Thiên Kim Bá Đạo: Tính Một Quẻ, Cả Giới Thượng Lưu Rúng Động - Chương 386: Trò Chơi Kết Thúc

Cập nhật lúc: 2025-07-26 10:45:19
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ai cũng hồ ly thông minh, nhưng ngờ Hồ Oanh Oanh nghĩ cách nhanh đến thế.

Hồ Oanh Oanh luôn vô điều kiện tin tưởng Lộc Tri Chi, và Lộc Tri Chi cũng chọn cách tin tưởng cô như .

Lộc Tri Chi Hồ Oanh Oanh, gật đầu:

"Nghe theo em!"

Hồ Oanh Oanh bộ mặt như sắp lên đoạn đầu đài, nhưng ngay giây phút , cô bỗng đổi sắc mặt, hét lên kinh hãi:

"Aaaaa! Rắn! Cứu với! Đáng sợ quá!"

Cô chạy vài bước lớn đến chỗ Hồ A Lệ đang bất tỉnh mặt đất, dùng hết sức bế cô lên bỏ chạy. Vừa chạy hét:

" sợ rắn lắm, hu hu hu!"

Tốc độ chạy của cô nhanh đến mức Lộc Tri Chi kịp ngăn .

Lộc Tri Chi nhắm mắt , trong lòng giận dữ vô cùng:

"Hồ Oanh Oanh, em đang cái gì ?!"

Hồ Oanh Oanh chắc chạy xa lắm, trong ý niệm đáp :

"Chị bảo giả vờ yếu đuối ? Mấy con rắn sợ em, em chúng sẽ sợ nữa, Hầu Quang sẽ tấn công chị ngay! Em còn khôn khéo mang theo A Lệ nữa, thông minh ?"

Lộc Tri Chi nghiến răng nghiến lợi, tờ phù trong tay vo thành một cục:

"Em diễn quá lố! Hầu Quang đứa ngu, nhận ?!"

Vừa dứt lời, cánh cổng gỗ sân nhà kêu "cót két" một tiếng.

Hầu Quang bước , tay quấn một con rắn độc.

Lộc Tri Chi ánh đèn, rõ Hầu Quang trong bóng tối. con rắn độc tay lạnh lùng thè lưỡi, mùi thối rữa lan tỏa khắp nơi.

Hắn lên tiếng, giọng khàn khàn:

"Ban ngày mạnh ? Sao gặp chuyện, bạn bè bỏ chạy hết ? Ha ha, đàn bà đúng là đồ vô dụng."

Lộc Tri Chi trợn mắt kinh ngạc, trong ý niệm với Hồ Oanh Oanh:

"Hầu Quang... thật sự tin !"

Cô vì quá ngạc nhiên mà mắt mở to, miệng há. Biểu cảm trong mắt Hầu Quang, chính là sợ hãi đến mức đờ đẫn đám rắn trong sân!

Hầu Quang trong lòng khinh bỉ chính :

"Chẳng qua chỉ là một con đàn bà, cứ tưởng bản lĩnh gì. Ta còn quan sát cẩn thận, cho cô cơ hội cứu Mã Hà Sơn!"

Hắn giơ tay lên, tay quấn đầy những nhánh cây liễu trắng xóa, lá xanh mà là trứng côn trùng dày đặc. Những quả trứng nhúc nhích, Lộc Tri Chi suýt nữa nôn vì ghê tởm.

Hầu Quang thấy , chỉ lạnh lùng :

"Ghê chứ? Một lát nữa em cũng sẽ như !"

Lộc Tri Chi liếc mắt, bộ sợ hãi:

"Anh... gì?"

Hầu Quang từng bước tiến gần, đám rắn đất cũng bò theo chân , tập trung xung quanh.

"Ta gì? Con đàn bà , ai cho mày phá hoại chuyện của ? Nếu mày, Mã Hà Sơn c.h.ế.t !"

Hắn ngẩng cao mặt, Lộc Tri Chi như một con kiến:

" , sẽ g.i.ế.c mày , g.i.ế.c ! Hai c.h.ế.t hết, thêm một mạng nữa đổ lên đầu Hồ A Lệ!"

Hầu Quang vung cánh tay, những con côn trùng rơi xuống đám rắn chân. Chúng lập tức bò về phía Lộc Tri Chi.

Cô đương nhiên sợ, nhận đám rắn đang do dự, lẽ vì linh khí và uy áp từ cô. Cô lặng lẽ thu một phần linh khí, giảm bớt uy áp.

