Thiên Kim Bá Đạo: Tính Một Quẻ, Cả Giới Thượng Lưu Rúng Động - Chương 168: Hủy Hoại Cuộc Đời

Cập nhật lúc: 2025-07-20 04:24:53
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lộc Tri Chi trở về kinh thành, vốn định về nhà nghỉ ngơi một chút.

Trương Bá , bà lão vẫn thường xuyên đến quấy rầy.

Lộc Ngọc Phù bận rộn, Lộc Ẩm Khê cũng rảnh, cô đành theo Mộc Lê.

Mộc Lê tỏ vui vì chuyện .

"Tri Chi, em cứ ở bên chị nhé, em bên cạnh, chị ngủ cũng thấy ngon hơn."

Lộc Tri Chi giấu tâm sự, khi theo Mộc Lê lên phim trường, cô cũng chút lơ đễnh.

Nhớ những chuyện xảy mấy ngày qua, cứ như một mớ bòng bong.

Phiêu Vũ Miên Miên

"Đây là đồ uống Tô Hà mời , vất vả ."

Một giọng quen thuộc vang lên bên tai.

Lộc Tri Chi ngẩng đầu .

Triệu Ngọc Thư buộc tóc đuôi ngựa, đang đẩy một chiếc xe nhỏ, xe chất đầy đồ uống.

nở nụ dịu dàng, phát đồ uống cho từng trường .

Chẳng mấy chốc, cô đẩy xe đến mặt Lộc Tri Chi, lấy một ly đồ uống đưa tới.

Không là ảo giác , nhưng Lộc Tri Chi cảm thấy Triệu Ngọc Thư vốn dịu dàng hiền lành, giờ đây bỗng toát lên một sự gai góc.

"Em gì ở đây?"

Lộc Tri Chi nhận ly đồ uống từ tay Triệu Ngọc Thư.

Triệu Ngọc Thư nhướng mày .

"Chị thích vị ? Ở đây còn nước cam và cà phê."

Lộc Tri Chi đáp, chỉ chằm chằm .

Triệu Ngọc Thư thở dài nhẹ.

"Chị trợ lý cho Mộc Lê , em trợ lý cho Tô Hà ?"

Lộc Tri Chi lên, thẳng Triệu Ngọc Thư.

"Tô Hà từng nhục em như thế, em vẫn chịu trợ lý cho cô ?"

"Triệu Ngọc Thư, em đúng là đói quá , cơm của ai cho cũng ăn !"

Triệu Ngọc Thư ném mạnh ly đồ uống xuống xe đẩy.

"Lộc Tri Chi, em ngày hôm nay là nhờ chị đấy!"

"Chị yên tâm, em sẽ theo chị, theo chị cả đời, chị bao giờ thoát em !"

Lộc Tri Chi cảm thấy bất lực.

"Nhà họ Lộc truy sát em đến cùng, em nên sống cuộc đời của ."

"Bao nhiêu năm qua, em ở nhà họ Lộc cũng nhận ít, bất cứ thứ gì em học đều thể trở thành vốn liếng ."

"Em nên tiếp tục thành việc học, sống cuộc đời , chứ vì nhất thời tức giận mà hủy hoại bản ."

Triệu Ngọc Thư mỉm , nhưng mắt cũng đỏ lên.

"Chị còn giả vờ ở đây gì?"

"Từ khi đuổi khỏi nhà họ Lộc, về với hai kẻ vô dụng đó, cuộc đời em hủy hoại !"

Triệu Ngọc Thư đưa tay lau giọt nước mắt sắp rơi.

thể một , nhưng thể mặt Lộc Tri Chi.

"Triệu Hòa Vượng thích đánh bạc, thua sạch tiền nhà, uống rượu là chửi bới đánh đập."

"Ngụy Xảo Lan yếu đuối vô dụng, suốt ngày chỉ lóc."

"Em cha như , cuộc đời còn thể nên chuyện gì?"

Lộc Tri Chi lạnh lùng hừ một tiếng.

"Em nghĩ về với cha là hủy hoại cuộc đời?"

"Triệu Ngọc Thư, em nhà họ Lộc nuông chiều đến mức thế nào là khổ cực!"

Lộc Tri Chi khỏi nhớ những ngày thơ ấu sống cùng bà nội.

Những đứa trẻ trong khu nhà tập thể đó, đứa nào cũng cha bên cạnh.

Người thì ăn xa, thì cha qua đời, ly hôn, chẳng gia đình nào thực sự hạnh phúc.

"Triệu Ngọc Thư, em trưởng thành , em nên hiểu, thứ đều dựa nỗ lực của bản mới thể giành ."

"Triệu Hòa Vượng đánh bạc là vi phạm pháp luật, em báo cảnh sát bắt tù vài ngày, xem còn dám !"

"Lắm thì rời khỏi nhà, tìm việc và tự phấn đấu, cần dựa dẫm họ!"

Lộc Tri Chi về phía Mộc Lê đang đối thoại với diễn viên.

"Em gặp Mộc Lê đúng , nhà họ Cố, nuông chiều từ nhỏ."

