Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 568: Chuyển công ty

Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:13:23
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Bà Trương cảm thấy luồng khí lạnh ập tới, da đầu tê dại như ánh mắt sắc lẹm lột da, sợ đến mức suýt tè quần, vội vàng chối đây đẩy: "Không ! Là Lưu Quá Độ tự bịa ! Là nó cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, liên quan đến !"

 

Lưu Quá Độ liệt như ch.ó c.h.ế.t, xương cốt đau nhức, bà Trương chối tội liền cố ngóc đầu dậy phản bác: "Đồng chí quân nhân, ngài đừng tin bà ! Nếu bà với là nhà cô Khương tuyển rể thì cho mười lá gan cũng dám ạ!"

 

"Ái da ái da!" Lưu Quá Độ một câu là rên một tiếng, t.h.ả.m thương vô cùng.

 

Khương Duyệt tức quá hóa : "Bố tuyển rể cho á? Ha! Bà Trương , bà tiểu thuyết đúng là phí phạm nhân tài!"

 

"Em tự đ.á.n.h để đánh?" Cố Dã cũng tức điên . Khó khăn lắm mới nghỉ phép, tối nay định âu yếm vợ thì mấy kẻ dơ bẩn phá đám.

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Cố Dã đang đầy một bụng lửa giận, đ.á.n.h Lưu Quá Độ nương tay, sợ tát một cái là bà già chầu ông bà luôn.

 

"... tự đánh, tự đánh!" Bà Trương thấy Lưu Quá Độ đ.á.n.h thừa sống thiếu c.h.ế.t thì sợ mất mật. Cái già mà dính một đòn chắc c.h.ế.t cũng bán bất toại.

 

"Là mồm thối, nên bịa đặt, xin các vị đại nhân đại lượng tha cho !" Bà Trương tự tát mồm .

 

"Bà đang vuốt má đấy ? Đánh mạnh !" Khương Duyệt quát lạnh.

 

Cô còn chẳng bà Trương là ai, từng chuyện câu nào mà bà dám bịa đặt về cô như thế!

 

"Mồm miệng bà già ác độc thật. Thảo nào mấy hôm chạy sang nhà gõ cửa, dò la tin tức, đuổi mà còn dám ngoài đặt điều bịa chuyện. Cục tức nuốt trôi, để xé nát cái miệng bà !"

 

Dì Lưu đang ở nhà trông trẻ, bên ngoài ầm ĩ chạy xem, ngờ thấy Cố Dã và Khương Duyệt đang dạy dỗ tên lười . Lại gần thủ phạm là bà già thì dì tức điên lên.

 

Dì Lưu tay hề nương tình, tát bà Trương mấy chục cái liên tiếp mà vẫn hả giận.

 

Mặt bà Trương sưng vù, răng cũng rụng mấy cái, miệng đầy máu, rên rỉ xin tha.

 

"Được !" Cố Dã lên tiếng.

 

"Dì Lưu, tay dì đau ?" Khương Duyệt nắm tay dì Lưu, đ.á.n.h nhiều thế cô sợ tay dì đau.

 

Người xem: "..."

 

"Nghe cho rõ đây, ! Nếu còn thấy bất kỳ lời đồn đại nào bôi nhọ vợ thì đây sẽ là kết cục của các !"

 

Cố Dã dứt lời, cầm thanh sắt cời lò rơi đất lên, thanh sắt to bằng cổ tay em bé gãy đôi cái "rắc" trong tay .

 

"Keng" một tiếng, hai đoạn sắt ném xuống đất.

 

Đám đông xung quanh đang xì xào bàn tán bỗng im bặt, gian tĩnh lặng đến rợn .

 

Lưu Quá Độ và bà Trương run như cầy sấy, hoảng hốt cảm thấy chính là thanh sắt .

 

Không nhiều lời, Cố Dã nắm tay Khương Duyệt rời khỏi khu đại tạp viện.

 

Bên ngoài đại tạp viện xem đông nghịt. Thời buổi tối chẳng gì giải trí, tivi hiếm, chương trình ít, nên cãi đổ xô xem náo nhiệt.

 

Khương Duyệt chuyển đến đây một thời gian, ngày nào học cũng qua ngõ . Tuy cô quen ai nhưng cô thì ít. Thấy cô cùng một đàn ông cao lớn, cử chỉ mật, thắc mắc:

 

"Đó là ai thế?"

 

"Còn hỏi ? Đồng chí quân nhân đó là chồng Khương Duyệt đấy, tẩn cho tên Lưu Quá Độ một trận nhừ tử! Lưu Quá Độ đúng là gì, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!"