Đám rắn lập tức hung hăng hơn, há miệng đỏ lòm bò tới.

Lộc Tri Chi nhảy lên bàn, tay cầm phù chú, bấm quyết lửa.

Tờ phù bay , ngọn lửa như lưỡi d.a.o quét sạch một vùng, thiêu c.h.ế.t vài con rắn, khiến những con còn dám tiến lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-ba-dao-tinh-mot-que-ca-gioi-thuong-luu-rung-dong/chuong-386-tro-choi-ket-thuc.html.]

Hầu Quang biến sắc, Lộc Tri Chi , lập tức lấy tờ phù tử kim vẽ xong.

Dù chỉ dùng một phần linh lực, sức mạnh của tờ phù cũng thể xem thường.

Tiếp đó, cô lấy tờ phù xanh, bấm quyết. Ngọn lửa từ tờ phù chỉ le lói như bóng đèn.

Rồi cô lấy liên tiếp nhiều tờ phù, nhưng ngọn lửa ngày càng yếu.

Hầu Quang rung cánh tay dữ dội, trứng côn trùng rơi xuống đám rắn. Chúng như chất kích thích, khiến đám rắn càng hung hăng.

Đồng thời, nét mặt Hầu Quang cũng dần thư giãn. Hắn lớn:

"Chỉ là trò hề thôi, dọa , ngươi còn non lắm!"

Thực , Lộc Tri Chi chỉ để đánh lừa Hầu Quang.

Cô đang lợi dụng thời gian để tìm nơi ẩn náu của hạt giống côn trùng.

Hình thái của côn trùng độc biến hóa khôn lường, cô am hiểu lắm. ngay lúc , cô rõ: hạt giống chính là những nhánh liễu tay Hầu Quang!

Cô từng nghĩ chúng chỉ quấn quanh cánh tay, nhưng khi Hầu Quang rung tay, cô thấy rõ chúng mọc từ khuỷu tay .

Đó nhánh liễu, mà là mạch m.á.u của !

Loại sư độc trùng , cô từng nhưng gặp bao giờ.

Nhiều sư độc trùng lấy m.á.u thịt nuôi côn trùng, như dâng lễ vật để tăng cường liên kết. Hầu Quang để côn trùng ký sinh ngay cơ thể!

Thật đáng sợ!

Lộc Tri Chi thể bình tĩnh nữa.

Trong tiếng của Hầu Quang, cô bỏ vẻ mặt phóng đại, trở nên lạnh lùng như thường ngày:

"Hầu Quang, trò chơi đến đây là kết thúc!"

Hầu Quang ngơ ngác:

"Ý mày là gì?"

Lộc Tri Chi bùng nổ linh khí, uy áp bao trùm.

cần tay, đám rắn đang bò đến chân lập tức đầu, bò về phía Hầu Quang.

Hầu Quang đám rắn bỏ chạy, hoảng hốt:

"Mày... mày ?"

Lộc Tri Chi giơ tờ phù tử kim lên, mặt lạnh như tiền:

"Lúc nãy gì. Bây giờ, mới thật sự hành động!"

Tờ phù tỏa khí tím vàng như sương mù.

Theo lời niệm thầm của Lộc Tri Chi, tờ phù vàng óng ánh, son đỏ như máu.

Sức mạnh tối đa phóng thích, ngọn lửa như thiên thạch rơi xuống từng con rắn.

Những con kịp chạy thiêu đốt, quằn quại đất phát tiếng "xèo xèo".

Hầu Quang cuối cùng hiểu ý nghĩa câu "trò chơi kết thúc" của cô gái !

Lộc Tri Chi giả vờ nữa, Hồ Oanh Oanh cũng từ xa chạy về, tay bế Hồ A Lệ tỉnh .

Một con rắn chạy sang sân nhà khác, một trốn đống củi.

Trong chốc lát, lửa bùng lên khắp nơi, tiếng nổ lách tách đánh thức cả ngôi làng đang ngủ.

Dân làng chạy dập lửa, phát hiện nhà Hồ A Lệ cháy dữ dội nhất.

Phiêu Vũ Miên Miên

Mười mấy hộ dân mặc áo khoác, dép lê đến cổng nhà Hồ A Lệ, quát lớn:

"Hồ A Lệ, mày điên ?!"

"Vốn chỉ khắc nhà, giờ đến cả dân làng cũng tha, thiêu c.h.ế.t chúng tao ?!"

Loading...