Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 557: Hoàn toàn không có sức chống cự

Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:04:33
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhận quân phục xong, Khương Duyệt cùng các bạn phòng 207 về ký túc xá mặc thử. Thời quần áo rằn ri, sinh viên quân huấn phát sơ mi trắng và quần âu màu xanh quân đội giống hệt quân phục của sĩ quan.

 

Khương Duyệt dáng cao ráo, tuy mới sinh xong hai tháng nhưng hồi phục , thon thả mảnh mai. Đứng cùng đám thiếu nữ chồng phòng 207, chẳng ai nhận là gái một con.

 

Bộ quân phục mặc lên , mấy cô bạn cùng phòng đều đến ngẩn ngơ.

 

Ngay cả Tần Hiểu Vũ vốn ghét Khương Duyệt nhất cũng kìm liếc thêm vài , trong lòng ghen tị ngưỡng mộ.

 

Thẩm Tuệ Tuệ thấy Khương Duyệt mặc quá, vội vàng đồ, đó bắt đầu kêu trời: "Khương Duyệt, mặc thế mà tớ mặc trông như cái nấm lùn thế !"

 

Khương Duyệt , nhịn .

 

"Tuệ Tuệ, áo của hình như rộng thì !" Khương Duyệt kéo tay áo Thẩm Tuệ Tuệ.

 

Bộ đồ Thẩm Tuệ Tuệ rộng thùng thình, ống quần dài quét đất, cô bé vốn nhỏ con, giờ lọt thỏm trong bộ quần áo, trông rõ là vặn.

 

"Hình như thế thật!" Thẩm Tuệ Tuệ vung vẩy tay áo dài thượt.

 

Lúc Trương Xuân Hà lên tiếng: "Tuệ Tuệ, đồ của chị chật, chắc hai chị em cầm nhầm của , đổi !"

 

Thẩm Tuệ Tuệ cởi đồ đổi với Trương Xuân Hà, cuối cùng cũng vặn.

 

"Khương Duyệt, thầy Hứa thế nào? Nhà trường đồng ý cho về nhà ngủ ?" Vu Nhiên quan tâm hỏi.

 

"Không đồng ý!" Khương Duyệt kể quyết định của khoa, nhóm Vu Nhiên vui.

 

"Vậy là tháng sẽ ở cùng bọn tớ? Tốt quá !" Thẩm Tuệ Tuệ reo lên.

 

"Thế việc nhà thì ?" Trương Xuân Hà hỏi.

 

Trừ giáo viên , Khương Duyệt kể chuyện gia đình với ai. Bạn bè chỉ kết hôn, nhà ngay cạnh trường, ở nội trú vì nhà cần chăm sóc.

 

"Không , nhà tớ lo mà!"

 

Thử đồ xong, Khương Duyệt vội mà thu dọn quần áo chuẩn về nhà.

 

Từ tối mai cô ở ký túc xá, tối nay về nhà còn sắp xếp một đồ đạc.

 

Khương Duyệt khỏi, Tần Hiểu Vũ liền dằn mạnh quyển sách xuống bàn.

 

"Tần Hiểu Vũ phát điên cái gì thế?" Nhóm Vu Nhiên giật thon thót.

 

"Hừ!" Tần Hiểu Vũ trợn mắt. " đập sách của , liên quan gì đến các !"

 

Ở chung nửa tháng, nhóm Vu Nhiên cũng hiểu phần nào tính khí tiểu thư của Tần Hiểu Vũ, bèn , quyết định mặc kệ cô ả.

 

Trong lòng họ thừa Tần Hiểu Vũ đang khó chịu vì Khương Duyệt ở ký túc xá.

 

Khương Duyệt đạp xe đến ba phút về tới nhà.

 

Mới đến 8 giờ tối, hàng xóm trong ngõ đều mang ghế hóng mát, tay phe phẩy quạt nan, quạt tán gẫu.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Bỗng một bóng mảnh mai mặc quân phục đạp xe lướt qua. Bác gái Lý vẩy cái quạt, hỏi ông chú Trương bên cạnh: "Người qua là ai thế? Sao trông như bộ đội ?"

 

"Chắc là nhà Tiểu Khương mới chuyển đến đấy, khu chỉ nhà cô bộ đội thôi!" Ông chú Trương thuận miệng đáp.

 

"Không đúng, lính đến nhà Tiểu Khương là đàn ông, để ý kỹ lắm. là nữ, dáng còn giống Tiểu Khương nữa chứ!" Bác gái Lý , cổ vươn dài theo hướng chiếc xe đạp khuất.

 

"Thế thì chịu!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-557-hoan-toan-khong-co-suc-chong-cu.html.]

 

Mấy hàng xóm nhắc đến Khương Duyệt chụm đầu bàn tán: "Này, Tiểu Khương chuyển đến đây cũng lâu , chẳng thấy mặt mũi chồng cô nhỉ? Rốt cuộc cô kết hôn ?"