 

"Cũng tại cái mồm thối của bà Trương bịa đặt cả thôi. bảo , cô bé Khương Duyệt xinh xắn thế , là sinh viên Đại học Bắc Kinh, mà nhà vội vàng tuyển rể cho ? Chỉ cái loại lười biếng như Lưu Quá Độ mới tin!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-568-chuyen-cong-ty.html.]

 

"Xem , con trai xưởng trưởng Chu cũng bà Trương lừa , chắc chắn sẽ tha cho bà !"

 

"..."

 

Khương Duyệt và Cố Dã để ý đám đông bàn tán gì. Chuyện thật sự khó chịu, Khương Duyệt cứ cảm giác như nuốt con ruồi.

 

Về đến nhà, chị Tôn đang chơi với ba đứa nhỏ, thấy Khương Duyệt hậm hực liền hỏi chuyện gì.

 

Dì Lưu kể sơ qua sự việc. Chị Tôn cũng tức điên , nếu đang bế cả thì chị cũng xông tát cho mụ già mấy cái.

 

Tức thì tức thật, nhưng dù chuyện coi như giải quyết xong.

 

Tối nay Cố Dã lộ diện, tin đồn tự khắc tan biến. Họ tẩn cho Lưu Quá Độ và bà Trương một trận nhớ đời, hai kẻ chắc chắn dám càn nữa.

 

Chỉ là tâm trạng phá hỏng vô cớ khiến Khương Duyệt khó chịu.

 

Ba đứa nhỏ cả ngày thấy , ngửi thấy liền khua tay múa chân, ê a đòi bế.

 

Khương Duyệt bế một đứa lên. Những cục cưng mềm mại giờ khác hẳn lúc mới sinh, phổng phao trắng trẻo, mắt to tròn, mí mắt hai mí sâu rõ giống hệt Cố Dã, tròng mắt đen láy, cái miệng chúm chím hồng hồng.

 

Bé Khương Duyệt bế là cô hai Cố Tình. Tên Tình là để kỷ niệm huyện Tình Sơn, nơi bố bé đính ước, mang ý nghĩa đặc biệt.

 

Khương Duyệt hôn lên má phúng phính của con gái, lúc mới nở nụ .

 

Cố Dã bế út Cố Diễn. Hơn nửa tháng gặp, con trai mở to mắt bố. Cố Dã Khương Duyệt bảo trẻ hơn hai tháng chỉ cự ly gần, nên trong mắt con chắc chỉ là một khối mờ ảo, chủ yếu nhận qua khứu giác.

 

Cũng may út quên bố, nhanh toét cái miệng răng ê a với bố.

 

Cố Dã xa nhà hơn nửa tháng, nhớ vợ con da diết, nhất là nhớ Khương Duyệt.

 

Hôm đó vội vàng, thực qua cửa kính ô tô thấy bóng dáng cô đơn của Khương Duyệt ở cửa theo .

 

Chơi với con một lúc, Cố Dã đặt bé nôi.

 

Dì Lưu hiệu cho chị Tôn. Hai sớm nhận mắt Cố Dã cứ dán chặt Khương Duyệt.

 

Họ , bế ba đứa nhỏ sang phòng , nhường gian riêng tư cho hai vợ chồng.

 

"Vẫn còn giận ?" Cố Dã ôm Khương Duyệt, mắt đen tràn đầy nỗi nhớ nhung và sự dịu dàng.

 

"Không ạ!" Khương Duyệt ngẩng đầu, vòng tay ôm cổ Cố Dã, hôn lên môi . "Chỉ là thấy ghê tởm thôi!"

 

Cố Dã cũng thấy ghê tởm. Khương Duyệt là trân bảo nâng niu trong lòng bàn tay, thể để những kẻ vô sỉ đó vấy bẩn! Nghĩ đến thôi cũng !

 

"Khương Duyệt, em bảo chuyển công ty về Bắc Kinh ? Bao giờ chuyển?" Cố Dã bế bổng Khương Duyệt lên, phòng ngủ, đặt cô xuống giường.

 

"Dạo bận học với quân huấn, em kịp tính chuyện chuyển công ty." Khương Duyệt thở dài.

 

Dạo cô bận tối mắt tối mũi. Việc học tốn sức lắm, chủ yếu là quân huấn từ sáng đến tối, về nhà ba đứa con thơ. Dù chị Tôn và dì Lưu giúp đỡ, thời gian của Khương Duyệt vẫn chiếm hết, quả thực còn sức lực để tính chuyện khác.

 

"Thế , với một tiếng, nhờ tìm giúp em xin giấy phép kinh doanh! Chuyện chuyển công ty em cũng cần lo, sẽ tìm !"

 

"Sao gấp thế?" Khương Duyệt ngạc nhiên Cố Dã, hiểu đột nhiên sốt sắng chuyện chuyển công ty về Bắc Kinh như .

 

 

Loading...