Nghe thấy giọng  của Giang Thiên Ca, Lục Chính Phong  về phía cô, ý nghĩ    nảy .
Ông  thầm nghĩ, trở về   chuyện rõ ràng với Lục Tư Khôn mới .
“Thiên Ca, cháu rảnh rỗi thì đến nhà chơi nhé.” Lục Chính Phong  : “Tư Khôn và Tư Đình nhà chú bình thường đều ở nhà.”
“Chuyện lúc , chắc là hiểu lầm,   chú sẽ bảo Tư Khôn xin  cháu.”
Lục Chính Tây liếc  Lục Chính Phong, lên tiếng : “Anh tư,  còn  việc,   .”
Lục Chính Phong gật đầu, chào Giang Viện Triều và Giang Thiên Ca  xoay  lên xe đang đợi sẵn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc  Lục Chính Phong  uống  ít rượu,    uống thêm vài ly. Lúc  rượu ngấm, đầu óc  chút chậm chạp.
Sau khi   xe, ông  mới phản ứng , hôm nay Lục Chính Tây  vẻ  kỳ lạ?
Ông   tác hợp Giang Thiên Ca và Lục Tư Khôn, Giang Viện Triều còn  lên tiếng, Lục Chính Tây  tỏ vẻ  vui.
Lục Chính Tây  ý gì? Lục Tư Khôn là cháu ruột của ,  giúp đỡ thì thôi,  còn cản trở?
Càng lúc càng say, Lục Chính Phong thầm nghĩ: Về nhà   chuyện với Lục Chính Tây mới .
...
Buổi chiều còn  lên lớp, Giang Thiên Ca giao ổ cứng chứa tài liệu cho Giang Viện Triều,  qua cách sử dụng,  đó liếc  Lục Chính Tây một cái  trở về trường.
Giang Thiên Ca suy nghĩ một chút, quyết định tối nay sẽ  chuyện của cô và Lục Chính Tây cho Giang Viện Triều .
Buổi chiều tan học, cô đến trung tâm thương mại chọn cho Giang Viện Triều một chiếc cà vạt,  đó  về nhà bảo Cao Kim Lan  một bàn đồ ăn mà Giang Viện Triều thích.
Mọi thứ  chuẩn  xong xuôi, chỉ còn chờ Giang Viện Triều về.
Hơn tám giờ tối Giang Viện Triều mới trở về.
Nội gián trong tổ chuyên án   tóm. Đằng  bà  còn liên quan đến một nhân vật cấp cao.
Thấy sắc mặt Giang Viện Triều  chút  , Giang Thiên Ca do dự    nên đổi thời gian  .
Nhìn phản ứng của Giang Thiên Ca,   thấy đồ ăn  bày sẵn  bàn, Giang Viện Triều  Giang Thiên Ca  chuyện  .
Ông nhướng mày,  hỏi: “Sao ? Định mời bố ăn bữa tiệc hồng môn ?”
Giang Thiên Ca chớp chớp mắt, vô tội : “Làm gì , thấy bố  việc vất vả nên con  khao bố một bữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-199.html.]
Giang Thiên Ca kéo Giang Viện Triều   bàn ăn xong, liền cầm lấy chiếc hộp đặt bên cạnh, mỉm  : “Bố, đây là quà con mua cho bố, bố xem  thích ?”
Giang Viện Triều cúi đầu  chiếc cà vạt  gấp gọn gàng trong hộp.
Phải  là Giang Thiên Ca   mắt  về khoản mua sắm.
Bất kể là chiếc thắt lưng    chiếc cà vạt  , đều  ,  hợp ý ông.
Điều duy nhất ông  hài lòng chính là tật  lười biếng của cô.
Giang Viện Triều thu hồi ánh mắt từ  chiếc cà vạt,  Giang Thiên Ca, ý vị thâm trường hỏi: “Chiếc cà vạt , con chỉ mua cho  bố thôi,  là còn  khác nữa?”
“Chẳng lẽ con còn tặng một chiếc giống hệt cho ai khác?”
Giang Thiên Ca vội vàng xua tay: “Làm gì ! Đây là chiếc duy nhất, chỉ  bố mới ! Chỉ   bố yêu quý của con mới !”
Giang Viện Triều hừ một tiếng, lúc  mới chịu nhận lấy chiếc cà vạt.
Thấy , Giang Thiên Ca liền  : “Bố, con  lấy nước cho bố rửa tay, hôm nay bố  việc vất vả , bố cứ  nghỉ  ạ!”
Nói xong, Giang Thiên Ca liền chạy vụt  phòng bếp, một lát   bưng  một chậu nước, Giang Viện Triều rửa tay, cô cầm khăn lông  bên cạnh chờ.
Giang Viện Triều  mà khóe mắt giật giật.  ông cũng  ngăn cản, để mặc Giang Thiên Ca bận rộn.
Rửa tay xong, lúc ăn cơm, Giang Thiên Ca  bận rộn gắp thức ăn cho Giang Viện Triều, thao thao bất tuyệt kể lể cô  tốn bao nhiêu tâm tư để chuẩn  bữa cơm .
Giang Viện Triều ngước mắt  cô: “Đây là do con ? Sao bố ăn thấy  là mùi vị của chị Cao ?”
Giang Thiên Ca  nấu ăn.  đó là trong trường hợp bất đắc dĩ,   ai , cô mới   tay.
Hiện tại trong nhà   Cao Kim Lan chuyên môn nấu ăn, cô tuyệt đối sẽ  tự  động thủ.
Kể cả  cầu xin Giang Viện Triều chuyện gì, cô cũng   xuống bếp. Cao Kim Lan nấu ăn ngon hơn cô, cô  tay chỉ thêm rắc rối.
Chuyện chuyên môn nên để cho  chuyên môn .
Cô  đồng ý với quan điểm nhất định  tự tay  mới thể hiện  thành ý.
 đối với câu hỏi của Giang Viện Triều, Giang Thiên Ca vẫn trả lời  đường hoàng: “Chị Cao là  cầm muôi, còn con là  phụ trách đưa nguyên liệu.”
Giang Viện Triều bóc mẽ cô: “Phụ trách đưa đĩa cho chị Cao? Hay là phụ trách nếm thử xem món ăn   miệng ? Hay là  bên cạnh giám sát bằng mắt?”
Giang Thiên Ca: “...”
Người  thật là  cách  móc mỉa  khác