Thiên Kim Bá Đạo: Tính Một Quẻ, Cả Giới Thượng Lưu Rúng Động - Chương 189: Sư Phụ Cái Gì Cũng Biết Phải Không?

Cập nhật lúc: 2025-07-22 01:45:42
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lộc Tri Chi một loạt hành động của Cố Ngôn Châu cho choáng váng.

Chỉ khi Cố Ngôn Châu nắm tay cô lên lầu, cô mới tỉnh táo .

"Cố Ngôn Châu, Hứa Bình vẫn còn sống mà, tổ chức tang lễ cho bà ?"

Cố Ngôn Châu bước chậm rãi, thấy cô liền dừng .

"Tri Chi, lúc khiến một mất mặt, còn đau khổ hơn cả g.i.ế.c c.h.ế.t họ."

Lộc Tri Chi vẫn hiểu.

"Anh kỳ quặc."

Cố Ngôn Châu , ánh mắt trong veo.

"Họ chơi thì cùng chơi thôi."

"Anh hứa với bác cả sẽ để họ sống, bác họ vẫn còn ích."

Lộc Tri Chi còn hỏi, nhưng Cố Ngôn Châu thêm, kéo cô tiếp tục .

Cố lão gia sức khỏe , lúc nãy theo xuống .

Giờ vẫn ghế trong phòng Cố Ngôn Châu.

Cố Ngôn Châu ngoài cửa thở dài, đẩy cửa bước .

Anh mặt Cố lão gia.

"Ông nội, xin vì để ông lo lắng."

Cố lão gia gương mặt mệt mỏi.

"Ngôn Châu, cô Lộc cứu, cháu nhất định dưỡng cho , đừng để ông đưa tiễn cháu!"

Cố Ngôn Châu gật đầu.

"Ông yên tâm , cháu sẽ chăm sóc bản ."

Cố lão gia mặt mày hổ thẹn.

"Cô Lộc, để cô thấy trò ."

"Thằng con thứ hai của bất tài, ngu dốt mà ngày ngày mưu tính hại Ngôn Châu."

"Còn Hứa Bình là lão tam mang về, khi c.h.ế.t vẫn khăng khăng bảo chúng đừng bạc đãi bà ."

"Lão còn lén lút chuyển bộ tài sản và cổ phần từ tay Ngôn Châu sang cho Hứa Bình."

"Những tài sản liên quan đến gia tộc ngoại của Ngôn Châu, động một chút ảnh hưởng cả hệ thống, nên Ngôn Châu cũng kiêng dè!"

Cố Ngôn Châu vỗ vai Cố lão gia, mặt chút khó xử.

"Ông nội, nhà thế nào cũng , lúc cháu bệnh, mấy công ty ít gây rối ?"

"Cũng khổ ông đỡ đòn cháu."

"Cháu thấy sức khỏe hơn , vài ngày nữa sẽ về công ty xử lý."

Cố lão gia Lộc Tri Chi.

Như điều gì .

Cố Ngôn Châu bước tới, vỗ vai ông.

"Ông nội, cháu sẽ xử lý việc của , ông yên tâm."

Cố lão gia nuốt lời định .

Ông liếc Lộc Tri Chi đầy ý vị.

"Cô Lộc, hai chuyện , về nghỉ đây."

Lộc Tri Chi khẽ gật, cùng Cố Ngôn Châu tiễn Cố lão gia cửa.

Trọng Cửu mặt đầy m.á.u ngoài cửa.

Thấy Cố Ngôn Châu , lập tức dậy.

"Ngũ gia."

Cố Ngôn Châu hiếm hoi dịu dàng.

Anh giơ tay phủi bụi áo Trọng Cửu.

"Sao đánh thế ?"

Trọng Cửu lau m.á.u khóe miệng.

"Nhị thúc của ngài đúng là đồ vô ."

"Hắn tìm mấy lão già trong công ty cùng vài phụ trách chi nhánh đến gây khó dễ lão gia."

"Vệ sĩ của ngài đều điều bảo vệ lão gia, cũng ."

"Nếu nhờ cô Lộc nhắn tin bảo qua, quên mất bọn họ thể tay với ngài!"

Cố Ngôn Châu sắc mặt lạnh lùng.

"Vừa chỉ một ở ngoài?"

Trọng Cửu gật đầu.

"Bọn họ đông quá, đánh ."

"May nhờ cô Lộc hôn tỉnh ngài, thì họ g.i.ế.c mất!"

Trọng Cửu ngây ngô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-ba-dao-tinh-mot-que-ca-gioi-thuong-luu-rung-dong/chuong-189-su-phu-cai-gi-cung-biet-phai-khong.html.]

