Theo Quân Một Đêm Mang Thai Ba Bảo Bối, Ta nằm Thắng Ở Thập Niên 80 - Chương 578: Bắt buộc phải đuổi học

Cập nhật lúc: 2025-12-10 11:13:33
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Đi, xem !" Khương Duyệt nhanh về phía cổng trường.

 

Quả nhiên thấy Khương gặp ai cũng lôi , vẻ mặt đầy căm phẫn gì đó, khoa tay múa chân loạn xạ.

 

Tuy nhiên chẳng mấy sinh viên chịu dừng .

 

Đỗ Đại học Bắc Kinh đều là những nhân tài ưu tú, ai nấy đều bận rộn học tập, mà dừng một bà già trông như điên nhảm, nhất là bà còn giọng địa phương đặc sệt, nhiều chẳng hiểu gì.

 

Ban đầu vài bụng dừng vì tưởng bà cụ gặp rắc rối cần giúp đỡ, nhưng một hồi thấy bà hình như đang ai đó nên chán nản bỏ , những thấy thế cũng tránh xa.

 

"Khương Duyệt, bà già đáng ghét thật đấy! Bà rốt cuộc là ai ?" Thẩm Tuệ Tuệ tức đến nỗi xông đ.á.n.h .

 

"Mẹ nuôi của tớ!" Khương Duyệt nheo mắt quanh. Mẹ Khương mù chữ, cả đời khỏi tỉnh Giang, xa nhất cũng chỉ đến tỉnh thành đòi tiền thiên kim giả, thể nào tự nhiên một chạy đến Bắc Kinh , chắc chắn đưa bà đến.

 

"Cái gì? Mẹ nuôi á?" Vu Nhiên, Thẩm Tuệ Tuệ và Trương Xuân Hà đều sốc nặng.

 

Khương Duyệt định giấu, bộ dạng sung sức nhảy nhót của Khương, cô đoán thể sẽ cần đến sự giúp đỡ của nhóm bạn cùng phòng, nên kể sơ qua về mối quan hệ và ân oán giữa cô và Khương.

 

" là vô liêm sỉ hết chỗ !"

Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.

 

Nghe xong những việc của Khương, cả ba cô gái đều tức điên , ngay cả hiền lành nhất như Trương Xuân Hà cũng nhịn mà c.h.ử.i đổng.

 

"Thế là con gái ruột của bà sống nên bà ghen ăn tức ở với , kéo xuống bùn cùng chứ gì!" Vu Nhiên phẫn nộ .

 

So với sự tức giận của ba bạn, Khương Duyệt bình tĩnh hơn nhiều. Cô lạnh lùng Khương túm một , gào to đến mức xa thế cô vẫn thấy.

 

"Con Khương Duyệt khoa Tiếng Anh gian lận thi đại học, nó kết hôn , đủ tư cách tham gia thi, dựa thế lực nhà chồng để Đại học Bắc Kinh trái phép. Các cháu sinh viên Đại học Bắc Kinh đoàn kết yêu cầu nhà trường đuổi học nó!"

 

"Ai bảo kết hôn thì thi đại học?" Người sinh viên túm trùng hợp cũng đến từ tỉnh lân cận tỉnh Giang, hiểu đại khái giọng địa phương của Khương. Càng trùng hợp hơn là cũng kết hôn mới thi đại học, nên thì ngơ ngác hiểu gì.

 

"Bạn của con gái bảo thế! Cô bảo tra cứu tài liệu , năm nay cấm kết hôn thi đại học!" Mẹ Khương đắc ý : "Cho nên thành tích thi đại học của con Khương Duyệt tính! Đại học Bắc Kinh các bắt buộc đuổi cổ nó!"

 

"Bà linh tinh cái gì thế! Năm nay thi đại học quy định đó!" Nam sinh mất kiên nhẫn đẩy Khương , trong lòng thầm nghĩ bà già đầu óc vấn đề.

 

"Cậu tính!" Mẹ Khương đuổi theo nam sinh nọ, the thé gào lên: "Bạn của con gái bảo !"

 

Nam sinh rảo bước nhanh hơn để thoát , vẻ mặt đầy ngao ngán.

 

Mẹ Khương đến khô cả cổ họng mà chẳng thuyết phục ai tin . Bà nhổ toẹt bãi nước bọt xuống đất, hậm hực khỏi khuôn viên trường.

 

Ngoài cổng trường, một bóng thấp bé đang lén lút ngó nghiêng. Thấy Khương , Kỷ Ưu Ưu lập tức đón đầu, hào hứng hỏi: "Mẹ, thế nào ? Lãnh đạo trường xử phạt Khương Duyệt ?"

 

Mẹ Khương bực bội đáp: "Xử phạt cái gì? Đứa nào cũng bảo tao là quy định đó!"

 

Kỷ Ưu Ưu càng kích động: "Không thể nào! Bùi Tuyết Vân bảo thi đại học năm 79 cấm kết hôn tham gia mà! Khương Duyệt chắc chắn là cửa !"

