Thiên Kim Bá Đạo: Tính Một Quẻ, Cả Giới Thượng Lưu Rúng Động - Chương 223: Thê Oán

Cập nhật lúc: 2025-07-22 01:47:28
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho đến khi tờ bùa trong tay Lộc Tri Chi cháy hết, trong nhà vẫn bất kỳ âm thanh nào vang lên.

Lộc Tri Chi khẽ hừ lạnh.

"Rượu ngon uống, đòi uống rượu phạt!"

đầu với Mộc Lê và Vưu Họa:

"Chúng cùng trong, bất kể chuyện gì xảy , các cô cũng hét lên!"

Vưu Họa gật đầu, Mộc Lê trực tiếp đưa tay bịt miệng.

Lộc Tri Chi về phía các vệ sĩ phía :

"Những ai tuổi Dậu, tuổi Ngọ đừng theo, những còn cùng ."

Mấy vệ sĩ , động tác nhanh chóng và đồng đều.

Bốn chỉ giữ hai đèn pin, còn đưa hết cho Lộc Tri Chi và Cố Ngôn Châu.

Họ chia thành từng cặp dùng chung một đèn pin, đó chạy ngoài kiểm tra xung quanh.

Những còn xếp đội hình, tạo thành hình cánh quạt bảo vệ xung quanh họ.

Lộc Tri Chi cầm đèn pin đầu, Cố Ngôn Châu sát nút theo .

Với hai nhân vật trọng lượng dẫn đầu, Mộc Lê và Vưu Họa cũng đỡ sợ hơn, ôm từ từ bước .

Lộc Tri Chi dùng đèn pin soi xung quanh.

Có vẻ như nơi xảy một vụ hỏa hoạn, do trời do .

Sau khi tìm vài trận nhãn, dán bùa xong, cô dẫn đến phòng phụ mà la bàn chỉ.

Đến gần phòng phụ, Lộc Tri Chi cuối cùng cũng hiểu tại ở phòng .

Tất cả các phòng trong sân đều cháy, chỉ phòng phụ còn thể ở .

Càng đến gần, mùi tử khí càng nồng nặc, khí lạnh âm u bao trùm , như đông đặc khiến cảm thấy nhờn nhợn buồn nôn.

Lộc Tri Chi dùng tay chạm tay nắm cửa, mà dùng một tờ bùa, niệm chú, dùng linh lực đẩy cửa mở.

Cửa mở, mùi hôi xộc thẳng mặt, Mộc Lê chịu nổi liền cúi nôn thốc nôn tháo.

"Ọe... mùi gì thế... ọe..."

Cố Ngôn Châu chút hả hê:

"Tối nay cô ăn nhiều nhất đấy."

Lộc Tri Chi trừng mắt, Cố Ngôn Châu mím môi, lặng lẽ cúi đầu.

nhấc chân định bước , Trọng Cửu bên cạnh ngăn :

"Phu nhân, là để ..."

Lộc Tri Chi nhíu mày, Trọng Cửu vội sửa :

"Tiểu thư Lộc, để xem ."

Lộc Tri Chi lắc đầu:

"Không cần, lệnh của , các ngươi đừng tùy tiện hành động. Nếu tấn công, cũng đừng cứu."

"Mấy chỉ cần bảo vệ Cố Ngôn Châu là ."

"Bảo vệ , chính là đang bảo vệ ."

Trọng Cửu lùi , Lộc Tri Chi bước .

Căn phòng hình chữ nhật, nhiều đồ đạc, chỉ một chiếc giường cổ.

Bên giường vài bình đen trắng.

Những chậu nước đen như bày trận, đặt giữa nhà.

Lộc Tri Chi thử dùng linh lực cảm nhận.

Phiêu Vũ Miên Miên

Trong phòng khí tạp loạn, đầy tà khí.

Trong chiếc giường , chút sinh khí của , dù yếu ớt nhưng dứt.

Chậu đất quá nhiều, Lộc Tri Chi định bước qua.

nhấc chân, trong chậu như gợn sóng.

Cô nghi hoặc dừng bước.

Trong phòng gió, nước trong chậu động?

Rõ ràng mấy phía cũng nhận vấn đề.

Cố Ngôn Châu chiếu đèn chậu gần Lộc Tri Chi nhất.

