“Nếu    đến, thì  xuống ,  đồng chí Tiểu Giang  một chút.” Đồng chí Lý thu  biểu cảm  mặt, lên tiếng.
Lúc Giang Thiên Ca thao thao bất tuyệt trình bày, mấy vị đồng chí khác cũng đến.
Giang Thiên Ca  về phía bọn họ, thấy ánh mắt bọn họ  cô  chút phức tạp và quái dị, nhưng đều  giống như đồng chí Kỷ  , đối với cô mặt mày dựng ngược, Giang Thiên Ca cảm thấy hài lòng gật đầu.
Cô nàng khiêm tốn, ngoan ngoãn chào hỏi bọn họ: “Chào các vị đồng chí,  còn trẻ,   kinh nghiệm,  năng vụng về,  gì sai sót, mong các vị đồng chí chỉ giáo thêm.”
“...”
Khóe miệng    co rút, biểu cảm  mặt khó diễn tả.
Cô còn trẻ,   kinh nghiệm,  năng vụng về?
Vân Mộng Hạ Vũ
Vậy chúng  thành  câm hết ?
Tuy nhiên, trong lòng mắng thì mắng,   rốt cuộc đều  xuống.
Đồng chí Kỷ còn đang tức giận, lỗ mũi phập phồng, ông hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng  chằm chằm Giang Thiên Ca, vẻ mặt chờ xem Giang Thiên Ca định  gì, chờ vặn vẹo Giang Thiên Ca.
Giang Thiên Ca đón nhận ánh mắt của ông, mím môi  .
Sau đó, cô thu hồi vẻ nhẹ nhõm  mặt, nghiêm túc  về phía  , bắt đầu giới thiệu phương án của .
Cô bắt đầu  về nguyên lý máy bay AP-3 của M Quốc dùng để nhận tín hiệu bay, giới thiệu các con đường và nguyên lý hoạt động khi máy bay nhận tín hiệu bay, nếu như  nhận  tín hiệu bay, thì sẽ gặp  vấn đề gì.
Sau đó,  kể về nguồn gốc của tín hiệu, thu phát và gây nhiễu,  về chức năng của máy tính,  về phần mềm, chương trình, mã  của cô...
Ban đầu, mấy vị đồng chí đều  thái độ  chắc chắn lắm khi  Giang Thiên Ca kể, nhưng càng , sắc mặt của bọn họ càng trở nên nghiêm túc.
Đồng chí Kỷ cau mày, ánh mắt phức tạp  chằm chằm Giang Thiên Ca.
Lúc Giang Thiên Ca dừng , ông nhịn   lên tiếng: “Cô  cô  thể dùng mã chương trình của cô để che chắn tín hiệu, nhưng đây chỉ là lời , đến khi đối mặt với máy bay thật sự,     , thì  ai .”
Giang Thiên Ca gật đầu: “Vâng, đồng chí   đúng. Nghi vấn đồng chí đưa , cũng chính là việc    tiếp theo.”
“Mặc dù tín hiệu  sử dụng trong quá trình bay của máy bay, và tín hiệu Internet, thông tin chúng  sử dụng  mặt đất,  sự khác biệt, nhưng về bản chất, nguồn gốc của chúng, đều là tín hiệu vệ tinh.”
Giang Thiên Ca  về phía đồng chí Lý, : “Đồng chí Lý,    một thí nghiệm, vận hành chương trình mã của , thử che chắn tín hiệu ở đây.”
Lời đồng chí Kỷ  , cũng chính là suy nghĩ trong lòng  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-323.html.]
Cho nên,  Giang Thiên Ca  , đồng chí Lý suy tư hai giây, liền gật đầu: “Ừ, .”
Ông hỏi: “Cần chúng   gì ?”
Giang Thiên Ca lắc đầu: “Không cần ạ.”
Trong  những đồng chí , đồng chí Lý là   chức vụ cao nhất, cô  lời , chỉ là đang xin ý kiến của ông.
Dù , tòa nhà văn phòng    đơn vị bình thường, đột nhiên  che chắn tín hiệu ở đây,   là chuyện nhỏ.
Việc cô  là  giữ bí mật. Việc cô dùng chương trình mã để che chắn tín hiệu, cũng  thể thông báo  cho   trong tòa nhà văn phòng .
Cho nên, cô  xin ý kiến của đồng chí Lý,  ông cho phép mới chắc chắn.
Giang Thiên Ca mở chương trình  máy tính  mặt  , gõ bàn phím nhập lệnh.
Mấy vị đồng chí vốn đang , đều  dậy,   Giang Thiên Ca. Bọn họ chỉ thấy ngón tay Giang Thiên Ca nhanh chóng lướt  bàn phím,  màn hình máy tính hiện lên một chuỗi ký tự mà bọn họ  hiểu.
Mấy vị đồng chí càng xem càng cau mày, trong lòng bọn họ   nhiều suy nghĩ, nhưng lúc , bọn họ đều ngầm đồng ý  lên tiếng, nín thở ngưng thần  chằm chằm động tác  tay Giang Thiên Ca.
Không  qua bao lâu, thấy Giang Thiên Ca dừng động tác, bọn họ thở phào nhẹ nhõm, nhưng ngay  đó, tim  nhấc lên.
Im lặng hai giây, đồng chí Kỷ dè dặt hỏi: “... Có thể... Có thể  ?”
Giang Thiên Ca gật đầu: “Vâng,  thể  ạ.”
Cô : “Mọi   thể cho  đến từng văn phòng hỏi thăm tình hình điện thoại và mạng máy tính.”
“Tiểu Lưu! Đi!” Đồng chí Kỷ lập tức hướng về phía cửa  , cao giọng hô: “Xuống các văn phòng hỏi thăm xem điện thoại và máy tính còn dùng  !”
Giọng  vội vàng của ông  vẻ  hồi hộp và mong chờ.
Ánh mắt phức tạp  Giang Thiên Ca một lượt, ông  hô: “Tiểu Lý, mấy  cũng , mỗi tầng  xem tình hình một chút.”
Tiểu Lưu   là cảnh vệ của đồng chí Kỷ, còn Tiểu Lý là cảnh vệ của đồng chí Vương.
Những cảnh vệ  đều đang chờ ở bên ngoài phòng họp. Nghe thấy đồng chí Kỷ  , bọn họ liền hành động.
Mấy phút , mấy cảnh vệ  lượt trở về, báo cáo tình hình: Điện thoại và Internet đều  thể sử dụng.
“Tốt!”
Đồng chí Kỷ sững  một giây,  vỗ bàn, kích động  lên, vỗ tay : “Tốt! Hay lắm! Mất tín hiệu !”