 

Mẹ Khương xòe tay vẻ khó chịu: "Thế thì tao chịu! Chúng mày bảo tao tố cáo, tao đấy, tiền ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/theo-quan-mot-dem-mang-thai-ba-bao-boi-ta-nam-thang-o-thap-nien-80/chuong-578-bat-buoc-phai-duoi-hoc.html.]

 

Kỷ Ưu Ưu cáu kỉnh: "Mẹ, giờ chỉ nhớ đến tiền! Con thiếu tiền bao giờ ?"

 

Mẹ Khương hừ một tiếng: "Tao cũng là vì cho mày thôi, tao giữ tiền hộ mày, đợi mày lấy chồng tao đưa cả một cục của hồi môn! Mày xem, nếu mày lời tao, giấu bớt đồ đạc đáng giá của nhà họ Kỷ thì giờ mày sống sung sướng thế ?"

 

Nghe Khương , ánh mắt Kỷ Ưu Ưu thoáng hiện lên vẻ dữ tợn. Nếu vì lòng tham đáy của Khương, liên tục đòi tiền, dọa đến nhà họ Kỷ loạn, thì cô lén lút lấy tiền đưa cho bà , để cha Kỷ phát hiện và đuổi khỏi nhà.

 

Nếu Kỷ Ưu Ưu hiện tại ghét ai nhất, thì Khương Duyệt, cha Kỷ và cả Khương đều trong danh sách đó!

 

khi đuổi khỏi nhà họ Kỷ, còn chỗ dung ở tỉnh thành, cô đành về nương nhờ cha ruột. Cô đòi tiền đưa cho Khương, nhưng bà chẳng những trả mà còn tìm cách vòi vĩnh thêm.

 

"Mẹ, hôm nay gặp Khương Duyệt ?" Kỷ Ưu Ưu cố nén sự oán hận đối với Khương xuống.

 

"Đừng nhắc đến con ranh đó với tao, nó còn đòi báo công an bắt tao nữa kìa! Biết thế ngày xưa tao dìm c.h.ế.t nó trong thùng nước tiểu cho xong!" Mẹ Khương hằn học nhổ nước bọt, sang Kỷ Ưu Ưu: "Mày đừng đ.á.n.h trống lảng, , tao giúp mày và Bùi Tuyết Vân tố cáo Khương Duyệt thì chúng mày trả tiền cho tao! Đưa tiền đây !"

 

"Con tiền! Mẹ tìm Bùi Tuyết Vân mà đòi!" Kỷ Ưu Ưu bỏ .

 

Mẹ Khương vội vàng đuổi theo: "Thế Bùi Tuyết Vân ? Mày gọi nó đến gặp tao!"

 

"Cô bảo việc quan trọng , đợi cô về !"

 

Mặc dù Khương tung tin đồn thất thiệt khắp trường nhưng chẳng gây ảnh hưởng gì lớn. Thấy Khương Duyệt vẫn học bình thường, Khương và Kỷ Ưu Ưu vùng ngoài cổng trường tức đến méo cả mồm.

 

Khương Duyệt thực sự ảnh hưởng, chỉ là cô vẫn thấy lạ. Tại Khương, đúng hơn là Kỷ Ưu Ưu, cứ bám riết lấy chuyện cô kết hôn nên thi đại học năm nay?

 

Chẳng lẽ họ thông tin nội bộ gì đó?

 

Thứ Năm là ngày tổ chức tiệc trăm ngày cho ba đứa nhỏ. Khương Duyệt gọi điện cho Cố Dã định nhắc đừng quên, nhưng gọi mấy tổng đài viên đều báo Cố Dã ở đó.

 

Tối thứ Tư, Khương Duyệt chợp mắt thì cảm nhận phòng, là thở quen thuộc.

 

Mở mắt , cô thấy Cố Dã bên mép giường, bật đèn, cứ lặng lẽ cô chằm chằm.

 

Nếu quá quen thuộc thở của , chắc cô dọa cho c.h.ế.t khiếp.

 

"Cố Dã, về giờ ? Em gọi điện cho bao nhiêu ở đó! Mấy ngày nay ?" Khương Duyệt giật dây đèn, ánh điện sáng lên, cô thấy Cố Dã đưa tay che mắt, dường như thích ứng kịp với ánh sáng.

 

"Con em?" Cố Dã trả lời câu hỏi của Khương Duyệt, chỉ hỏi bằng giọng khàn đặc: "Anh thăm con!"

 

"Con ngủ ! Ở phòng !" Khương Duyệt giọng khang khác, vội xuống giường, mặt , ngẩng đầu quan sát.

 

Lại gần cô mới thấy cằm Cố Dã lởm chởm râu xanh, trong mắt vằn lên những tia m.á.u đỏ quạch, trông như thức trắng mấy đêm liền.

 

"Cố Dã thế? Có xảy chuyện gì ?"

 

Tim Khương Duyệt thót lên một cái. Thần sắc Cố Dã quá bất thường. Bình thường trầm , cảm xúc vững vàng, nội tâm mạnh mẽ, chuyện bình thường sẽ khiến phản ứng mạnh như thế .

 

 

Loading...