Lục Chính Tây cúi đầu, đang định xoay   về phòng thì  thấy Ông Lục gọi .
Ông Lục che điện thoại, “Là tìm con.”
“Một cô gái, chắc là bạn gái con.”
Ông Lục hạ giọng, vẻ mặt đầy ẩn ý.
Lục Chính Tây bước nhanh đến, nhận lấy ống  đặt bên tai,  “A lô, xin chào”, liền  thấy giọng  của  ở đầu dây bên : “Lục Chính Tây.”
Nghe  giọng  của Giang Thiên Ca, khóe miệng Lục Chính Tây khẽ nhếch lên, sắc mặt dịu dàng hẳn .
Ông Lục  bên cạnh thấy   khỏi kinh ngạc, buột miệng “chậc” một tiếng.
Nhận  Ông Lục vẫn còn  bên cạnh, Lục Chính Tây dùng ánh mắt  hiệu về phía cửa.
Ông Lục  bất mãn “hừ” một tiếng.
Ông  trừng mắt  Lục Chính Tây một cái  chắp tay  lưng   cửa, trong lòng  lẩm bẩm: “Thằng nhóc thối ,  bạn gái thì quên cha ruột , sống nên  đánh.”
Vừa  cô gái bên  điện thoại  giọng  tròn trịa dễ , cũng   thằng nhóc Lục Chính Tây  lúc nào đưa  về cho ông  xem mặt.
Dựa  đình điện thoại, Giang Thiên Ca : “Lục Chính Tây, hôm qua em  chuyện em  bạn trai.  em còn   cho ba  , em đang quen .”
“Từ tối hôm qua   em  đối tượng, ba em liền nổi giận, hiện tại tâm trạng còn  .”
“Nếu như hiện tại  cho ba  ,  là bạn trai của em, ba  nhất định sẽ càng thêm giận dữ. Mấy ngày nay, em dỗ ba  , chờ dỗ dành ba  vui vẻ,   cho ba   sự thật.”
“Anh đừng  ba Giang  khí chất nho nhã, thật  ba em tức giận  đáng sợ. Chờ   ba em  chân tướng,  lẽ sẽ đánh ,   chuẩn  tâm lý thật .”
Lục Chính Tây: “...”
Không cần chờ về , hôm nay   đánh .
“Trong  thời gian   cũng nên khéo léo một chút, tạo ấn tượng  với ba em,  khi tranh thủ để cho ba   chân tướng, sẽ  đánh .”
“  yên tâm, về  nếu ba  đánh ,  cứ  với em, em   chuyện  trái với ông .”
Nghe  lời Giang Thiên Ca , Lục Chính Tây nở một nụ  bất đắc dĩ,  : “Sẽ  , ba em là một    điều lý, ông  sẽ  đánh .”
Bây giờ, Giang Viện Triều chỉ đánh  một trận.
Nếu Giang Thiên Ca vì  mà cãi  với Giang Viện Triều,  lẽ Giang Viện Triều còn  thể đánh  thêm mấy trận nữa.
Lục Chính Tây cầm điện thoại, liếc mắt  ông Lục bên ngoài sân, ánh mắt thường xuyên đảo qua bên . Anh thấp giọng : “Thiên Ca,  là, bây giờ   cho ba em  chuyện  ?”
Giang Thiên Ca  chút suy nghĩ, liền phủ định đề nghị của :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-190.html.]
“Không , ba em đang giận, nếu như hiện tại  cho ba  ,  sẽ  đánh  thảm. Mặt của   như , nếu như  đánh, sẽ  khó coi.”
Lục Chính Tây vô thức đưa tay sờ lên chỗ  đánh  mặt, bởi vì bất thình lình đụng  miệng vết thương, đau đến mức  nhíu mày hít thở.
Nghe  tiếng hít thở đột nhiên của , Giang Thiên Ca quan tâm hỏi: “Làm  ?”
Lục Chính Tây bình tĩnh , lắc đầu : “Không  việc gì.”
Nghĩ nghĩ, Lục Chính Tây liền : “Thiên Ca, ba em  quan tâm em, em nên  lời ông ,  chuyện gì, cũng  thể tâm sự với ông  nhiều hơn, đừng giấu giếm ông .”
Giang Viện Triều  cho   với Giang Thiên Ca,  chỉ  thể  bóng gió nhắc nhở như .
Giang Thiên Ca: “Ừm, em  , hiện tại em gần như là  lời ba em răm rắp, chỉ thiếu điều thờ phụng ba  lên thôi.”
Hiển nhiên Giang Thiên Ca  hiểu ám hiệu của , trong mắt Lục Chính Tây hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
...
Sau khi gọi điện thoại xong, Giang Thiên Ca cố ý  vòng qua đầu ngõ, thấy   bán hạt dẻ rang thì cô mua một phần  mới trở về.
Vừa  cửa, liền gặp  Giang Viện Triều đang  trong sân.
Giang Thiên Ca vội vàng lấy hạt dẻ , “Ba, con cố ý  mua hạt dẻ rang cho ba, lát nữa ba uống rượu với hạt dẻ nhé.”
Sắc mặt Giang Viện Triều u ám.
Từ khi Giang Thiên Ca  ngoài, ông    đồng hồ .
Từ lúc  ngoài trở về ước chừng hai mươi phút, rốt cuộc  bao nhiêu lời   mà  suốt hai mươi phút?
Lục Chính Tây bình thường   kiệm lời lắm ,  quen bạn gái  mà   nhiều như ?
Con nhóc Giang Thiên Ca    mới  chuyện với ông  mười phút, hơn nữa còn  là lời  dối.
Kết quả xoay   gọi điện thoại cho Lục Chính Tây hơn hai mươi phút, còn lừa ông   cố ý  mua hạt dẻ rang nhắm rượu cho ông .
Hừ, đúng là đồ dối trá.
Giang Viện Triều chắp tay  lưng, vẻ mặt vô cảm : “Ba  uống rượu.”
Giang Thiên Ca: “Ồ.”
Cô vội vàng : “Không ,  uống rượu, uống  cũng . Bất kể uống   uống rượu, hạt dẻ rang  đều là con cố ý mua cho ba.”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Nếu như ba  , con sẽ giữ , ngày mai mang cho bạn trai con.”
Giang Viện Triều: “...”
Trừng mắt với Giang Thiên Ca một cái, Giang Viện Triều lập tức cầm lấy hạt dẻ rang, mang  phòng bếp đưa cho Cao Kim Lan, bảo bà   món gà hạt dẻ.