"Ngũ gia, cô Lộc giỏi thật."

"Ngài như nàng công chúa ngủ trong rừng, cô là hoàng tử."

" tưởng ngài sắp chết, ai ngờ cô hôn một cái, ngài sống ngay!"

Lộc Tri Chi hít mũi, đưa tay xoa trán.

Phiêu Vũ Miên Miên

"Trọng Cửu đừng bậy, hôn , chỉ cho thuốc thôi."

Cố Ngôn Châu ho nhẹ che sự bối rối.

"Trọng Cửu, về nghỉ , cô Lộc ở đây, ."

Trọng Cửu khập khiễng rời .

Cố Ngôn Châu kéo Lộc Tri Chi phòng, đỡ cô lên giường nhà tắm lấy khăn ấm đưa cho cô.

"Lau mặt , lúc nãy em đẫm mồ hôi."

Lộc Tri Chi cầm lấy chiếc khăn mềm mại, ấm xoa dịu đầu ngón tay.

Cô đắp khăn lên mặt, cảm giác mệt mỏi như tan biến.

Chỗ bên cạnh lún xuống, hẳn là Cố Ngôn Châu xuống.

Lộc Tri Chi vô thức thẳng, chiếc khăn rơi khỏi mặt.

đầu, đôi mắt đen như mực của Cố Ngôn Châu đập tim.

Lộc Tri Chi dịch xa, nhặt khăn đùi trả .

"Cảm ơn , ."

Cố Ngôn Châu cầm khăn, đặt lên đầu giường.

"Tri Chi, lúc nãy em cho uống gì? Giờ thấy tràn đầy sinh lực."

"Có lẽ đây là đầu tiên cảm thấy khỏe khoắn như ."

Khi ở cạnh Cố Ngôn Châu, linh lực của Lộc Tri Chi hồi phục nhanh.

Giờ cô hết mệt, linh lực ngừng tuôn chảy cơ thể.

Cô kết ấn, đầu ngón tay tập trung sợi linh lực chạm giữa trán .

Cố Ngôn Châu né tránh, nhắm mắt theo phản xạ.

Khi mở mắt, thấy tay cô di chuyển đến n.g.ự.c .

Nơi ngón tay cô chạm, một luồng khí đỏ ẩn da.

Xuyên qua da thịt, thậm chí xuyên qua lớp áo.

Cố Ngôn Châu kinh ngạc.

"Đây là Quy Nguyên Đơn em lúc nãy?"

Lộc Tri Chi gật đầu.

Đầu ngón tay tập trung linh lực, chạm trán .

Mở mắt , còn thấy luồng khí đỏ nữa.

Lộc Tri Chi lưu luyến n.g.ự.c Cố Ngôn Châu.

"Em tạm mở thiên nhãn cho , nên thấy Quy Nguyên Đơn trong cơ thể."

"Viên đơn là sư phụ luyện cho em để bảo mệnh."

Cố Ngôn Châu nhíu mày.

"Em đưa thứ bảo mệnh cho , em thì ?"

Dù lưu luyến, Lộc Tri Chi vẫn rời mắt.

"Anh quên , chúng đồng mệnh, nếu chết, dù em Quy Nguyên Đơn cũng sống nổi."

Giường Cố Ngôn Châu cao, Lộc Tri Chi thõng chân.

lùi , đung đưa chân vô thức.

Nơ chiếc giày rung rinh như cánh bướm bay.

Lộc Tri Chi bất lực.

tránh xa Cố Ngôn Châu, nhưng sợi dây định mệnh quá mạnh mẽ.

Dù cố ý né tránh, phận vẫn đưa cô trở bên .

Công đức cô tích lũy mười mấy năm qua Huyền Âm Linh, tựa như chỉ để dành cho Cố Ngôn Châu.

Sau khi sư phụ mất, phận cô đan xen với Cố Ngôn Châu theo cách kỳ lạ.

Lộc Tri Chi thể tự lừa dối nữa, hai mươi năm bình yên của cô thể bàn tay sư phụ.

sư phụ đóng vai trò gì trong cuộc đời cô?

Cố Ngôn Châu kéo cô về thực tại.

"Đã cho Quy Nguyên Đơn, em thể luyện ?"

Lộc Tri Chi lắc đầu.

"Dù sư phụ dạy em luyện đan, nhưng Quy Nguyên Đơn em luyện."

"Sư phụ , nguyên liệu chính của Quy Nguyên Đơn là nội đan của hồ tiên."

Loading...