Tống Phương Bạch mặc kệ Phương Thủ Nghĩa lạnh , hỏi kế hoạch trở về Bắc Kinh của : “Lần tới Bắc Kinh, là dừng bao lâu?”
Khi tin tức Phương Thủ Nghĩa trở về Bắc Kinh Kinh, Tống Phương Bạch cảm thấy bất ngờ.
Anh , nhà họ Phương cũng ở Bắc Kinh, đến thời kỳ đặc thù mới chuyển đến Cảng Thành (Hồng Kong), an cư lạc nghiệp tại đó.
Trong những năm , nhà họ Phương gần như đều nhắc tới Bắc Kinh, cũng từng trở về.
Lần Phương Thủ Nghĩa trở về là do tự hành động, là nhà họ Phương xảy chuyện gì?
Tống Phương Bạch như vô ý liếc biểu cảm của Phương Thủ Nghĩa.
Đôi mắt Phương Thủ Nghĩa khẽ động, thản nhiên : “Chưa rõ, xem tình huống .”
Nhìn Tống Phương Bạch, ông : “Yên tâm , mang theo tiền về, nhiều tiền lắm, sẽ dựa , ăn uống của .”
Phương Thủ Nghĩa nhăn mũi thầm: “Cậu bây giờ nghèo như , cũng tiện lấy của gì.”
Tống Phương Bạch: “...”
“Lại đây, cầm lấy.” Phương Thủ Nghĩa khách khí chút nào nhét hành lý trong tay Tống Phương Bạch, “Không cần bỏ tiền, bỏ sức là .”
Phương Thủ Nghĩa vẫn canh cánh trong lòng về cách ăn mặc “xuề xòa” của Tống Phương Bạch, cảm thấy chướng mắt, miệng ngừng lẩm bẩm: “Năm đó khi về nước, khuyên , bảo thận trọng cân nhắc, , bây giờ thì ?”
“Chờ trở về, nhất định kể cho tình huống của ...”
Phương Thủ Nghĩa bày vẻ mặt hả hê, Tống Phương Bạch mà tức ách.
“Cậu im miệng .” Tống Phương Bạch trực tiếp nhét hành lý trong tay Phương Thủ Nghĩa, tự đến cửa sân bay.
Vừa còn nghĩ nhiều năm gặp, ôn chuyện với Phương Thủ Nghĩa.
Hừ, ôn cái gì mà ôn.
Phương Thủ Nghĩa “chậc” một tiếng, thấp giọng lầm bầm câu “Tính tình nóng nảy như ”, liền đẩy hành lý đuổi theo Tống Phương Bạch. Ra khỏi cửa, một trận gió lạnh ập mặt khiến ông ngơ ngác, “Sao lạnh như ? Gió gì thổi thế ?”
Lần đến lượt Tống Phương Bạch hả hê: “Không nhắc nhở , , hiện tại ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Phương Thủ Nghĩa nhanh chóng chui lên xe, đóng cửa sổ kín mít, ấm áp, ông đánh giá nội thất trong xe.
Hiện tại ở trong nước, mua ô tô vẫn còn ít.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-280.html.]
Tuy bình thường lúc , Tống Phương Bạch hầu như đều xe đạp, nhưng ông mua một chiếc ô tô nhỏ. Bởi vì phô trương, ông mua kiểu dáng phổ thông nhất.
Đương nhiên là thể lọt mắt Phương Thủ Nghĩa, ông nghiên cứu nội thất trong xe một hồi, Phương Thủ Nghĩa liền chê bai : “Bây giờ chỉ thảm hại, xe cũng thảm hại.”
Chê bai xong, ông hào phóng : “Khoảng thời gian tiếp đãi cho , hầu hạ thoải mái, trở về tặng một chiếc xe !”
Tống Phương Bạch cắn răng, kiềm chế cơn bực ném Phương Thủ Nghĩa xuống xe.
Ông lên tiếng hỏi: “Dạo Đức Âm thế nào ?”
...
Cả buổi sáng Giang Thiên Ca đều ở trong thư viện, bởi vì quá tập trung tra tìm tài liệu, nên để ý thời gian. Mãi đến khi Lục Tự Văn tìm đến, cô mới nhận đến giờ cơm trưa.
Giang Thiên Ca thu dọn đồ đạc, khẽ hỏi Lục Tự Văn: “Cậu tìm việc gì?”
Lục Tự Văn liền : “Ông nội nhà hàng ăn cơm, ông còn đặc biệt đóng gói ít đồ ăn mang về cho chúng .”
Ông nội Lục vốn dĩ thói quen ngoài ăn cơm đóng gói mang về.
Sau khi Lục Chính Tây thường xuyên mua đồ ăn thức uống cho Giang Thiên Ca, ông mới thói quen mỗi khi ngoài ăn cơm, đều đóng gói chút đồ ăn ngon mang về cho các cháu.
Đương nhiên Giang Thiên Ca cũng phần.
Lục Tự Văn đề nghị: “Nhiều lắm, hai chúng ăn hết, là gọi cả bạn cùng phòng của và luôn?”
Bởi vì quan hệ với Lục Tự Văn khá , Giang Thiên Ca cũng quen bạn cùng phòng của , ấn tượng với bọn họ cũng khá .
Giang Thiên Ca gật đầu: “Được, đến căn tin tìm chỗ , về gọi .”
Lúc Giang Thiên Ca trở về ký túc xá, Trần Tuệ Viên và các bạn đang chuẩn căn tin. Giang Thiên Ca liền kể chuyện với , quanh một lượt, thấy Trương Hiểu Lệ, Giang Thiên Ca bèn hỏi: “Trương Hiểu Lệ ?”
Dư Mai Tinh đáp: “Hơn chín giờ cô gọi điện thoại về, bảo cô về nhà, chắc lát nữa cô .”
Lúc Trương Hiểu Lệ về nhà, mang theo đồ đạc gì, sắp đến ngày thi , bây giờ là giai đoạn nước rút, chắc chắn cô sẽ ở nhà lâu.
Hơn nữa.
Tuy hiện tại sinh viên đại học nhận trợ cấp nhiều như những năm đầu khôi phục thi đại học, nhưng vẫn hỗ trợ tiền ăn.
Sinh viên mất tiền ăn trưa ở trường.
Tuy gia đình Trương Hiểu Lệ quá khó khăn, nhưng cô là tiết kiệm, chắc chắn sẽ về trường ăn trưa.