Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 138: Tôi đúng là một thiên tài kiếm tiền không có gì đặc sắc

Cập nhật lúc: 2025-11-06 09:28:45
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tỉnh Thượng Chân Tử ngạc nhiên đáp: “Cô hỏi chuyện gì?”

 

“Nghe ở Hồng Nhật Quốc nhiều băng đảng, mà Xuyên Khẩu là băng lớn nhất nên em tò mò thôi.” Chứ Cố Quyên Nhĩ còn nữa?

 

Đương nhiên là vì hai trăm triệu của cô !

 

“Băng Xuyên Khẩu đúng là băng đảng lớn nhất Hồng Nhật Quốc, nhưng dạo họ đang lục đục nội bộ. Hình như là vì thời gian , đại tiểu thư bỗng dưng mất tích, nhị thiếu gia liền chiếm quyền.” Tỉnh Thượng Chân Tử kể mấy tin đồn vỉa hè mà .

 

Cố Quyên Nhĩ đương nhiên Xuyên Khẩu Huệ Tử mất tích.

 

Tốt quá , xem Huệ Tử-san vẫn còn sống sờ sờ, hai trăm triệu của sắp chỗ tiêu .

 

Tối nay tìm cô đòi nợ mới !

 

Đã đến Hồng Nhật Quốc thì đương nhiên thưởng thức cá và sushi đặc sắc chính gốc của nơi .

 

Mấy sống quây quần quầy, chờ đầu bếp trưởng phục vụ.

 

Một nữ quỷ chân dài mặc bộ đồ hở hang, mắt lúng liếng như tơ, lướt ngang qua mặt.

 

Trông cô vô cùng dữ dằn, vai xăm cành hoa đào nở đến độ sắp tàn.

 

Tay cầm quạt giấy màu trắng, cô ngoảnh Cao Nhạc, che miệng một tiếng, điệu bộ quyến rũ mê hồn.

 

Nước miếng của Cao Nhạc lập tức tuôn như vỡ đê, cây Yển Nguyệt Đao trong tay “bốp” một tiếng biến thành vò rượu ngon: “Tiểu nương tử, đây cùng bản tướng quân cạn chén nào!”

 

Nói , gã lon ton chạy theo nữ quỷ xinh của Hồng Nhật Quốc.

 

Sở Ngọc: “Hứ... phì!”

 

Châu Sở Sở: “Hứ... phì!”

 

Hai con quỷ theo bóng Cao Nhạc với ánh mắt khinh bỉ, dẹp luôn câu chuyện đang dang dở cũng tản lượn lờ khắp nơi.

 

Hoàng Vân toát mồ hôi lạnh Cố Quyên Nhĩ đang ăn như rồng cuốn, lo lắng hỏi: “Nhĩ Nhĩ, ăn thấy no ?”

 

“Chà, thế thấm ?” Cố Quyên Nhĩ bĩu môi.

 

Hồng Nhật Quốc đúng là keo kiệt, một suất đồ ăn chỉ một miếng.

 

Một đĩa thì năm lát.

 

Chừng mà đổi là lão trọc Minh thì còn chẳng đủ nhét kẽ răng.

 

thì dạo , kẽ răng của ông cũng to lắm.

 

“Lát nữa tớ sẽ ngoài vận động gân cốt với bạn bè một chút.” Cố Quyên Nhĩ báo cáo kế hoạch ngoài của .

 

Hoàng Vân : “Được thôi, tớ cùng các , chỗ rành đường.”

 

“Không cần , cứ lo việc của . Bọn tớ gặp một bạn cũ, đông quá cô sẽ tự nhiên.” Cố Quyên Nhĩ ăn nốt miếng cuối cùng.

 

Vị đầu bếp trưởng kinh ngạc như gặp thiên nhân, dùng vốn tiếng bập bẹ của để khen: “Cô là dày đại vương!”

 

Cố Quyên Nhĩ tiếng, nghĩ một lát đáp một câu: “Baka yarou (Đồ ngốc)!”

 

Đầu bếp tủi Hoàng Vân.

 

Sao cô gái c.h.ử.i thế?

 

...

 

Chiều tối, bốn Cố Quyên Nhĩ cưỡi lưng Bạch Chiếu biến thành khổng lồ, phóng như bay giữa núi rừng.

 

Bị đem thú cưỡi, Bạch Chiếu làu bàu c.h.ử.i rủa: “Dụ dỗ trưởng lão Hồ Lệ thì sang hành hạ . Lưng của mà các ngươi chắc? Phải trả tiền!”

 

“Lắm lời thế? Có tin ngày mai tặng ngươi cho nhà Cổ Cảnh ?” Cố Quyên Nhĩ đe dọa.

 

Bạch Chiếu im bặt ngay lập tức, nhưng hàm răng nghiến ken két.

 

Mối thù bắt nạt vô cớ hôm nay nó nhịn, nhất định sẽ báo!

 

Lúc phong ấn sức mạnh, tốc độ của Bạch Chiếu tuy bằng tia chớp nhưng cũng thể ngàn dặm một ngày.

 

theo chỉ dẫn của Cố Quyên Nhĩ, tìm đến dinh thự của Xuyên Khẩu Huệ Tử.

 

Dinh thự là phủ truyền từ thời Mạc phủ, của băng Xuyên Khẩu vẫn luôn chiếm cứ nơi .

