Ngoài sân, Giang Hướng Mai trừng lớn mắt, thể tin Giang Thiên Ca dám tay với .
Sau một thoáng ngỡ ngàng, Giang Hướng Mai tức giận đến mức hai lỗ mũi phập phồng, lập tức lao đánh Giang Thiên Ca.
Giang Thiên Ca hừ lạnh một tiếng, túm lấy tay Giang Hướng Mai, ném bà xuống đất. Sau đó, cô lên Giang Hướng Mai, túm lấy cổ áo bà , lạnh lùng :
“ chỉ dám nhét đồ miệng cô, mà còn dám đánh cô, tin ?”
Nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Giang Thiên Ca, Giang Hướng Mai bỗng chốc sợ hãi co rúm .
Giang Hướng Mai thật sự sợ. Bà ngờ, Giang Thiên Ca dám tay thật.
Từ nhỏ bà từng đánh bao giờ. Trước đây, cho dù phạm lầm gì, thì cha , chị, dù tức giận đến , cũng chỉ mắng mỏ bà vài câu, chứ từng ai động tay động chân.
Lần , Ba lấy chuyện đuổi cả nhà về quê để uy h.i.ế.p bà , lúc đó bà cũng sợ, nhưng khi suy nghĩ kỹ càng, thì cũng còn để tâm nữa. Cho dù Ba nhẫn tâm thật, thì cha cũng bao giờ bỏ mặc bà , cho nên bà chẳng còn sợ hãi gì nữa.
Chính vì mà bà mới dám càn bậy.
Hôm nay bà cố tình gây sự với Giang Thiên Ca, cũng bởi vì Giang Thiên Ca thèm để bà mắt.
Thế mà Giang Thiên Ca dám tay đánh bà thật!
Giang Hướng Mai đầu óc trống rỗng, nên lời.
Giang Thiên Ca lạnh: “ nể mặt ba, nể mặt ông bà nội, nên mới khách sáo gọi cô một tiếng cô út, nhưng cô voi đòi tiên, thì cũng chẳng cần khách sáo nữa.”
“Người sống đời tự là ai. Giang Hướng Mai, cô tự soi gương xem là cái thá gì ?”
“Nhà nghèo đến mức cơm ăn thì , nhưng nhà cô chắc chắn là nghèo đến mức mua nổi cái gương. Không gương thì soi nước tiểu cũng , tè soi thử xem là ai?”
“Đừng tưởng là , lúc nào cũng xen chuyện khác. Cô thật sự tưởng sẽ mãi mãi nhường nhịn cô ?”
Giang Thiên Ca liếc phòng khách yên ắng, thầm mắng ông cụ và bà cụ võ đức.
Cô cố ý kích thích Giang Hướng Mai:
“Này, chúng ồn ào lớn như , còn đè cô xuống đất, thấy ai bênh vực cô ?”
Sắc mặt Giang Hướng Mai cứng đờ.
, cha đều ở nhà, bây giờ Giang Thiên Ca đang bắt nạt bà , tại bọn họ mặt?
“Hay là...” Giang Thiên Ca khẩy, “... Bọn họ cũng chẳng thể nào chịu đựng nổi cô nữa, đang mong dạy dỗ cô một trận?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Hướng Mai sững một lúc, đó mặt hiện lên vẻ giận dữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-268.html.]
“Cô bậy!” Giang Hướng Mai gào lên, nước bọt văng tung tóe, Giang Thiên Ca ghét bỏ lùi về , mặc kệ bà gào thét.
Giang Hướng Mai ỷ việc trong nhà đều là của , sẽ gì bà , cho nên mới sợ là gì. Hôm nay cứ để bà nhận thức rõ hiện thực.
“Ba ơi! Mẹ ơi! Giang Thiên Ca đánh con! Giang Thiên Ca g.i.ế.c con! Mau cứu con với! Ba ơi! Mẹ ơi! Cứu con!”
Giang Hướng Mai gần như hét đến khàn cả giọng, nhưng mặc cho bà gào thét đến , trong nhà vẫn im ắng như tờ.
Ngay cả Chu Quế Phương mới thò đầu từ trong bếp, thấy vẻ mặt lạnh lùng của Giang Thiên Ca, thấy Ông cụ Giang và Bà cụ Giang phản ứng gì, bèn lặng lẽ rụt đầu , giả vờ như thấy gì.
Thấy Giang Hướng Mai sắp hét đến mức khản cả tiếng, Giang Thiên Ca bụng nhắc nhở: “Đừng kêu nữa, kêu đến rát cổ họng cũng vô dụng thôi.”
Giang Hướng Mai trừng mắt Giang Thiên Ca, gằn giọng: “Tao... khụ khụ...”
Nhìn Giang Hướng Mai ho đến mức mặt đỏ tía tai, Giang Thiên Ca: “...”
Không lời , giờ thì khản tiếng chứ gì?
Đáng đời!
Giang Thiên Ca dậy khỏi Giang Hướng Mai, kéo ghế xuống.
Giang Hướng Mai cảm thấy cổ họng như bốc khói, ngẩng đầu lên , thấy Giang Thiên Ca - kẻ đầu sỏ gây nên chuyện - đang vắt chéo chân, vẻ mặt chế giễu.
Giang Hướng Mai càng thêm tức giận, bà lao về phía Giang Thiên Ca: “Giang Thiên Ca, tao g.i.ế.c mày!”
Giang Thiên Ca trợn mắt, đè Giang Hướng Mai xuống đất.
Nhìn thấy chiếc chổi quét nhà ở góc tường, Giang Thiên Ca cầm lấy, đánh “bốp bốp” m.ô.n.g Giang Hướng Mai.
Vốn dĩ Giang Hướng Mai còn đang gào thét vùng vẫy, đánh với Giang Thiên Ca, bỗng chốc sững .
Giang Thiên Ca dám đánh bà ?
Còn đánh m.ô.n.g bà ?
!
“Á...”
Giang Hướng Mai hổ nhục nhã, hét lên một tiếng, đó thấy Giang Thiên Ca giơ chiếc chổi lên, hung dữ bà , như thể chỉ cần bà dám kêu thêm một tiếng nữa, Giang Thiên Ca sẽ đánh thẳng chiếc chổi mặt bà .
Giang Hướng Mai dọa đến mức trong lòng căng thẳng, trong nháy mắt dám lên tiếng.
Dù cũng danh phận cô ruột, Giang Thiên Ca cũng quá đáng, đánh mấy cái mông, Giang Thiên Ca liền đặt cây chổi sang một bên.