Thiên Kim Bá Đạo: Tính Một Quẻ, Cả Giới Thượng Lưu Rúng Động - Chương 202: Lộc Tri Chi bị xô ngã

Cập nhật lúc: 2025-07-22 01:46:34
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà lão họ Lộc gào thét lầu, Lộc Minh Khê cũng buông áo Tùy Ngôn .

"Tri Chi, em về phòng , để chúng đuổi bà ."

Lộc Tri Chi khẽ lắc đầu.

"Em đuổi bà chỉ một , nhưng bà như miếng cao dán chó, đuổi thế nào cũng ."

"Hơn nữa, bà hại một , em thể cho bà cơ hội hại nữa!"

"Đi thôi, chúng xuống gặp bà !"

Lộc Tri Chi , Lộc Ẩm Khê bên cạnh cô.

Phía , Lộc Minh Khê ngăn cách Lộc Ngọc Phù và Tùy Ngôn.

Anh nghiến răng trừng mắt Tùy Ngôn.

"Đợi một lát nữa sẽ tính sổ với !"

Lộc Tri Chi mỉm , thì thầm với Lộc Ẩm Khê.

"Anh cả, lát nữa dù bà lão gì em, cũng đừng ngăn cản."

Lộc Ẩm Khê do dự một chút, gật đầu đồng ý.

Mấy bước xuống phòng khách, mới phát hiện chỉ bà lão họ Lộc.

Bà lão họ Lộc Cung Tuyết Như đỡ.

Bà gầy gò, da mặt tái mét, khóe miệng sưng đỏ như xé rách.

, bà vẫn ngừng chửi bới!

"Đồ tiểu súc sinh, dám lừa !"

Lộc Tri Chi giả vờ lấy chiếc lục lạc, âm thầm bấm quyết, một luồng linh khí đánh huyệt vị của bà lão, khiến bà lăn lộn đau đớn.

Cung Tuyết Như liền xông tới giật lấy chiếc lục lạc trong tay Lộc Tri Chi.

Lộc Tri Chi né tránh, giả vờ để ý, để giật mất lục lạc, thu linh khí trong tay.

Bà lão họ Lộc đất, một lúc lâu mới hồn.

Bà chỉ chiếc lục lạc.

"Mày bỏ gì trùng , mày dùng tà thuật gì với !"

Cung Tuyết Như vội đỡ bà lão dậy.

"Bác gái, đừng sợ, cháu lấy lục lạc !"

Cung Tuyết Như cầm lục lạc, mặt đầy phẫn nộ.

"Cha các ?"

"Sao ông để các đối xử với bà nội như thế! Thật là bất hiếu!"

Lộc Tri Chi nghiêng đầu chớp mắt.

"Cô hiếu ? Vậy cô đưa bà lão về nhà phụng dưỡng !"

Cô chợt như nhớ điều gì, nghiêm mặt .

"Chỉ là chiếc lục lạc, lấy thì lấy, em còn cái khác."

Nói xong, cô giả vờ phòng lấy lục lạc.

Bà lão họ Lộc sợ đau, tất nhiên để cô .

Phiêu Vũ Miên Miên

Bà chống tay dậy, lao về phía Lộc Tri Chi.

Người ngoài , Lộc Tri Chi như bất ngờ xô ngã, ngã sấp xuống đất.

Sau đó, cô đau đớn kêu lên.

"Ừm, đau quá!"

"Anh cả, cứu em!"

Lộc Ẩm Khê cảm thấy tim thắt , như ai đó bóp chặt.

Anh Lộc Tri Chi lẽ đang giả vờ, nhưng vẫn thấy đau lòng.

Lộc Minh Khê thấy Lộc Tri Chi ngã, sững .

Lúc nãy đánh lén lưng cô, cô quật ngã.

Bà lão dễ dàng xô ngã cô?

Chỉ sững một giây, cũng vội chạy đến bên Lộc Tri Chi.

"Tri Chi, em !"

Lộc Ngọc Phù hoảng hốt, tìm Lộc Tri Chi, vội chạy lên lầu gọi bố .

Lộc Tri Chi nhăn mặt, mặt tái mét.

"Anh hai, em gãy xương !"

Lộc Minh Khê lo lắng cánh tay cô.

"Chỗ đau , chỗ ?"

Lộc Tri Chi ngẩng mặt, nháy mắt với Lộc Ẩm Khê phía .

Biểu cảm tinh nghịch, nhưng giọng cực kỳ thống thiết.

"Anh cả, gọi cảnh sát , bệnh điên của bà nội càng nặng !"

