Thiên Kim Bá Đạo: Tính Một Quẻ, Cả Giới Thượng Lưu Rúng Động - Chương 347: Ẩn Tình Bên Trong

Cập nhật lúc: 2025-07-24 05:42:21
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà cụ nhíu mày, thở dài nặng nề.

" tin cũng chẳng quan trọng, bởi cũng tận mắt thấy họ tư thông với ."

" trong làng bảo thấy, chắc là thật."

Bà cụ dừng tay, như thể chợt nhớ điều gì.

"Thực , họ nghi ngờ Trần Quý cũng lý do."

"Bởi từ khi Trần Quý điên, cứ loanh quanh nhà Phùng Tiểu Mạch."

"Mỗi ngày, hoặc lên núi chạy lung tung, hoặc sông bắt cá, nhưng nhiều nhất là con đường nhỏ nhà Phùng Tiểu Mạch."

"Trước đây, dân làng thường trêu Dương Nhị, bảo thằng ngốc thích Phùng Tiểu Mạch."

" lúc còn tỉnh táo, Trần Quý trông chính trực, từng chuyện với Phùng Tiểu Mạch, nên chỉ coi là đùa."

"Có lẽ lúc tỉnh thầm thích Phùng Tiểu Mạch, đến khi mất trí mới dám tay."

Bà cụ bắt đầu thái hành, gừng, tỏi, phi thơm cho thịt gà xào, mùi thơm bốc lên ngay lập tức.

Lộc Tri Chi cau mày.

Chẳng lẽ Trần Quý thực sự để mắt tới Phùng Tiểu Mạch từ lâu, khi mất trí, bản năng nguyên thủy trỗi dậy khiến cưỡng bức cô ?

Bà cụ đổ nước nồi, đậy vung vo gạo.

Sau đó, bà đến bên Lộc Tri Chi, liếc xung quanh.

Xác định ai, bà mới hạ giọng :

"Thực khi chuyện xảy , Dương Nhị chỉ đánh Trần Quý một trận và bảo trưởng thôn từ nay nhà cho Trần Quý ăn nữa."

"Ai ngờ hai tháng , Phùng Tiểu Mạch thai!"

"Dương Nhị tức giận đến mức đánh c.h.ế.t Trần Quý!"

Lộc Tri Chi vô cùng khó hiểu.

"Phùng Tiểu Mạch thai, thể chắc chắn là của Trần Quý?"

" thấy Dương Nhị đang tuổi thanh niên, khả năng sinh con..."

Nói đến đây, cô chợt dừng .

Có lẽ...

Bà cụ mặt nháy mắt, đặt ngón trỏ lên môi hiệu "suỵt".

"Cô bé, đừng hét lên đấy!"

"Đây là bí mật của , nên lung tung!"

Bà cụ kéo Lộc Tri Chi trong nhà.

" cho cháu , nhưng đừng kể với ai."

"Dương Nhị mấy năm công nhân trong thành phố, gạch rơi trúng."

Bà cụ chỉ phần quần.

"Chỗ đó dập nát, thể sinh con nữa!"

Lộc Tri Chi tròn mắt, suy nghĩ chạy đua trong đầu.

Dương Nhị thể sinh con, thậm chí thể quan hệ vợ chồng.

Hồ Oanh Oanh Trần Quý còn trinh.

Vậy... đứa bé từ ?

Bà cụ thần sắc thận trọng.

" thấy cô bé bụng, nên mới với cháu."

"Chuyện Trần Quý và Phùng Tiểu Mạch chắc chắn vấn đề, cháu can thiệp gì?"

"Mỗi làng quy tắc riêng, cháu là ngoài đừng xen ."

"Ở đây vài ngày về báo cáo là xong."

"Thực chuyện xảy lâu, ban đầu Dương Nhị bắt Trần Quý nhốt trong hầm nhà ."

"Chỉ đánh vài trận cho hả giận, chứ định g.i.ế.c ."

"Hôm nay là do Trần Quý trốn khỏi hầm, Dương Nhị bắt về."

Lộc Tri Chi điều chỉnh thần sắc, tỏ vẻ tò mò.

"Bà ơi, ... đứa bé của Phùng Tiểu Mạch..."

Bà cụ bĩu môi.

"Dương Nhị sinh con , hai cũng thể sống cả đời con."

"Có đứa bé , họ định nuôi nó."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-ba-dao-tinh-mot-que-ca-gioi-thuong-luu-rung-dong/chuong-347-an-tinh-ben-trong.html.]

