Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 577: Thư chứng nhận

Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:13:32
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Anh sắp mà em cũng chẳng thèm dậy tiễn !" Cố Dã bất mãn càu nhàu.

 

"Em đang bận bài tập mà!" Khương Duyệt ngờ Cố Dã so đo chuyện cỏn con . Cô đành dậy, vòng tay ôm eo , vỗ về: "Chẳng hai ngày nữa về !"

 

Cố Dã vẻ mặt qua loa lấy lệ của vợ nhỏ, khóe miệng khỏi giật giật.

 

Tiễn Cố Dã xong, Khương Duyệt tiếp tục bài tập. Tuy học đại học chỉ là hình thức, nhưng bài tập về nhà vẫn thành đầy đủ.

 

Vừa xuống bao lâu, cô đột nhiên thấy tiếng gõ cửa.

 

Tưởng Cố Dã để quên đồ lấy, cô dậy mở cửa.

 

Chị Tôn và dì Lưu tiếng cũng từ hậu viện .

 

Vừa về nhà Khương Duyệt cài then cửa, lúc mở cửa cô còn trêu chọc: "Cố Dã, cũng lúc quên đồ cơ ..."

 

"Kẹt..."

 

Cửa mở , nhưng bên ngoài là Cố Dã. Khương Duyệt hết câu, thấy Trương Xuân Hà và Vu Nhiên thì vô cùng ngạc nhiên.

 

"Sao các tới đây?"

 

Trương Xuân Hà vẻ mặt chút lo lắng: "Khương Duyệt, thầy Hứa tìm , bảo lên khoa một chuyến!"

 

"Lão Hứa tìm tớ? Có chuyện gì ?" Nghe , Khương Duyệt nhướng mày. Hôm nay là chủ nhật nghỉ, chuyện gì mà thể đợi đến mai học , cứ nhất thiết tìm cô ngay lúc ?

 

Sau khi Khương Duyệt mở cửa, Vu Nhiên cứ mải ngắm nghía ngôi tứ hợp viện . Nghe Khương Duyệt hỏi, cô mới giải thích: "Không rõ! Chỉ bảo đến ký túc xá thông báo, bảo bọn tớ mau chóng tìm !"

 

Trong phòng 207 chỉ Trương Xuân Hà từng đến nhà Khương Duyệt, nên Vu Nhiên và Thẩm Tuệ Tuệ chia , một tìm Trương Xuân Hà ở lớp học, một lên khoa hỏi thăm tình hình.

 

"Vậy thôi! Xem tình hình thế nào!" Khương Duyệt dặn chị Tôn đang ngóng ở cửa: "Chị Tôn, em lên trường một lát, tí nữa em về!"

 

Khương Duyệt cùng Trương Xuân Hà và Vu Nhiên về phía trường học. Khi qua con ngõ nhỏ, ít ngoái ba cô gái.

 

Trương Xuân Hà quanh, thấy gã đàn ông đê tiện quấy rối Khương Duyệt .

 

Đến trường, ba thẳng đến văn phòng khoa Ngoại ngữ.

 

Thẩm Tuệ Tuệ đang ở cửa, thấy Khương Duyệt đến liền vội vàng chạy , hạ giọng : "Vừa nãy tớ ở cửa lỏm thấy lão Hứa đang giải thích với một phụ nữ, hình như bà tố cáo tư cách thi đại học của Khương Duyệt hợp lệ!"

 

"Tư cách thi đại học hợp lệ? Ý là ?" Vu Nhiên và Trương Xuân Hà hiểu. "Tư cách thi đại học chẳng đều Cục Giáo d.ụ.c và nhà trường xét duyệt ? Sao hợp lệ ?"

 

"Tớ cũng chẳng rõ, chỉ thế thôi!" Thẩm Tuệ Tuệ cũng mù tịt.

 

Chỉ Khương Duyệt nheo mắt . Nhanh thật, tìm tới tận đây !

 

xem rốt cuộc là Bùi Tuyết Vân Kỷ Ưu Ưu giở trò!

 

"Vào xem khắc !" Khương Duyệt đầu đến cửa văn phòng khoa, gõ cửa.

 

"Báo cáo!"

 

"Vào !"

 

Khương Duyệt đẩy cửa bước . Trước khi , cô chuẩn tinh thần sẽ gặp Bùi Tuyết Vân hoặc Kỷ Ưu Ưu, nhưng đập mắt cô là một bà lão mắt nhỏ môi mỏng, tướng mạo khắc nghiệt và tham lam.

 

Không Khương thì còn là ai!

 

"Thầy Hứa!"

 

Khương Duyệt liếc qua Khương, ánh mắt dừng lâu, thẳng về phía Hứa Thành Phong.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-577-thu-chung-nhan.html.]

"Khương Duyệt, vị nữ đồng chí em!" Hứa Thành Phong ướm hỏi: "Có ?"

 

Sở dĩ ông ướm hỏi là vì bà lão và Khương Duyệt chẳng những ngoại hình giống chút nào, mà khí chất cũng khác một trời một vực, thật sự giống hai con.

 

bà lão hôm nay tìm đến trường, thề thốt cam đoan bà Khương Duyệt, còn Khương Duyệt đến từ tỉnh Giang, tỏ hiểu rõ về cô. Kể cả thì chắc cũng là quen.

 

"Không !" Khương Duyệt phủ nhận ngay lập tức, ánh mắt lạnh băng.

