Anh vốn còn nghĩ, Giang Thiên Ca nhạo một trận, cũng để chú út cô nhạo một phen.
Giang Thiên Ca là kẻ gió chiều nào che chiều !
Chỉ vì chú út thể để cho cô phú bà, liền dối chớp mắt.
Giang Thiên Ca để ý đến ánh mắt khiển trách của Phương Hành Xuyên, cong mắt khen ngợi Phương Thủ Nghĩa.
Nghe Giang Thiên Ca hết lời tâng bốc Phương Thủ Nghĩa, mặt Phương Hành Xuyên cùng Giang Hướng Mai đều lộ vẻ mặt khó diễn tả.
Còn Phương Thủ Nghĩa, đắm chìm trong lời nịnh nọt của Giang Thiên Ca, “Ha ha ha, ngay cháu thích mà, cháu học, lái xe đón cháu, hoặc là cháu tự lái!”
Giang Thiên Ca: “... Dạ thôi ạ, trường học gần nhà, cháu đạp xe , còn thể rèn luyện thể.”
Phương Thủ Nghĩa tự phô trương là , cần mang theo cô.
Phương Thủ Nghĩa hiển nhiên là thể nào tiếp thu ý nghĩ thực sự của cô, từ hải quan , liền lái chiếc xe mới tinh đến tay, mang theo Giang Thiên Ca dạo khắp thành Bắc.
Cho nên ngày hôm đó, nhiều dân thành Bắc đều đang thảo luận về chiếc xe màu sắc sặc sỡ , thậm chí một tờ báo của ngày hôm , còn xuất hiện ảnh chụp của chiếc ô tô màu hồng phấn.
Lúc báo, Giang Thiên Ca vô cùng may mắn khi bản lấy lý do thời tiết lạnh để bảo Phương Thủ Nghĩa đóng chặt cửa sổ xe, nếu cô “vinh dự” lên báo.
dù thì cô cũng dỗ dành thần tài của , cô cứ chờ phú bà thôi!
...
Mặc dù đại hội khen thưởng , Trương Kiếm Ba, Lý đồng chí thỉnh thoảng sẽ đến tìm Giang Thiên Ca, nhưng đều chỉ là chuyện phiếm, cũng phân công công việc gì cho cô.
Đại học Hoa Đại cũng còn khai giảng, cho nên, Giang Thiên Ca trong thời gian , vô cùng nhàn nhã.
Mỗi ngày đều dạo ở Giang gia, Phương gia, dỗ dành lớn tuổi, trêu chọc trẻ con, cùng Phương Thủ Nghĩa thì thầm to nhỏ chuyện đầu tư kiếm tiền, sống cuộc sống nhàn nhã sung sướng như mơ.
Hàng năm cứ đến dịp Tết, ngoại trừ ngày mùng một đầu năm, Giang gia và Lục gia đều sẽ sắp xếp thời gian để tụ họp gia đình.
Địa điểm tụ họp, nếu gì đặc biệt, chính là ở nhà chính của hai nhà. Hai nhà luân phiên tổ chức, năm nay đến lượt Lục gia.
Hôm nay, mùng mười tháng giêng, cũng đúng ngày chủ nhật, đều cần . Ông cụ Giang dẫn theo cả nhà đến Lục gia.
Bởi vì bản Giang Thiên Ca, thêm mối quan hệ với Lục Chính Tây, khi đến Lục gia, Giang Thiên Ca tự nhiên trở thành tâm điểm chú ý của nhà họ Lục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-411.html.]
Tất nhiên, cũng ngoại lệ.
Ánh mắt Lục Tự Khôn cô, lộ vẻ thù địch.
Khoảng thời gian , cô hề để ý đến chuyện của Giang Ti Vũ. Lục Tự Văn , Giang Ti Vũ và Lục Tự Khôn, hai đang tình ý .
Giang Thiên Ca lườm Lục Tự Khôn một cái..
Lục Tự Khôn bênh vực Giang Ti Vũ, nhưng bản lĩnh thật sự để đối đầu với cô, chỉ trừng mắt .
Vô dụng.
Cô mới rảnh rỗi để trừng mắt với tên ngốc nghếch Lục Tự Khôn.
Đối với Lục Tự Khôn, thái độ của Giang Thiên Ca rõ ràng, nếu Lục Tự Khôn dám giở trò, chọc giận cô, cô sẽ đánh .
Lục Chính Phong hề nhận sự bất hoà giữa con trai và Giang Thiên Ca, ông còn vui vẻ :
“Thiên Ca, cháu cũng tham gia chương trình du học nước ngoài đúng ? Ha ha, Tự Khôn và Tự Văn nhà chú cũng tham gia, đến lúc đó sang bên , mấy đứa thể chăm sóc lẫn !”
Lục Chính Phong việc ở bộ phận ngoại thương, quen ít nước ngoài, cũng hiểu rõ tình hình phát triển của nước ngoài hơn so với bình thường, ông ủng hộ việc cho con cái du học.
Thậm chí ông còn ý định để Lục Tự Khôn di dân nước ngoài.
Tất nhiên, Ông cụ Lục ở đây, ý nghĩ của ông thể nào thực hiện .
Trong lòng Lục Chính Phong thoáng qua một tia tiếc nuối.
Không đợi Giang Thiên Ca trả lời, ông : “Mẹ cháu ở M Quố, chú cũng liên lạc với bạn bè bên đó, nhờ bọn họ chăm sóc cháu. Cho nên, cháu cần lo lắng, cứ yên tâm !”
“Điều kiện các mặt của chúng , đều kém hơn nước ngoài, cháu ngoài, cũng thể mở mang kiến thức.”
Giang Thiên Ca : “Chú tư, cháu ạ. Cháu cảm thấy, trong nước và nước ngoài quả thật sự chênh lệch, nhưng cũng là ưu điểm.”
“Trong trường học ở nước cũng nhiều giáo viên giỏi. Sau khi cân nhắc, cháu quyết định tiên sẽ ở trong nước, học tập với các giáo sư ở đây.”
Lục Chính Phong theo bản năng khuyên Giang Thiên Ca: “Làm giáo viên trong nước thể sánh bằng giáo viên nước ngoài, học kiến thức gì ở trong nước chứ?”
“Chính Phong!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Nghe thấy Lục Chính Phong năng càng ngày càng quá đáng, Ông cụ Lục trừng mắt ông : “Lời của Thiên Ca vấn đề gì.”