Lộc Tri Chi vô cùng chấn động.

Bà cụ vỗ vai cô.

" thật với cháu, đừng tiết lộ là nhé!"

Lộc Tri Chi gật đầu ngây thơ.

Bà cụ ngoài tiếp tục nấu ăn, Lộc Tri Chi chiếc ghế nhỏ gốc cây trong sân, tận hưởng bóng mát.

Mọi chuyện rõ ràng.

Dương Nhị khả năng sinh sản, Phùng Tiểu Mạch chịu cảnh cô đơn, nên ngoại tình!

Đến khi mang thai giấu nữa, mới đổ tội cho Trần Quý.

Trần Quý điên, chỉ cần bịa một lý do là dụ hang.

Bây giờ đang là mùa vụ, đều đồng lúa.

Phùng Tiểu Mạch là sống, nếu Trần Quý kéo cô hang, hét lên?

Lộc Tri Chi nghĩ đầu đuôi câu chuyện, cuối cùng cũng hiểu những điểm mơ hồ.

Chưa đầy một tiếng, cơm và thức ăn chuẩn xong.

Phiêu Vũ Miên Miên

Bà cụ đóng gói đồ ăn cẩn thận, còn cho thêm một chiếc giỏ.

"Cháu mang về ăn , ngày mai trả đĩa cho bà."

Lộc Tri Chi cảm ơn, vác giỏ nhanh chóng trở về nhà Trần Quý.

Trần Quý đánh bầm dập, thoi thóp chiếc giường gỗ trong phòng chính.

Lộc Tri Chi chia phần cơm cho , đặt lên chiếc ghế nhỏ cạnh giường, bỏ một viên đan dược bát.

Quả nhiên, ngửi thấy mùi thơm, Trần Quý mở mắt, dậy ăn ngấu nghiến.

Lộc Tri Chi cho đến khi nuốt xong viên đan, mới ngoài.

Ra ngoài, cô thấy Hồ Oanh Oanh về từ lâu.

Nhìn thấy đồ ăn trong giỏ, Hồ Oanh Oanh sốt ruột nhảy lên nhảy xuống.

"Mau cho ăn , đói c.h.ế.t mất!"

"Mấy ngày nay ăn bánh mì khô, bánh quy, thèm chảy nước miếng !"

Lộc Tri Chi mở giỏ, múc thịt gà hầm cho Hồ Oanh Oanh.

Cô tự ăn một chút dừng đũa.

Hồ Oanh Oanh thấy Lộc Tri Chi ăn xong, ngần ngại cắm đầu tô ăn ngấu nghiến.

Lộc Tri Chi cho đến khi Hồ Oanh Oanh ăn hết cả con gà, mới hỏi:

"Chị điều tra ?"

Hồ Oanh Oanh l.i.ế.m láp lông dính nước sốt, lơ đãng trả lời:

"Ta ẩn hình xem xét một vòng, chẳng tin tức gì hữu ích."

" đến nhà Phùng Tiểu Mạch."

"Thấy Phùng Tiểu Mạch đang , Dương Nhị ném đồ đạc trong nhà, hai như đang cãi ."

Lộc Tri Chi hào hứng hỏi:

"Họ cãi về chuyện gì?"

Hồ Oanh Oanh nhớ :

"Dương Nhị cảm thấy cắm sừng, còn nuôi con khác."

"Phùng Tiểu Mạch lóc đòi giữ đứa bé, Dương Nhị sinh con , già ai phụng dưỡng."

"Phùng Tiểu Mạch bảo nếu Dương Nhị chấp nhận đứa bé thì ly hôn, Dương Nhị đồng ý, hai đang giận ."

Lộc Tri Chi khúc khích .

"Lúc nãy mua gà, em tin động trời."

Lộc Tri Chi kể những gì bà cụ cho Hồ Oanh Oanh .

Nghe xong, Hồ Oanh Oanh cũng khoái chí nhảy lên nhảy xuống.

"Ta đang thắc mắc hai cãi vì đứa bé, té đứa bé là do Phùng Tiểu Mạch ngoại tình mà !"

Lộc Tri Chi ngoài trời.

"Có lẽ chúng cần ở đây nhiều ngày để giải quyết chuyện ."

"Chúng sẽ..."

Lộc Tri Chi chớp mắt , mà truyền ý nghĩ cho Hồ Oanh Oanh kế hoạch của .

Nhìn ánh hoàng hôn buông xuống, khói bếp bay lên, hai thu dọn đồ đạc, xách túi làng.

Loading...