"Lần đánh Ngọc Phù, đến đánh em!"

Lộc Ẩm Khê đỡ Lộc Tri Chi từ tay Lộc Minh Khê, lấy điện thoại gọi cảnh sát.

Bà lão thấy báo cảnh sát, dậy chống nạnh chửi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-ba-dao-tinh-mot-que-ca-gioi-thuong-luu-rung-dong/chuong-202-loc-tri-chi-bi-xo-nga.html.]

"Ta còn báo cảnh sát, mày dám báo !"

"Xem cảnh sát đến bắt ai!"

Trời tối hẳn, giúp việc dọn xong bữa tối.

Bà lão bảo giúp việc bưng đồ ăn lên bàn, cùng Cung Tuyết Như ăn uống no nê.

Lộc Tri Chi đầu chứng kiến cảnh Trương Bá từng , gọi là "phụ nữ chửi bới như chợ vỡ".

Bà lão ăn chửi, ăn bao lâu, chửi bấy lâu.

Trong lúc đó, bố Lộc Tri Chi xuống một , cô khuyên về phòng.

Cố Ngôn Châu xuống hỏi cần giúp , Lộc Tri Chi cô tự giải quyết .

Cố Ngôn Châu về nhà, ghế sofa, bà lão chửi bới.

Chưa ăn xong, cảnh sát đến.

Cảnh sát thấy bà lão họ Lộc ăn, nhíu mày.

"Lại là bà!"

Bà lão họ Lộc nghĩ bắt nạt, là lý, nên càng hung hăng mặt cảnh sát.

Bà đập đũa xuống bàn, hét lớn.

"Các gì thế, bắt nạt báo cảnh sát ?"

Lộc Ẩm Khê dậy từ sofa, bước đến cảnh sát.

"Chào đồng chí cảnh sát, báo cảnh."

Cảnh sát liếc bà lão, thở dài.

"Bà lão gì nữa?"

Lộc Tri Chi ôm tay dậy.

"Chú cảnh sát, chúng cháu bất hiếu, nhưng bệnh của bà ngày càng nặng."

"Lần bà tưởng hoành thánh là xác chết, còn kỳ lạ hơn, bà bảo cháu đầu độc bà, bà đau bụng!"

Bà lão họ Lộc vội bước tới.

"Không đầu độc, là bỏ bùa ."

Cung Tuyết Như.

"Đưa cái lục lạc đây."

Cung Tuyết Như do dự, cẩn thận đưa lục lạc cho bà.

Bà lão hai tay nâng lục lạc, đưa cho cảnh sát.

"Cái lục lạc thể điều khiển trùng trong ."

"Lục lạc kêu, bụng đau chịu nổi."

"Nó thẳng, trùng sẽ ở trong bụng , cắn nát ruột gan ."

Cảnh sát Lộc Tri Chi, cô đáp bằng ánh mắt bất lực.

"Chú xem, bà nội bệnh nặng ."

"Chiều nay bà rửa ruột, bác sĩ trong bụng chẳng gì."

"Cháu bà vài câu, bà liền đánh cháu."

Lộc Tri Chi ôm tay, mặt tái mét.

"Đây, bà xô cháu ngã, gãy xương !"

Lộc Tri Chi mắt lấp lánh, tiếp tục.

"Lần các chú đến lẽ kích động bà, bà đánh đứa trẻ khác nhà cháu thương tích đầy , mặt giờ vẫn còn sẹo."

Lộc Tri Chi cố gắng chảy hai giọt nước mắt.

"Chúng cháu đành báo cảnh sát!"

Cảnh sát xong, bà lão họ Lộc.

"Bà lão, bà đánh ?"

Bà lão chống nạnh.

"Đứa tiểu súc sinh hại , đánh nó!"

"Ta là bà nội nó, đánh mấy cái !"

Cảnh sát tỏ vẻ mệt mỏi.

"Thông báo cơ quan tâm thần phối hợp, đưa giám định."

Bà lão họ Lộc sững .

"Nhà họ Lộc cho các cái gì, nào các cũng giúp họ!"

Cảnh sát để ý lời bà lão, với Lộc Tri Chi.

"Vì liên quan đến thương tích cá nhân, nên cần đến đồn bản khai."

Cảnh sát phía tiến lên, mỗi nắm một tay bà lão.

"Bà lão, với chúng bản khai."

Hai giơ tay , bà lão đập tay cảnh sát.

"Ta , các cùng bọn họ thông đồng, vu hại !"

"Ta c.h.ế.t cũng !"

"Các dám bắt , sẽ tố cáo các tham nhũng!"

Loading...