Không chiếu thì thôi, chiếu , ngay cả cũng suýt kêu lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thien-kim-ba-dao-tinh-mot-que-ca-gioi-thuong-luu-rung-dong/chuong-223-the-oan.html.]

Trong chậu nước, mà là những con giun đen mềm nhũn như đỉa.

Hàng trăm hàng nghìn con chen chúc trong chậu.

Khi Lộc Tri Chi đến gần, chúng im.

Một khi cô đến gần, chúng bắt đầu cựa quậy, như mặt nước gió thổi, gợn sóng.

Cố Ngôn Châu bước lên, ôm chặt vai Lộc Tri Chi, vô thức đưa tay che mắt cô:

"Đừng ."

Lộc Tri Chi cũng thấy thứ trong chậu, giây cảm nhận ấm của Cố Ngôn Châu áp sát.

thể cảm nhận trái tim đập thình thịch như nhảy khỏi lồng ngực.

Nhịp đập đều, qua lớp vải mỏng, khẽ gõ xương bả vai cô.

Không vì quá kinh ngạc sợ hãi, thở gấp, n.g.ự.c lên xuống theo nhịp.

Hành động vô thức của Cố Ngôn Châu khiến lòng cô mềm .

Cả tối đối xử lạnh nhạt với , vẫn dịu dàng như thế.

Lộc Tri Chi thở dài, nhẹ nhàng gỡ tay khỏi mắt:

"Không , em thấy thứ kinh khủng hơn nhiều."

"Còn , nếu sợ thể ngoài."

Cố Ngôn Châu hiểu lầm, tưởng cô chê bai, vội giải thích:

"Không, sợ, sẽ ở cùng em."

Lộc Tri Chi thấy sự thận trọng trong giọng , vội :

"Ý em là, khi hoảng sợ, dễ mất hồn, sẽ bệnh."

Cố Ngôn Châu hiểu , vẫn kiên định:

"Anh thấy , nếu chịu nổi, sẽ tự , phiền em!"

Lộc Tri Chi buông tay , ngón cái và trỏ siết chặt huyệt mạch.

Khóa huyệt mạch, phòng khi hoảng sợ hồn phách bất .

Cô dùng đèn pin soi những chậu đồng, phát hiện đến mấy chục cái lớn nhỏ.

chặn đường cô chỉ bốn cái.

Chỉ cần di chuyển bốn chậu , cô thể đến gần giường.

Lộc Tri Chi chiếu đèn giường, màn đen như hố đen hút ánh sáng, mãi thấy gì.

với tấm màn:

"Ngươi dùng bốn chậu dọa ?"

"Ngươi nghĩ sẽ xử lý bốn chậu ?"

"Ngươi nhầm ."

"Thứ hại , một cái cũng thể để !"

Lộc Tri Chi lùi cửa, lấy từ túi xấp bùa kẹp giữa ngón trỏ và cái.

Nhắm mắt niệm chú, tay run nhẹ, mấy chục tờ bùa lập tức bốc cháy.

"Khí hóa thành hư, hư dẫn lửa, lửa đốt vạn uế."

"Đi!"

Lời dứt, bùa bay thẳng chậu, bén lửa cháy rừng rực.

Những con đỉa trong chậu giãy giụa điên cuồng, mùi khét lẹt bốc lên.

Lộc Tri Chi kéo Cố Ngôn Châu khỏi phòng.

Từ cửa , cả căn phòng sáng như ban ngày.

Giờ mới thấy rõ, trong phòng chỉ bình đất, mà xà nhà còn treo mấy chục bình trắng.

Vài con sâu thịt như đầu Tiểu Bát đang cuộn xà nhà.

Lửa bốc cao, con sâu chịu nổi sức nóng, quằn quại rơi xuống.

Có con rơi thẳng chậu lửa, như rót rượu nước, ngọn lửa bốc cao hơn.

Có con rơi xuống đất bò nhanh cửa, nhưng bò một đoạn hóa thành vũng máu.

Lộc Tri Chi khẽ :

"Hóa đây chính là Thê Oán trong truyền thuyết."

Cố Ngôn Châu con sâu đất nhíu mày:

"Thê Oán là gì?"

Loading...