“Nếu  thì em cứ tham gia kỳ thi  , xác định xem   đủ khả năng  chọn  . Nếu ,   lỡ như em đổi ý thì sẽ  còn cơ hội nào nữa.”
Giang Thiên Ca , Lương Siêu Hiền khổ tâm khuyên bảo những lời  cũng là vì sợ cô hối hận, nhưng chuyện cô  quyết định thì sẽ  hối hận.
Cô  tiện  nhiều với Lương Siêu Hiền về những suy nghĩ cụ thể của , chỉ : “Thầy, em  ý  của thầy.  chuyện , em  quyết định ,   cũng sẽ  đổi ý.”
Thấy Lương Siêu Hiền còn   thêm gì nữa, Giang Thiên Ca liền chuyển chủ đề: “Thầy, tại    tổ chức thêm một  thi nữa? Có  kỳ thi của học kỳ   vấn đề gì ?”
Giang Thiên Ca tò mò  Lương Siêu Hiền: “Vấn đề gì ạ?”
Lương Siêu Hiền dừng một chút, chớp chớp mắt,  lắc đầu: “Không , em đừng đoán mò.”
Giang Thiên Ca “Ồ” một tiếng.
Nhìn thấy Giang Thiên Ca rõ ràng là  lời  của ông   là sự thật, Lương Siêu Hiền  chút   tự nhiên ho một tiếng, ông nhấn mạnh: “Lần thi  là thi bổ sung, là để đánh giá năng lực của sinh viên một cách  diện hơn...”
Giang Thiên Ca: “Vâng , em   ạ.”
Lương Siêu Hiền  những lời , chẳng qua chỉ là lời  che đậy mà thôi, đằng  nhất định là  xảy  chuyện gì đó.
Tuy Giang Thiên Ca  tò mò, nhưng  dáng vẻ Lương Siêu Hiền cố gắng che giấu như , cô cũng  hỏi thêm.
Còn về việc cụ thể là  xảy  chuyện gì, cô cảm thấy cũng chỉ  mấy khả năng  đây.
Hoặc là bài thi của học kỳ , bảng điểm  mất. Hoặc là bài thi của học kỳ   lộ, nhưng hiện tại vẫn  điều tra   là   lộ đến tay ai...
Cho dù là tình huống nào,   Lương Siêu Hiền và   giải quyết, Giang Thiên Ca cảm thấy chuyện   liên quan lắm đến , nên cô cũng  quan tâm nữa.
Lúc , cô vẫn   rằng  sẽ    chụp mũ vì chuyện .
...
Hôm nay là thứ tư, Giang Thiên Ca cùng Giang Viện Triều, Phương Thủ Nghĩa tiễn Phương Đức Âm  sân bay.
Sau khi Phương Đức Âm lên máy bay, Giang Viện Triều  việc   về đơn vị, Giang Thiên Ca  Phương Thủ Nghĩa gọi  xem đất cùng. Phương Thủ Nghĩa  mua đất để xây nhà.
Xem đất xong  là buổi chiều.
Buổi tối Giang Thiên Ca  tiết học ở trường,  khi ăn cơm cùng Phương Thủ Nghĩa xong, cô liền trở về trường.
Lúc   cổng trường, cô gặp một , Giang Ti Vũ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-415.html.]
Giang Ti Vũ hiện tại  chuyển đến trường đại học khoa học kỹ thuật.
Giang Thiên Ca liếc  Giang Ti Vũ một cái,  thản nhiên dời mắt , tiếp tục   trường.
“Thiên Ca, lâu   gặp.    thăm các bạn học cũ,    thấy , trong lòng còn  tiếc nuối.” Giang Ti Vũ nở nụ .
“May mà chúng  vẫn   duyên,  gặp   ở đây.”
Nhìn Giang Ti Vũ cố ý chắn  mặt , vẻ mặt giả tạo tìm kiếm sự chú ý, Giang Thiên Ca trực tiếp trợn mắt.
Cô  lạnh hỏi: “Tiếc nuối cái gì? Tiếc vì chuyến     mắng,  là    đánh?”
“Cô là ăn no rửng mỡ, đầu óc  vấn đề,  là lâu     dạy dỗ nên xương cốt ngứa ngáy, bây giờ cố tình chạy đến  mặt  để kiếm chuyện?”
Nghe thấy lời  của Giang Thiên Ca, sắc mặt Giang Ti Vũ  đổi: “Cậu...”
“Cậu cái gì mà ,   chó ngoan  cản đường, lừa   kêu bậy .”
Giang Ti Vũ tức giận đến mức mặt mày méo mó, cô  nắm chặt tay, trừng mắt  Giang Thiên Ca: “Giang Thiên Ca,  đừng đắc ý.”
Trong mắt Giang Ti Vũ mang theo hận ý, dường như còn  chút hả hê.
“Có bệnh ?”
Giang Thiên Ca lười lãng phí lời  với cô , ánh mắt lạnh lùng  chằm chằm Giang Ti Vũ, nhấc chân tiến về phía .
Giang Ti Vũ sợ hãi liên tục lùi về phía  mấy bước, Giang Thiên Ca liếc  cô  một cái, hừ lạnh một tiếng,  tiếp tục   trường.
Giang Ti Vũ đột nhiên phát điên như , chắc chắn là   chuyện  gì đó, Giang Thiên Ca dự định tối nay tan học sẽ  điều tra chuyện gần đây của Giang Ti Vũ.
  kịp để cô  điều tra, mấy phút , cô   chuyện gì.
Vân Mộng Hạ Vũ
“... Người trộm đáp án, nhất định là Giang Thiên Ca, nếu  tại  cô   thể đạt điểm tuyệt đối ở tất cả các môn?”
“Khoảng thời gian thi cuối kỳ học kỳ , Giang Thiên Ca thường xuyên chạy đến tòa nhà văn phòng, chắc chắn là  trộm bài thi và đáp án.”
“ ,    nhớ , bài thi lập trình hôm đó, đề  khó,  ít  trong chúng  còn  đủ thời gian  bài, nhưng Giang Thiên Ca  nộp bài   rời , chắc chắn là cô     đáp án, nếu   thể nào  bài nhanh như !”
Quan Mỹ Chi và mấy  bạn cùng lớp    tức giận , bọn họ đều  chú ý đến Giang Thiên Ca đang ở phía .
“Hôm nay cô   dám  thi, chắc chắn là vì chột , sợ  lộ tẩy.”