"Cô còn dám từ bỏ hào quang gia đình, tự ngoài lập nghiệp, bắt nạt cũng bao giờ nghĩ đến dựa ai."

Triệu Ngọc Thư kích động, hét lên.

"Đó là vì cô sinh ngậm thìa vàng, cô dám ngoài là vì hậu thuẫn."

"Dù cô nên trò trống gì, chỉ cần về nhà là thể sống sung sướng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-ba-dao-tinh-mot-que-ca-gioi-thuong-luu-rung-dong/chuong-168-huy-hoai-cuoc-doi.html.]

"Còn em? Em gì?"

"! Em từng !"

" tất cả, đều chị cướp , ?"

Lộc Tri Chi lắc đầu.

"Triệu Ngọc Thư, em thật thể cứu nổi!"

"Chị thật nên bụng quá mà những lời với em."

"Nếu em nghĩ việc bám theo chị như một bóng ma khiến em thoải mái, thì cứ theo ."

Lộc Tri Chi xuống ghế, đảo mắt chỗ khác.

"Đồ uống chị uống, em mang phát cho khác ."

Triệu Ngọc Thư run rẩy vì tức giận, nhưng vẫn đẩy xe phát đồ uống cho khác.

còn là tiểu thư nhà họ Lộc nữa, chỉ là con gái của một tay cờ b.ạ.c rượu chè.

Chỉ cần nghĩ đến điều , cô cảm thấy mãi mãi thua kém Lộc Tri Chi một bậc.

Dù cô , Lộc Tri Chi , ánh mắt cô cao hơn Lộc Tri Chi.

thái độ khinh miệt của Lộc Tri Chi vẫn khiến cô phát điên.

Tô Hà từng nhục , nhưng cô còn lựa chọn nào khác.

Hôm đó, khi trèo qua hàng rào điện ở núi nhà họ Lộc và cảnh cáo, cô cuối cùng cũng cha thật sự ở nhà.

Về đến nhà, cô Triệu Hòa Vượng chửi mắng.

Ngôi nhà thể ở nổi, đành cầm chút tiền bồi thường của nhà họ Lộc trở về trường.

về đến trường, cô đối mặt với một vấn đề lớn.

Đó là tiền!

Khi còn là Lộc Ngọc Thư, cô nhiều tiền để tiêu xài.

sống quá phô trương ở ngoài, cũng thích ở chung với các bạn cùng phòng ký túc xá.

, cô thuê nhà cho mấy bạn cùng phòng ở ngoài, và cho mỗi 2000 tệ một tháng để cô thể ở một trong phòng.

Không quen ăn cơm ở căng tin, cô đặt đồ ăn ở khách sạn bên ngoài, yêu cầu giao hàng đúng giờ đến trường.

Năm học mới bắt đầu, còn đóng học phí.

một xu dính túi.

Mở cửa phòng ký túc, cô tưởng nhầm chỗ.

Những đồ đạc đây đều biến mất, chiếc giường êm ái trở thành bốn chiếc giường sắt thông thường.

Đồ đạc cá nhân của cô ném bừa bãi một chiếc giường trống.

"Chuyện gì thế ? Những đồ đạc đây của ?"

Bạn cùng phòng Tiểu Dao tháo tai .

"Tiểu thư, dạo , chúng gọi điện ."

"Cậu thuê nhà cho chúng hết hạn , chúng tiền đương nhiên dọn về phòng ký túc thôi!"

Triệu Ngọc Thư nhíu mày.

"Các dọn về, đồ đạc cũ của ?"

Tiểu Dao liếc cô một cái.

"Nhà thuê hợp đồng hai năm, chỉ đóng tiền một năm, chúng tiền đóng tiền nhà, chủ nhà bắt bồi thường phí vi phạm."

"Chúng đành bán tủ quần áo và đồ điện trong phòng để đóng tiền phạt."

Bạn cùng phòng Tô Tô cũng theo.

"Hơn nữa, bán mấy thứ chiếm chỗ đó , chúng dọn đây !"

Triệu Ngọc Thư cắn răng, cảm thấy nhục nhã vô cùng.

Trước đây cô tiếc tiền cho mấy bạn cùng phòng , nhưng một khi cô hết tiền, họ đối xử với cô như !

Chưa từng chịu khí như thế, Triệu Ngọc Thư dù cam lòng cũng đành nuốt giận.

Vì cô còn nơi nào để .

Sóng gió trong ký túc chỉ là chuyện nhỏ, buổi học đầu tiên trở mới thực sự khiến cô khó xử.

Giáo viên điểm danh như thường lệ, gọi đến tên cô .

"Triệu Ngọc Thư!"

Triệu Ngọc Thư nhắm mắt, chỉ chui xuống gầm bàn.

"Triệu Ngọc Thư đến ?"

Một bạn học phía giơ tay.

"Thưa cô, lớp chúng em ai tên Triệu Ngọc Thư, chỉ Lộc Ngọc Thư thôi, cô gọi nhầm tên !"

Cậu bạn bên cạnh còn nhiệt tình hô to.

"Lộc Ngọc Thư, cô gọi đấy, mau trả lời , ghi vắng mặt đấy!"

Loading...