 

"Chắc là chứ, con cũng đẻ , thấy tiếng trẻ con trong sân nhà cô mà."

 

"Thế chồng cô ? Cả nửa tháng trời chẳng thấy bóng dáng, lẽ chồng ?"

 

"Sao hả lão Lưu, ông dò hỏi chuyện chồng ý đồ gì đấy? Chẳng lẽ lão độc như ông động lòng phàm ? Muốn bố trẻ con nhà ?"

 

"Ha ha, linh tinh gì đấy, chuyện thì thuận miệng hỏi thôi!"

 

Người đàn ông tên Lưu Quá Độ, hơn bốn mươi tuổi vợ, trêu chọc chỉ hề hề.

 

Khu tứ hợp viện Bắc Kinh gốc, nhưng nhiều là thuê trọ chứ chủ nhà. Mấy cái nhà ở đầu ngõ đều là "đại tạp viện", mỗi viện đến bảy tám hộ gia đình cùng chung sống.

 

Phải Khương Duyệt may mắn, chủ cũ bán nhà cho cô vì lý do gì mà giữ căn tứ hợp viện nguyên vẹn, chia năm xẻ bảy cho thuê, bỏ suốt nên nhà cửa bảo tồn .

 

Cô từng nhiều trường hợp tứ hợp viện thuê chiếm dụng chịu dọn , chủ nhà bán còn tốn tiền mời "thần giữ của" chỗ khác.

 

Khương Duyệt hề hàng xóm đang bàn tán về việc cô chồng . Về đến nhà, cô gõ cửa, chị Tôn mở. Thấy Khương Duyệt mặc quân phục, chị Tôn ngạc nhiên.

 

Khương Duyệt dắt xe sân, cài then cửa nhà.

 

"Ôi chao, nữ binh nào oai phong thế !" Dung Âm thấy con dâu liền sáng mắt lên, tấm tắc khen: "Trông dáng lắm!"

 

Cố Hoài Cảnh đang chơi với cháu nội cũng , : "Không hổ là con dâu nhà họ Cố!"

 

Khương Duyệt phòng đồ kể quyết định của khoa cho bố chồng . Cố Hoài Cảnh thì thấy bình thường, nhưng Dung Âm lo lắng: "Phải kiên trì tận một tháng cơ , con chịu nổi ?"

 

Khương Duyệt cũng mới sinh xong hơn hai tháng, Dung Âm lo sức khỏe cô hồi phục hẳn.

 

"Con nghĩ chắc là ạ!" Khương Duyệt còn chuẩn một đồ dùng, chuyện với bố chồng vài câu về phòng.

 

Thời gian thấm thoắt trôi, chớp mắt sang ngày hôm .

 

Sáng sớm, tân sinh viên Đại học Bắc Kinh tập hợp đông đủ ở sân vận động. Sau bài phát biểu khai mạc theo thông lệ của Hiệu trưởng và Chủ nhiệm khoa, sinh viên thấy một đội quân nhân bước đều tăm tắp tiến sân.

 

Đám sinh viên ồ lên một trận xôn xao, nhiều vươn cổ về phía đó.

 

"Huấn luyện viên trẻ quá! Đẹp trai thế!"

 

Dù ở thời đại nào, đều sự ngưỡng mộ tự nhiên đối với quân nhân, còn các cô gái thì sức đề kháng các lính trai.

 

Khương Duyệt cũng đội quân nhân đang tới, ánh mắt lướt qua từng nhưng thấy ai quen.

 

Cô nhướng mày, tự nhạo trong lòng. Nghĩ gì thế ? Chẳng lẽ tưởng Cố Dã sẽ đến huấn luyện viên quân huấn cho sinh viên thật !

 

Thế thì đúng là dùng d.a.o mổ trâu để g.i.ế.c gà!

 

Quân huấn chính thức bắt đầu. Huấn luyện viên của lớp 2 khóa 79 là một quân nhân trẻ tuổi ngoài hai mươi, tự giới thiệu họ Trương. Khương Duyệt các quân nhân khác gọi là Trung đội trưởng Mao.

 

Cả buổi sáng tập đội hình đội ngũ, trái , đều bước, giữa giờ nghỉ giải lao. Kết thúc buổi tập sáng, Khương Duyệt cảm thấy cường độ quá lớn, trong phạm vi chịu đựng .

 

Xếp hàng nhà ăn ăn trưa, cả nhà ăn ngập tràn màu xanh quân phục, Khương Duyệt thoáng ảo giác như đang ở Sư đoàn 179, lát nữa sẽ gọi cô là "chị dâu".

 

"Chị dâu!"

 

Đang nghĩ ngợi lung tung thì thình lình thấy tiếng gọi "chị dâu" mang đậm chất giọng địa phương, Khương Duyệt giật thon thót, theo phản xạ ngẩng đầu lên.

 

 

Loading...