Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 132: Cảnh tượng ám ảnh cả đời

Cập nhật lúc: 2025-11-06 09:28:39
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lý Chính gào xong, tức tốc chuồn thẳng nhà vệ sinh.

 

Anh bước thấy Sở Thiên Khuyết đang gương, tạo dáng y hệt Siêu nhân Điện quang, hát nhảy nhót: “Hồ Lô Oa~ Hồ Lô Oa~ Một dây leo nở bảy đóa hoa~~ Gió mưa sợ~ la la la la~~ Đệ to to to~~ Ca ca to~~ Đệ to to to~ Ca ca to~~”

 

Lý Chính sững sờ trợn tròn mắt, vội vàng nấp cánh cửa, tim đập như trống dồn.

 

Trời đất ơi!

 

Mắt của ! Mắt của !

 

Lý Chính kinh hãi bịt chặt mắt, linh cảm mách bảo rằng đây sẽ là cảnh tượng ám ảnh cả đời.

 

Giờ phút , còn nghĩ đến chuyện g.i.ế.c diệt khẩu nữa, mà chỉ đặt lịch hẹn với bác sĩ tâm lý ngay và luôn.

 

Một phút , Sở Thiên Khuyết mới thoát khỏi trạng thái “lên đồng” khoe giọng của .

 

Anh yếu ớt chống tay lên bồn rửa mặt, mắt hằn lên tia m.á.u đỏ.

 

Tính, tính sai !

 

Cứ tưởng tác dụng phụ của viên đan d.ư.ợ.c là thải độc, vệ sinh.

 

Ai ngờ ... mất mặt thế !

 

May mà, may mà chuồn nhanh, ai chuyện gì xảy trong nhà vệ sinh.

 

Lúc , Cố Quyên Nhĩ bò từ gầm bàn , đến mỏi cả miệng.

 

thấy Sở Thiên Khuyết và Lý Chính với vẻ mặt đưa đám bước về, làn da của cả hai trở bình thường, thậm chí còn trắng trẻo, mịn màng hơn .

 

Ánh mắt hai cô đầy oán trách.

 

Lý Chính nhịn mà ca thán: “Cố đại sư, viên đan d.ư.ợ.c dù gì cũng tốn của bọn cả triệu bạc, tác dụng phụ kỳ quái thế ?”

 

Cố Quyên Nhĩ giải thích: “Trước đây trộm đan d.ư.ợ.c mà trả tiền, nên cho thêm chút trừng phạt nho nhỏ , cứ để quên sửa .”

 

“Vậy sớm?” Lý Chính uất ức.

 

“Thì sợ xong, hai mua nữa chứ .” Cố Quyên Nhĩ tinh ranh đáp.

 

Chứ nếu , chắc chắn trăm phần trăm là họ sẽ mua.

 

Nhu cầu của đàn ông lớn bằng phụ nữ .

 

Phụ nữ dù tác dụng phụ như cũng sẽ tìm cách để Mỹ Dung Dưỡng Nhan Đan, đó tìm một nơi để lén lút sử dụng.

 

...

 

Sở Thiên Khuyết chỉnh quần áo, thẳng về phía Cố Tuyên Kiều và Tạ Lợi.

 

Ban nãy Lý Chính cắt ngang, chuyện của hai họ mới nửa chừng.

 

Sở Thiên Khuyết và Lý Chính khi uống Mỹ Dung Dưỡng Nhan Đan trông quá nổi bật.

 

Hai họ bước , tất cả các cô gái trong quán đều đổ dồn ánh mắt về phía họ.

 

Ngay cả Cố Tuyên Kiều khi thấy Sở Thiên Khuyết cũng bất giác sững .

 

ngờ vực chằm chằm mặt .

 

Tên nhóc spa ?

 

Sao da dẻ trông còn hơn ?

 

Lẽ nào thứ t.h.u.ố.c khiến da họ đen sạm cả công dụng dưỡng da nữa?

 

Cố Tuyên Kiều đột nhiên chút động lòng.

 

Lão Trọc Minh tới vẫn còn đen thui mà.

 

Phải chịu đen lâu như , Cố Tuyên Kiều dập tắt ý nghĩ đó.

 

Thôi kệ, da dẻ của cô hiện giờ cũng đủ dùng .

 

“Tìm việc gì ?” Cố Tuyên Kiều nhướng mày, quan hệ giữa cô và Sở Thiên Khuyết chẳng gì.

 

Đặc biệt là bây giờ Cố đại sư đang ở nhà cô, đề phòng tên nhóc lúc nào cũng lăm le đến cướp .

 

Sở Thiên Khuyết chẳng thèm liếc Tạ Lợi lấy một cái, lạnh lùng : “Tìm cô chút chuyện, qua đây.”

 

Thái độ gia trưởng của khiến Cố Tuyên Kiều khó chịu.

 

Cô đang định bảo gì thì luôn tại đây, nhưng Sở Thiên Khuyết bỏ .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-132-canh-tuong-am-anh-ca-doi.html.]

Cố Tuyên Kiều đành bất lực với Tạ Lợi: “ một lát về ngay.”

 

Hai một một rời khỏi quán cà phê.

 

Họ , Cố Quyên Nhĩ chân rời chỗ của Lý Chính, xuống đối diện Tạ Lợi: “Anh tìm ?”

 

Tạ Lợi kinh ngạc, nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh như .

 

Nữ đại sư đúng là xuất quỷ nhập thần!

