Thiên Kim Bá Đạo: Tính Một Quẻ, Cả Giới Thượng Lưu Rúng Động - Chương 172: Ba Ngày

Cập nhật lúc: 2025-07-20 04:25:04
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Phong lập tức biến sắc.

"Cô ý gì?"

Lộc Tri Chi lục trong túi lấy một lá bùa, giơ mặt .

"Tự khai , để bắt ?"

Hứa Phong lùi phía .

"Cô đừng tới gần, cô gì?"

"Nếu còn thế sẽ báo cảnh sát!"

Lộc Tri Chi tiến từng bước.

"Cứ báo , khi cảnh sát tới sẽ định cưỡng ép ."

"Đạo diễn Hứa giữ thanh danh bao lâu, lẽ hôm nay sẽ tan thành mây khói."

Lộc Tri Chi nhướng mày, lạnh lùng.

"Ban đầu chỉ định lặng lẽ điều tra, nhưng giờ xem phận ."

"Vậy cũng vòng vo nữa."

" truy cứu khó khăn gây cho nhà họ Lộc, chỉ cần di dời ngôi mộ đó ."

Hứa Phong vẫn giả vờ ngây ngô.

" gì, chỉ phim ở núi nhà cô, ngoài gì hết."

Lộc Tri Chi hỏi nữa, giơ tay kết ấn, dẫn linh lực lá bùa, dán lên Hứa Phong.

Hứa Phong cố gạt lá bùa .

tay chạm đau như kim châm.

Hắn định hét lên, nhưng miệng chịu lời, dù cố mở cũng , chỉ phát tiếng ậm ừ.

Lộc Tri Chi xuống ghế, ngước Hứa Phong.

"Đây là bùa chân ngôn, vì tổn âm đức nên ít khi dùng."

"Giờ hỏi gì, trả lời nấy."

Ánh mắt Hứa Phong tràn ngập sợ hãi, cố gỡ lá bùa.

Lộc Tri Chi mặc kệ, tự .

"Trong huyệt táng chôn ai?"

Hứa Phong đầu chỗ khác.

miệng kiểm soát , trả lời.

"Cha ."

Hứa Phong trợn mắt, đưa tay bịt miệng.

Lộc Tri Chi mỉm .

"Đừng phí công, cứ thành thật trả lời ."

"Ai bày trận pháp cho ?"

Hứa Phong , nhưng lực gì đó kéo , miệng mở ngậm chặt.

Lộc Tri Chi nhíu mày.

"Lại là cấm ngôn thuật!"

Cô chợt nhớ đến cha Triệu Ngọc Thư, Ngụy Xảo Lan và Triệu Hòa Vượng.

Họ dường như cũng trúng cấm ngôn thuật.

Lộc Tri Chi cau mày, lấy từ túi một lá bùa chân ngôn nữa.

Cô vận bộ linh lực tinh khiết nhất rót lá bùa, dán lên Hứa Phong.

Hứa Phong đau đớn mở miệng.

Giọng lắp bắp.

"Huyền... Huyền Kính..."

Hứa Phong hết phun một ngụm máu.

Lộc Tri Chi vội gỡ lá bùa .

Loại thuật ép khác thật trái với ý .

Lộc Tri Chi cảm thấy đầu ngón tay kết ấn tê dại, phản phệ.

Cô vận linh khí, hỏi câu cuối.

"Thời gian, phương vị chôn cha , quan tài ngang , bày trận gì, rõ cho ."

Hứa Phong yếu ớt lắc đầu, vẫn nghiến chặt miệng.

Lộc Tri Chi , thể tiếp tục nữa.

Cơ thể Hứa Phong chịu nổi sự giằng xé của hai luồng lực, bản cô cũng sẽ phản phệ nặng hơn.

Cô thu linh khí, lá bùa Hứa Phong lập tức cháy thành tro.

Hứa Phong phủi tro, sợ cháy quần áo.

Rồi như kiệt sức vật giường.

Lộc Tri Chi cũng xuống ghế.

Cô lẩm bẩm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-ba-dao-tinh-mot-que-ca-gioi-thuong-luu-rung-dong/chuong-172-ba-ngay.html.]

"Huyền Kính..."

Cái tên quen quen, hình như đó.

Lộc Tri Chi thở dài, xem hỏi gì từ Hứa Phong.

Cô lấy từ túi một lá bùa ném cho Hứa Phong.

