Thiên Kim Bá Đạo: Tính Một Quẻ, Cả Giới Thượng Lưu Rúng Động - Chương 224: Một đống thịt nát

Cập nhật lúc: 2025-07-22 01:47:31
Lượt xem: 33

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn những con sâu quằn quại trong ánh lửa, Lộc Tri Chi cũng hạ giọng:

"Thê Oán là một loại tà vật của Nam Dương, là vật ký sinh trong cơ thể ."

Phiêu Vũ Miên Miên

"Cũng chính là khối u mà chúng thường ."

"Nhiều thường bảo, tức giận dễ mọc khối u trong ."

"Vì , khối u cho là sinh từ oán niệm của con ."

"Nam Dương chuyên thu thập khối u từ cơ thể , dùng bí pháp nuôi dưỡng, lấy oán niệm, tham niệm thức ăn."

"Tham niệm càng lớn, khả năng khống chế của loài sâu càng mạnh."

"Giống như giun đất, thể cắt thành nhiều đoạn tiếp tục phát triển."

Vưu Họa đột nhiên ôm lấy mắt:

"Á! Tri Chi, mắt đau quá!"

Lộc Tri Chi hai bước chồm tới mặt Vưu Họa, kéo tay cô .

Chỉ thấy một con sâu đỏ như sợi chỉ đang từ từ bò từ mí mắt cô.

Lộc Tri Chi lập tức cắn nát ngón tay, vạch một đường m.á.u mặt Vưu Họa.

Con sâu đỏ bò theo vệt m.á.u ngoài.

Vưu Họa run giọng:

"Tri Chi, cảm thấy gì đó đang bò mặt."

Lộc Tri Chi siết c.h.ặ.t t.a.y cô:

"Không , đừng nghĩ nhiều, đó là linh khí của đang giúp cô giải trùng."

Nước mắt Vưu Họa sắp trào :

"Không Tri Chi, cảm nhận rõ ràng, nhỏ xíu, ngứa ngứa."

Lộc Tri Chi dám thật, sợ Vưu Họa hoảng loạn hét lên hoặc ngất .

, ai con sâu đang bò trong mắt lan mặt cũng sợ c.h.ế.t khiếp.

Vưu Họa mặt mày tái mét, run rẩy.

Lộc Tri Chi nhẹ nhàng an ủi:

"Là linh khí của , từng sợi, từng tia."

Vừa , cô truyền một chút linh khí tay Vưu Họa.

"Cô xem, cảm giác ?"

Vưu Họa sợ mất hồn, phân biệt linh khí .

Cơn đau mắt và cảm giác bò mặt khiến cơ thể cô cứng đờ như khúc gỗ.

Lộc Tri Chi kinh ngạc.

Con sâu quá dài, một đường ngoằn ngoèo bò tới miệng Vưu Họa, nhưng vẫn còn trong mí mắt.

Lộc Tri Chi đành bôi thêm m.á.u ở cằm Vưu Họa.

Đa trùng cổ đều thích máu, quả nhiên, con sâu bò nhanh hơn.

Khi bộ chui khỏi mí mắt, Lộc Tri Chi nhanh tay túm lấy ném xuống đất.

"Cố Ngôn Châu, đây g.i.ế.c con sâu !"

Cố Ngôn Châu luôn dõi theo động tác của Lộc Tri Chi.

Vưu Họa mặt gì, nhưng Cố Ngôn Châu thấy rõ mồn một.

Gần như ngay khi Lộc Tri Chi mở miệng, xông tới.

Con sâu chạm đất, giẫm lên.

Đến khi sâu chết, Vưu Họa mới giật nhận .

Trên mặt cô thật sự con sâu.

ơn Lộc Tri Chi òa trong lòng cô.

Vưu Họa luôn nhớ lời Lộc Tri Chi dặn hét to.

Lộc Tri Chi vỗ lưng Vưu Họa giúp cô định thở:

"Không , trùng cổ hẳn giải."

Đột nhiên, Vưu Họa trong lòng cô nhúc nhích, mềm nhũn, tiếng nức nở cũng tắt.

Lộc Tri Chi ôm chặt Vưu Họa, cẩn thận đặt cô xuống đất.

Cô kiểm tra thở, vẫn bình thường.

Tay bắt mạch, truyền một chút linh lực thăm dò.

Cơ thể vấn đề gì, chỉ là hồn phách bất .

