Ngày hôm , ánh nắng nhẹ chiếu qua những tấm rèm ren mỏng, chiếu lên sàn nhà lát gỗ quý, phản chiếu những mảng sáng lung linh như mời gọi một buổi  tiệc. Lâm Yến Nhi thức dậy từ sớm, bước  ban công, hít một  thật sâu. Hôm nay là ngày quan trọng: thử thách “phong thái quý tộc”. Cô  lên kế hoạch kỹ lưỡng:  chỉ để chứng minh khả năng của , mà còn để thể hiện rõ ràng rằng vị trí thiên kim trong nhà Lâm gia thuộc về cô.
Yến Nhi mặc chiếc váy dài màu hồng pastel, tay đeo găng ren trắng, tóc búi cao đúng chuẩn quý tộc. Cô   gương, cằm  hếch lên, môi mỉm  kiêu sa: “Hôm nay,  sẽ  để An Hạ chiếm thế thượng phong nữa. Phải dạy cô   cách  , cư xử  cho đúng chuẩn quý tộc.”
An Hạ xuất hiện từ bếp, chân trần, tay cầm một chiếc bánh mì nhỏ mà cô mới nướng, mắt lấp lánh niềm vui. “Chị Yến Nhi, em  giúp chị hôm nay,” cô , hồn nhiên như   rằng  đang bước  một “cuộc chiến”  cân sức.
Yến Nhi thở dài, mỉm  kiểu nhẫn nhịn: “Được, An Hạ. Chỉ cần  lời chị,   đúng kiểu quý tộc thôi. Không   bẩn váy  đụng  bàn ghế.”
An Hạ gật đầu, nhưng bước chân đầu tiên  vấp  tấm thảm hoa kiểu cổ, suýt ngã. Cô lảo đảo, mắt mở to, và… vô tình đẩy Yến Nhi ngã theo. Cả hai cùng lăn xuống sàn,  khúc khích như hai đứa trẻ con.
“Ôi trời ơi…!” Yến Nhi   hổ  tức giận. Cô  An Hạ, định “giảng đạo lý” thì nhận … nụ  hồn nhiên của cô em gái khiến tim cô… mềm nhũn.
Ngay lúc đó,  trai giàu , Tuấn Minh, bạn học cũ của Yến Nhi  mời đến để chứng kiến buổi thử thách, bước  phòng. Anh trông bối rối khi thấy hai cô gái lộn nhào  sàn.   vì khó chịu,  bật , vẻ mặt lộ rõ sự thích thú. Ánh mắt Tuấn Minh dừng   An Hạ – sự hồn nhiên, dễ thương của cô khiến   thể rời mắt.
Yến Nhi đỏ mặt, cảm giác như  phản công ngược: “Cái gì đây…   trai    thu hút bởi An Hạ chứ   ?!” Cô bực bội, nhưng cố giữ bình tĩnh,  dậy, chỉnh váy và hít sâu. “Được , chúng  sẽ tập trung  thử thách.”
Yến Nhi bắt đầu hướng dẫn An Hạ cách   uyển chuyển, tay  đặt nhẹ nhàng, vai thẳng, mắt  xa xăm. Cô từng bước  từng chi tiết, nhưng An Hạ  vô tư:  bước   sang hỏi “chị ơi, chị  thấy em  như   vui ?”
Cả phòng khách ngập tràn những tình huống dở  dở . An Hạ từng bước trượt nhẹ, tay va  chậu hoa, khiến hoa rơi xuống, cô cúi  nhặt và  hồn nhiên: “Ôi, em  rơi hoa … nhưng mà  quá nhỉ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-cuoc-dau-tri-bat-dac-di-cua-lam-yen-nhi/chuong-3.html.]
Yến Nhi chỉ   ,      . Cô nhận  rằng, sự chân thật, hồn nhiên của An Hạ khiến  thứ trở nên nhẹ nhàng và cuốn hút, ngay cả khi cô  hề  về “quý tộc phong thái”.
Nhận thấy Tuấn Minh đang quan sát, Yến Nhi quyết định thực hiện một chiến lược khác: thể hiện vẻ quý phái của  qua giao tiếp. Cô mời Tuấn Minh  chuyện, cố gắng tỏ  lịch lãm và thu hút.  trong khi Yến Nhi  về các chuyến , các buổi tiệc và những thành tích “thiên kim”, An Hạ  kể một câu chuyện ngớ ngẩn về một  bắt cá trong sông quê.
Tuấn Minh bật , ánh mắt sáng lên, và  ngừng  An Hạ. Yến Nhi cảm thấy “lãnh địa” của  đang  chiếm mất, trái tim nóng bừng.  cô vẫn kiên trì, cố gắng “tấn công” bằng phép lịch sự, nhưng càng cố, càng thấy An Hạ tự nhiên và đáng yêu hơn.
Đỉnh điểm của tình huống hài hước xảy  khi An Hạ, trong lúc bước  khỏi phòng, vấp  chiếc thảm, suýt ngã  Tuấn Minh. Cả hai cùng ngã xuống,  cạnh  và  khúc khích. Không khí căng thẳng, nghiêm túc mà Yến Nhi cố gắng tạo   phá tan  . Tuấn Minh , ánh mắt  An Hạ đầy ngạc nhiên và thích thú: “Cô … thật sự quá dễ thương…”
Yến Nhi  nép bên cạnh, hai tay siết chặt váy,  tức  bối rối. Cô nghĩ: “Mình  chuẩn  kỹ lưỡng,  lên kế hoạch  hảo… nhưng An Hạ chỉ bằng sự hồn nhiên, vô tư,  chiếm trọn trái tim  . Không,   thể thua…  sẽ tìm cách khác!”
Sau buổi thử thách, Yến Nhi trốn  phòng,  bên cửa sổ,  trời xanh và thở dài. Cô nhận  rằng cuộc sống  chỉ là những kỹ năng, sự  hảo,  địa vị – đôi khi, chỉ cần sự chân thật và hồn nhiên là  thể chinh phục trái tim  .
 Yến Nhi cũng :  là thiên kim, cô  bao giờ bỏ cuộc. Các thử thách tiếp theo – trí tuệ, chiến lược, thậm chí là “tâm lý đấu trí” – sẽ là cơ hội để cô chứng minh rằng  xứng đáng với danh hiệu thiên kim thật sự.
@thichancommem
An Hạ, trong khi đó, vẫn hồn nhiên,  hề  rằng chỉ bằng một cú vấp ngã và một nụ , cô  khiến Yến Nhi  lao tâm khổ tứ, đồng thời khiến  trai giàu  chú ý. Cô chỉ  rằng: sống vui vẻ, sống thật với , là điều quan trọng nhất.
Đêm hôm đó, Yến Nhi   giường, ánh trăng chiếu qua cửa sổ, thầm nhủ: “Cuộc chiến   kết thúc… và từ giờ, mỗi ngày trong căn nhà Lâm gia sẽ là một thử thách mới,  hài hước,  bất ngờ, … đáng yêu đến mức khó chịu!”
Và như thế, cuộc chiến phong thái khép  với chiến thắng về mặt tình cảm nghiêng về An Hạ, nhưng Yến Nhi vẫn kiên định, chuẩn  cho những thử thách tiếp theo, nơi âm mưu, trí tuệ, và sự khéo léo sẽ  đưa  cuộc đấu trí bất đắc dĩ .