"Đem lá bùa theo ba ngày, bổ sung tinh khí mất."

Cô hạ giọng.

"Hứa Phong, nếu chịu di dời mộ cha, sẽ tìm cho một huyệt đất ."

"Nếu cho rằng cao nhân đỡ đầu, sợ , cũng ngại tỉ thí với ."

Hứa Phong bò dậy, quỳ giường cầu xin.

"Cô nương, mộ cha tốn nhiều tiền, còn thêm..."

Hắn đến đây ngậm miệng, .

Lộc Tri Chi hiểu, là cấm ngôn thuật c.h.ế.t tiệt, mỗi đến chỗ quan trọng đều bịt miệng.

Hứa Phong thử hai , tiếp tục van xin.

"Hay là bồi thường cho cô, hoặc mua miếng đất đó ?"

"Dù đất đó cũng ở rìa, sát công viên rừng, nhà cô cũng mất mát gì."

Lộc Tri Chi hừ lạnh.

"Anh tưởng phong thủy long mạch là bánh ngọt? Cắt một miếng mang về ?"

"Núi nhà họ Lộc tổ tiên canh giữ trăm năm, sớm kết nối khí mạch với chúng ."

"Vận may hiện tại của là ăn cắp vận thế cả nhà họ Lộc, thuận buồm xuôi gió, còn nhà ai cũng gặp xui xẻo."

Hứa Phong chút hối hận, vẫn định tiếp tục năn nỉ.

Lộc Tri Chi thêm.

" cho ba ngày suy nghĩ."

"Ba ngày , nếu cách giải quyết, đừng trách nhân nghĩa, đào mộ cha lên."

"Tà thuật quỷ trận, cũng vài chiêu, dùng hài cốt cha , nhà tan cửa nát, họ Lộc!"

"Bỏ cả tu vi của , cũng kéo và kẻ bày trận đền mạng cho cả nhà !"

Hứa Phong tức giận phịch xuống giường.

Lộc Tri Chi thèm để ý, cầm hành lý rời khỏi phòng.

Đã xé mặt, ở đây cũng vô ích.

Linh khí núi đang ngừng tiêu tán, cô tìm cách giải quyết.

Điện thoại reo, giọng Trương Bá ôn hòa vang lên.

"Tiểu thư, xe tới lầu, cô xuống ."

Lộc Tri Chi ừ một tiếng cúp máy, xuống lầu.

Lên xe mới phát hiện Trương Bá tự đến đón.

"Tiểu thư, bà lão dạo tới, là cô sang nhà đại tiểu thư ở tạm?"

Lộc Tri Chi lắc đầu.

Cô vốn định về nhà nghỉ ngơi, nhưng bà lão vẫn bỏ ý định quấy rối.

"Không, hết."

"Trương Bá, đặt giúp một vé máy bay Ô Trấn."

Trương Bá thở phào.

" , chơi cũng ."

Lộc Tri Chi ham cảnh Ô Trấn, mà cô chợt nhớ một chuyện.

Phương lão gia lúc lâm chung kể chuyện gia tộc.

Phiêu Vũ Miên Miên

Ông từng nhắc đến một cái tên.

Huyền Kính Tông.

Đạo gia tu hành phần nhiều ở phương Nam, phương Bắc chủ yếu là tiên gia.

Lúc thầy còn sống thường sang Nam giao lưu với đạo hữu, nhưng từng dẫn cô .

Môn phái đạo gia nhiều vô , tông phái lớn nhỏ ngừng, tu hành tán như cô và thầy hiếm.

Hai cấm ngôn thuật đều liên quan mật thiết đến cô, nên cô dò xét Huyền Kính Tông.

Trương Bá chu đáo, đặt sẵn khách sạn.

Vừa xuống máy bay, cô thẳng tiến đến khách sạn đặt.

Khách sạn ở khu phố đông đúc, nhân khí hưng thịnh.

khách sạn càng đông , uế khí càng nhiều.

Lộc Tri Chi vẽ mấy lá bùa, dán ở cửa và cửa sổ.

Tắm rửa sạch sẽ, cô ngủ một giấc ngon lành.

Sáng hôm tỉnh dậy, cô gọi điện cho Phương Tử Tồn.

"Phương , chúng gặp nhé."

" vài vấn đề về Huyền Kính Tông hỏi ."

Loading...