Cô lấy từ túi một tờ bùa, nhét tay Vưu Họa dặn vệ sĩ:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-ba-dao-tinh-mot-que-ca-gioi-thuong-luu-rung-dong/chuong-224-mot-dong-thit-nat.html.]

"Đưa Vưu Họa đến bệnh viện kiểm tra, tiện thể đưa Mộc Lê về luôn."

Mộc Lê nôn đến kiệt sức, ở đây chỉ thêm phiền, giúp gì.

Lạ lời đùa cợt nào, để vệ sĩ bế ngoan ngoãn.

Sau khi sắp xếp xong hai , Lộc Tri Chi kiên nhẫn đợi thứ trong chậu cháy hết.

Cố Ngôn Châu như ám ảnh sạch sẽ.

Lấy khăn tay từ túi , cúi xuống lau đế giày.

Đứng dậy, đến bên Lộc Tri Chi:

"Tri Chi, hình như thấy tiếng chuông của em."

Lộc Tri Chi cúi huyền âm linh.

Khi con sâu hóa thành vũng máu, cô cảm thấy một luồng sức mạnh tràn cơ thể.

Huyền âm linh khẽ vang, chứng tỏ việc nhận giúp Vưu Họa xong.

Lộc Tri Chi sang Cố Ngôn Châu.

Vẫn thấy kỳ lạ.

Cố Ngôn Châu thể thấy huyền âm linh của cô.

Cô gật đầu:

"Ừ, giúp Vưu Họa vì cô là hữu duyên với , chuyện là nhận ủy thác của cô ."

Cố Ngôn Châu chạm chuông, Lộc Tri Chi tránh, mà đưa tay mặt :

"Anh tò mò về thứ ?"

Cố Ngôn Châu khẽ chạm chuông:

"Em chuông lưỡi, thấy tiếng?"

Lộc Tri Chi lắc đầu:

" cũng , lẽ vì chúng đồng mệnh."

Lửa dần tắt, Lộc Tri Chi thở phào.

"Đồ Nam Dương rành lắm, vẻ đánh trận khó ."

Trời tối thấy rõ biểu cảm Cố Ngôn Châu, nhưng giọng phảng phất nụ :

"Tri Chi, đây hình như là đầu em đuổi ."

Lộc Tri Chi Cố Ngôn Châu, mà nghiêm túc :

" đuổi , mà cũng lý do đuổi."

"Quy Nguyên Đan , giờ bách tà bất xâm."

"Hơn nữa, mệnh cách quý trọng, lát nữa nếu bày trận, trấn trận nhất."

"Vả , c.h.ế.t cũng khó sống, đuổi gì?"

Lộc Tri Chi nhanh chân đến cửa, đó lấy từ túi tờ bùa dính m.á.u tử kim của Cố Ngôn Châu.

tiến thêm, mà nghiêng đầu với Cố Ngôn Châu:

"Cố Ngôn Châu, chuyện giải quyết xong, chúng chuyện nghiêm túc nhé."

Cố Ngôn Châu chỉ khẽ "ừ" im lặng.

Mùi tử khí trong phòng càng rõ, lửa trong chậu vẫn còn tàn, cảnh tượng quỷ dị đầy tà khí.

Lộc Tri Chi hùng dũng đá lật từng chậu lửa, tàn lửa b.ắ.n tung tóe.

Cô từng bước tiến đến chiếc giường màn che kín mít:

"Lý Minh Chính, giờ còn chống cự ?"

"Ngươi gặp bạn cũ chứ?"

Lộc Tri Chi một tay cầm bùa, tay lấy từ túi xấp giấy.

Vung tay ném , tám hình nhân cắt giống hệt lơ lửng giữa trung.

Lộc Tri Chi dùng linh khí thúc đẩy hình nhân, chúng như ý thức, bay về phía tấm màn.

bằng giấy, nhưng vô cùng dai.

Chúng từng lớp từng lớp kéo màn , vệ sĩ phía chiếu đèn trong màn.

"Vãi!"

Trọng Cửu chửi thề, ngay cả vệ sĩ chuyên nghiệp cũng nhịn hít hà.

Lộc Tri Chi cũng giật lùi , đ.â.m thẳng lòng Cố Ngôn Châu.

Cố Ngôn Châu thuận thế ôm chặt lấy cô.

Lý Minh Chính trong màn, thể coi là nữa.

Mà là một đống thịt nát.

Loading...