 

Tạ Lợi đến đây với thái độ thành khẩn, thật: “Người của Thiên Thần Tổ bắt đầu để mắt đến Nữ Kiều. Bọn họ nghi ngờ thứ mất ở đảo Ác Ma là do cô lấy . cử đến đây để chiếm lòng tin của Nữ Kiều, nhằm lấy thứ đó.”

 

Hắn ngừng một chút tiếp: “Địa cung bên ngoài Diêm Thành cũng do phụ trách, chính các vị phá hủy nó. Khi Nữ Kiều dọn dẹp dấu vết của phát hiện, nhưng báo cáo lên .”

 

Cố Quyên Nhĩ nhướng mày: “Vậy là đang về phe địch?”

 

“Cũng thể là tìm kiếm sự hợp tác.” Tạ Lợi mỉm .

 

“Anh hợp tác thế nào?” Cố Quyên Nhĩ khoanh tay ngực, hỏi.

 

Tạ Lợi ngẫm nghĩ : “ ở đây cao thủ nhiều như mây, hy vọng các vị thể giải trừ lời nguyền , trả cho sự tự do. Nếu , thể dốc lực giúp các vị bảo vật giống như thứ ở trong địa cung.”

 

Tạ Lợi phân tích kỹ lưỡng hành tung của họ, cộng thêm vụ án của Tần Mạnh.

 

Mục tiêu của Nữ Kiều và nữ đại sư giờ vẫn luôn là luồng sức mạnh thần kỳ .

 

Cố Quyên Nhĩ vuốt cằm, đ.á.n.h giá Tạ Lợi: “Trên dấu vết của lời nguyền.”

 

kiểu ai gì cũng tin nấy.

 

“Bởi vì đối với thường, đây là lời nguyền, nhưng với thì .” Tạ Lợi giải thích: “ phục vụ cho Hoàng thất Tản Lợi Tư mấy trăm năm nay, linh hồn luôn giam cầm trong cơ thể .”

 

“Luồng sức mạnh thần kỳ đó đúng là khả năng giúp con trường sinh, nhưng đó là thứ .”

 

Vẻ mặt Tạ Lợi lộ rõ sự chán ghét: “Những kẻ dựa sức mạnh đó để kéo dài sự sống, cơ thể sẽ tỏa mùi hôi thối mục rữa.”

 

“Trên đời , trường sinh bất lão nhiều như trời, tại chán ghét nó đến ?” Cố Quyên Nhĩ nhướng mày.

 

Một trong những mục đích của cầu đạo chính là để sự sống vĩnh hằng.

 

Chỉ là con đường khác .

 

Chính tà khó phân.

 

“Cô nghĩ trường sinh là lắm ?” Tạ Lợi khẩy, trong mắt là nỗi cô đơn và đau khổ vô tận: “Phải trơ mắt , bạn bè, yêu già c.h.ế.t, còn bản thì cứ cô độc sống mãi. Đây là ban thưởng, đây là trừng phạt!”

 

Cố Quyên Nhĩ tỏ thái độ gì.

 

từng trải qua khoảnh khắc đó, đây là con đường tu tâm mà bất kỳ tu đạo nào cũng kinh qua.

 

Lời của qua thì vẻ hợp tình hợp lý, nhưng Cố Quyên Nhĩ tin tưởng.

 

Cô lấy một cái lọ màu đỏ, đẩy về phía Tạ Lợi: “Ăn thứ , sẽ tin .”

 

Tạ Lợi hỏi một lời, cầm lấy dốc thẳng miệng.

 

Đan d.ư.ợ.c cơ thể, Tạ Lợi liền cảm nhận một tầng cấm chế đang hình thành trong đầu .

 

Hắn cảm thấy thể nảy sinh bất kỳ ý nghĩ xa nào với Cố Quyên Nhĩ.

 

Đây là loại đan d.ư.ợ.c khống chế lòng !

 

“Đợi thu thập đủ sức mạnh trong tay Thiên Thần Tổ, sẽ giải trừ cấm chế của viên đan d.ư.ợ.c cho .” Cố Quyên Nhĩ cho một kỳ hạn.

 

Tạ Lợi khẽ mỉm : “Được, khi nào cô giúp giải lời nguyền ?”

 

“Phải đợi thu thập đủ sức mạnh .” Cố Quyên Nhĩ đáp.

 

Tạ Lợi gật đầu, điều cũng thể chấp nhận.

 

Nói chuyện với Cố Quyên Nhĩ xong, cũng lâu: “Sắp đến giờ hẹn với thuộc hạ , Thiên Thần Tổ kiểm soát nghiêm ngặt. Nếu về đúng giờ thì sẽ xem là kẻ phản bội. Điện thoại cho cô, sẽ liên lạc qua .”

 

Tạ Lợi đưa một chiếc điện thoại màu đen cho Cố Quyên Nhĩ vội vã rời .

 

Cuộc gặp gỡ của hai ngắn ngủi, ngay cả cuộc giao dịch cũng giống như một trò đùa.

 

Lúc , Cố Tuyên Kiều Sở Thiên Khuyết kéo một đoạn khá xa.

 

Cô mất kiên nhẫn dừng bước: “Có chuyện gì thì luôn ở đây .”

 

Sở Thiên Khuyết liếc cô một cái, mặt cảm xúc : “Chỉ chào cô một tiếng thôi.”

 

Cố Tuyên Kiều cạn lời Sở Thiên Khuyết, một lúc lâu mới nặn một câu: “Đồ thần kinh!”

 

 

Loading...