 

"Khương Duyệt, mày dám bảo tao mày?" Mẹ Khương lạnh, móc từ trong túi một tờ giấy đập lên bàn, đắc ý : "Nhìn xem đây là cái gì?"

 

Hứa Thành Phong cầm lên xem: "Thư chứng nhận?"

 

Khương Duyệt nhận lấy, chỉ liếc qua một cái nhếch môi lạnh nhạt: "Thật nực ! Tùy tiện tìm một vài chữ mà cũng đòi chứng minh ?"

 

"Cái gì mà tùy tiện tìm một ? Đây là dượng mày ! Ông mày lớn lên từ bé, thể chứng minh ?" Mẹ Khương phản bác.

 

"Thầy Hứa, bà già là kẻ lừa đảo! Thầy xem bà điểm nào giống em ?" Trong lúc chuyện, đầu óc Khương Duyệt xoay chuyển nhanh. Chẳng lẽ tố cáo cô chính là Khương?

 

"Không giống chút nào!" Trương Xuân Hà, Vu Nhiên và Thẩm Tuệ Tuệ ở cửa đồng thanh lắc đầu.

 

Khương Duyệt mắt to mũi cao da trắng, dáng cao ráo mảnh mai, như tiên nữ bước từ tranh vẽ. Còn bà lão mặt da đen nhẻm, dáng thấp bé, mắt hí mũi tẹt, tướng mạo khắc khổ, trông y hệt mụ phù thủy trong truyện cổ tích phương Tây.

 

"Khương Duyệt, mày tưởng mày nhận tao là xong ? Tao cho mày , tao đến đây là để 'đại nghĩa diệt '! Đồng chí giáo viên, tố cáo con ranh Khương Duyệt gian lận thi đại học! Các ông bắt buộc đuổi học nó!" Mẹ Khương lạnh lùng .

 

"Bác gái , giải thích với bác , em Khương Duyệt hề gian lận! Nhà trường chúng xác minh kỹ càng!" Hứa Thành Phong thấy Khương cứ dây dưa mãi cũng bắt đầu mất kiên nhẫn.

 

Trước khi Khương Duyệt đến, ông giải thích với bà lão hơn nửa tiếng đồng hồ, nhưng mặc cho ông thế nào, bà cũng chịu , khăng khăng đòi trường Đại học Bắc Kinh đuổi học Khương Duyệt.

 

"Thầy Hứa, giờ thầy tin bà già là kẻ lừa đảo chứ? Làm gì nào tố cáo con gái ruột của !" Khương Duyệt khẩy.

 

" thế!" Ba Thẩm Tuệ Tuệ Khương với ánh mắt đầy chán ghét.

 

"Cũng soi gương xem , cóc ghẻ mà đòi sinh thiên nga ?"

 

"Sao ?" Mẹ Khương vênh mặt lên. "Con ranh chỉ là giống tao thôi!"

 

"Thầy Hứa, em và bà già bất cứ quan hệ gì!" Khương Duyệt lười đôi co với Khương, thẳng với Hứa Thành Phong: "Về việc bà vu khống em, em báo công an, giao cho pháp luật xử lý!"

 

"Cái gì? Khương Duyệt, mày là đồ con ranh mất dạy, mày tự chuyện hổ, gian lận thi đại học, dựa thủ đoạn bất chính để đại học, mày còn mặt mũi nào báo công an? Mày dám !" Mẹ Khương Khương Duyệt đòi báo công an thì bắt đầu hoảng loạn.

 

cứ nghĩ đến việc con ranh đại học, trong khi con gái ruột Kỷ Ưu Ưu của bà thi trượt chổng vó, trong lòng Khương hận thấu xương, hận thể cướp lấy thành tích của Khương Duyệt đưa cho Kỷ Ưu Ưu!

 

"Thầy Hứa, cho em mượn điện thoại một chút!" Khương Duyệt lạnh lùng vẻ mặt hoảng loạn rõ rệt của Khương. "Kẻ lừa đảo bịa đặt hãm hại em, hôm nay nhất định gọi công an đến giải quyết!"

 

"Không gọi công an!" Mẹ Khương sợ thật sự. Bà sợ nhất là công an, , bà thể bắt tù!

 

"Bà già , đừng chạy!"

 

Khương Duyệt cầm điện thoại lên tiếng Vu Nhiên và Thẩm Tuệ Tuệ hét lớn chế giễu Khương.

 

"Khương Duyệt, còn báo công an ?" Trương Xuân Hà lo lắng hỏi.

 

"Người chạy mất , báo công an cũng vô dụng!" Khương Duyệt đặt điện thoại xuống.

 

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

Nói chuyện với Hứa Thành Phong vài câu, Khương Duyệt rời khỏi văn phòng khoa.

 

Vừa nãy lúc Khương bỏ chạy, cô hiệu cho Vu Nhiên và Thẩm Tuệ Tuệ đuổi theo.

 

Việc Khương xuất hiện hôm nay càng khẳng định suy đoán của Khương Duyệt: bức thư tố cáo chắc chắn liên quan đến Kỷ Ưu Ưu. Nếu , một mù chữ như Khương đến mấy chữ "gian lận thi đại học".

 

Lúc , Thẩm Tuệ Tuệ hớt hải chạy về báo tin: "Khương Duyệt, bà già quả nhiên đang khắp nơi rêu rao tin đồn gian lận thi đại học kìa!"

 

 

Loading...