Trương Trung Khải là của quân khu tỉnh Lan, hai ngày còn chuyện với , cũng quan hệ gì với Giang Thiên Ca.
Hôm nay , đột nhiên nhảy bênh vực Giang Thiên Ca?
Còn mắng nhỏ nhen, hẹp hòi?
“Trương Trung Khải, phí cái đầu cổ và đôi mắt mặt , mắt nào của thấy Giang Thiên Ca chịu ủy khuất?”
“Giang Thiên Ca, cô xem là chuyện gì xảy ? Là bắt nạt cô, là cô bắt nạt ?”
Nghe Lý Quốc Đống , Giang Thiên Ca chột đảo mắt.
Mặc dù xét về mục đích ban đầu, cô thật sự nghiêm túc chào hỏi Lý Quốc Đống, là thật lòng trả ơn rượu thuốc cho , nhưng kết quả, hình như Lý Quốc Đống lời của cô chọc tức.
Trương Trung Khải cau mày, bất mãn : “Lý Quốc Đống, quát to như gì, dọa đồng chí Giang Thiên Ca ...”
Giang Thiên Ca lúng túng xua tay giải thích: “Đồng chí Trương, . Vừa và đồng chí Lý chỉ chuyện bình thường thôi, đừng hiểu lầm.”
Trương Trung Khải: “Đồng chí Giang Thiên Ca, cô cần đỡ cho Lý Quốc Đống! và Lý Quốc Đống quen nhiều năm , tính nết của mà!”
“...” Giang Thiên Ca lúng túng Lý Quốc Đống.
Ánh mắt dường như đang : giải thích , nhưng vô dụng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chuyện vẫn xong, đường mấy tới, đều là những thuộc trận doanh xanh, từng cùng đến phòng họp, phận của Giang Thiên Ca.
Nhìn thấy ba Giang Thiên Ca chung một chỗ, sắc mặt ba đều , họ dừng chào hỏi Giang Thiên Ca, hỏi xảy chuyện gì.
Giang Thiên Ca xua tay, chuyện gì.
Trương Trung Khải kể chuyện thấy, Lý Quốc Đống “bắt nạt” Giang Thiên Ca.
Thế là, mấy đều cùng “lên án” Lý Quốc Đống, khuyên nên rộng lượng một chút.
Lý Quốc Đống: ???
Lúc đầu, khi chỉ một Trương Trung Khải chỉ trích, trong lòng Lý Quốc Đống còn tức giận, nhưng bây giờ, bốn năm cùng vây quanh khuyên nhủ, so với tức giận, trong lòng càng thêm phần nghi hoặc.
Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ?
Là do hôm nay tỉnh ngủ, là do khỏi cửa sai cách, là do Trương Trung Khải và những khác đều Giang Thiên Ca bỏ bùa mê thuốc lú?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-da-tro-ve/chuong-537.html.]
Giang Thiên Ca mất nhiều công sức mới khuyên đám Trương Trung Khải rời .
Lý Quốc Đống vẫn còn im tại chỗ.
Giang Thiên Ca trời để giảm bớt sự ngại ngùng, đó ngượng ngùng với Lý Quốc Đống: “Đồng chí Lý, cũng là sẽ hiểu lầm như , đừng giận.”
Lý Quốc Đống “hừ” một tiếng: “Giận? nào dám. sợ lát nữa đám Trương Trung Khải đánh một trận.”
Giang Thiên Ca gượng: “Đồng chí Lý, thể như , đồng chí Trương là điều lẽ.”
Lý Quốc Đống “hừ” một tiếng: “ , họ đều là , điều lẽ, chỉ là kẻ xa bắt nạt cô.”
“... Ha ha, cũng thể như .” Giang Thiên Ca lúng túng sờ mũi.
Sáng sớm nay Lý Quốc Đống còn kịp ăn sáng, vì cô mà chịu “tai bay vạ gió”, đúng là oan uổng.
Nghĩ đến chuyện , trong lòng Giang Thiên Ca cũng chút áy náy.
Nghĩ ngợi một hồi, Giang Thiên Ca bèn hào phóng hứa hẹn: “Đồng chí Lý, chuyện hôm nay coi như nợ một ân tình. Ân tình , dùng lúc nào cũng .”
“Chỉ cần là cần giúp gì, chỉ cần g.i.ế.c phóng hỏa, trộm cắp, chuyện gì trái với đạo đức, pháp luật, thuần phong mỹ tục, chỉ cần , nhất định sẽ giúp.”
Dừng một chút, Giang Thiên Ca bổ sung: “Nếu dùng ân tình lúc diễn tập cũng . Lúc diễn tập nếu gặp , thể tha cho một .”
Lý Quốc Đống cảm thấy như chuyện , bèn trợn trắng mắt ngay mặt Giang Thiên Ca.
Trong cuộc thi đó, Giang Thiên Ca thể dùng chút mưu mẹo nhỏ để thắng , nhưng chiến trường diễn tập, chiến trường thật sự, cô nhóc Giang Thiên Ca đừng hòng giở trò mèo.
Nhìn Lý Quốc Đống tin lời , Giang Thiên Ca cũng để tâm, cô lên tiếng chào: “Đồng chí Lý, thôi, ăn cơm thôi.”
Lý Quốc Đống định từ chối, liền Giang Thiên Ca : “Đừng từ chối nữa, nếu lát nữa khiến khác hiểu lầm, thèm giải thích cho .”
“...”
Lý Quốc Đống nghĩ ngợi một hồi, dường như đột nhiên tỉnh ngộ, phản ứng kịp, nếu Giang Thiên Ca mời ăn cơm như , ăn?
Ăn!
Giang Thiên Ca mời bao nhiêu bữa thì ăn bấy nhiêu bữa, hơn nữa còn ăn thật nhiều, nhất là ăn Giang Thiên Ca đến phá sản luôn!
Lý Quốc Đống “trả thù” Giang Thiên Ca bằng cách ăn thật nhiều, ăn đến khi nào Giang Thiên Ca hết sạch tiền thì thôi, nhưng ý nghĩ của căn bản là thể thực hiện , cả đời cũng đừng mong thực hiện .