng Khương Duyệt hồi phục kha khá. Dù mang ba t.h.a.i nhưng bụng rạn xổ nhiều, tuy về eo thon như thời con gái nhưng cô hài lòng .
Cố Dã hết phép việc, ở nhà Khương Duyệt và chị Tôn chăm con. Quán cá nướng của chị dâu Triệu khai trương đông khách, dạo chị cũng bận sang , bù chị dâu Thi ngày nào cũng đưa Ninh Ninh sang thăm em.
Ngày tháng êm đềm trôi qua, đến ngày công bố điểm thi, Khương Duyệt khỏi hồi hộp.