 

Tới nơi, Bạch Chiếu biến về kích thước bình thường, Hàn Tuyết Như ôm lòng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-138-toi-dung-la-mot-thien-tai-kiem-tien-khong-co-gi-dac-sac.html.]

Cố Quyên Nhĩ dùng thần thức quét qua bộ dinh thự, xác định chính xác vị trí của Xuyên Khẩu Huệ Tử.

 

Cô còn phát hiện một bức tượng thần hồ ly trắng trong nhà.

 

Xem con hồ ly trắng là gia tiên băng Xuyên Khẩu thờ phụng.

 

Để kinh động đến vị gia tiên , Cố Quyên Nhĩ thu thần thức , dùng nữa.

 

Cô lôi từ trong túi quần mấy lá bùa ẩn và gậy gỗ, chia cho : “Lát nữa trong, nhiều lời, cứ đập cho Xuyên Khẩu Huệ Tử một trận .”

 

Nợ tiền của lâu như trả, đòi chút lãi .

 

Bốn một hồ ly, nương theo ánh tà dương cuối ngày, lẻn phòng của Xuyên Khẩu Huệ Tử.

 

Vừa đến cửa, họ thấy Xuyên Khẩu Huệ Tử với thuộc hạ: “ đây, lát nữa dù thấy động tĩnh gì cũng . Nếu cha tìm thì cứ ngủ .”

 

“Vâng, thưa đại tiểu thư.” Cô hầu gái kéo cửa lui xuống.

 

Cố Quyên Nhĩ hiệu bằng mắt cho mấy , trèo qua cửa sổ phòng.

 

Vừa trong, họ thấy chăn giường phồng lên một cục.

 

Cả bốn hai lời, xông lên đ.ấ.m đá túi bụi cái chăn.

 

Bạch Chiếu cả đường mệt, liền vắt chéo chân ở cửa hóng chuyện.

 

Cố Quyên Nhĩ đ.á.n.h xé bùa ẩn , c.h.ử.i ầm lên: “Baka yarou, trả tiền đây, đồ khốn! Nhà sắp gì bỏ nồi mà cô còn trả tiền, cô hả?”

 

Cái chăn đ.á.n.h đến mức lật qua lật như sóng cuộn, nhưng ở bên trong cứng đầu, hề hé răng nửa lời.

 

Cố Quyên Nhĩ nhướng mày: "Chà, còn dám tỏ cứng đầu với ông đây ? Bị đ.á.n.h mà rên một tiếng, đ.á.n.h mạnh thêm cho !"

 

Cô giơ cây gậy lên quá đầu.

 

Ngay lúc , cửa mở .

 

Xuyên Khẩu Huệ Tử tay cầm nến, roi da và còng tay, c.h.ế.t trân bốn đột nhiên xuất hiện trong phòng .

 

"Cố... Cố Quyên Nhĩ?!" Xuyên Khẩu Huệ Tử hai mắt như nứt .

 

Kẻ thù gặp mặt, đỏ mắt căm hờn.

 

Cố Quyên Nhĩ ngơ ngác, đây... đây là Phân Thân Chi Thuật ?

 

Chẳng đang đ.á.n.h trong chăn ? Sao xuất hiện ở cửa thế ?

 

Cố Tuyên Kiều im lặng một lát kéo chăn .

 

Chỉ thấy bên trong là một đàn ông mảnh vải che , trói bằng những nút thắt kiểu cách, sưng vù lên mấy vòng.

 

Gã đàn ông nước mắt giàn giụa, miệng nhét một quả bóng quai da.

 

Hắn cũng hét lên, nhưng miệng nhét đồ nên chẳng thể nào kêu thành tiếng!

 

An Mộng gãi đầu, ngượng ngùng : "Hình... hình như chúng đ.á.n.h nhầm ."

 

Xuyên Khẩu Huệ Tử gặp kẻ thù, thấy sủng nam của đ.á.n.h thành nông nỗi .

 

tức đến nỗi ném hết đồ trong tay xuống đất, lao tới vớ lấy thanh trường kiếm bên cạnh xông về phía Cố Quyên Nhĩ: " cô c.h.ế.t!"

 

còn kịp xông tới thì một cái chân hồ ly chìa từ ngoài cửa.

 

Chỉ một tiếng "choang", thanh kiếm tay Xuyên Khẩu Huệ Tử văng xa.

 

Cố Quyên Nhĩ nhanh nhẹn né , thanh kiếm sượt qua m.ô.n.g gã đàn ông sưng vù.

 

"Ư... ư... ư!!!" Tiếng kêu ú ớ t.h.ả.m thiết như heo chọc tiết vang lên.

 

Cô hầu gái ngoài cửa thấy mà rùng .

 

Tâm trạng của tiểu thư hôm nay xem tệ thật, chơi đến mức cơ mà.

 

Một phút , trong phòng thêm một trói.

 

Cố Quyên Nhĩ xổm mặt Xuyên Khẩu Huệ Tử, dùng còng tay vỗ vỗ lên má cô : "Cô chơi biến thái thật đấy, nếu đưa chút phí bịt miệng thì coi !"

 

Lại kiếm một mớ .

 

Mình đúng là một thiên tài kiếm tiền bình thường gì nổi bật mà!

 

 

Loading...