Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 144: Lẽ nào cô ấy chết thật rồi sao?
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:54:49
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Mộng chỉ dung nham, hét lớn: “Lão đại, mau kìa! Trong dung nham !”
“Sao trong dung nham chứ?” Cố Tuyên Kiều kinh ngạc.
Nhiệt độ của dung nham d.a.o động từ chín trăm đến một nghìn hai trăm độ, lúc phun trào thể lên tới một nghìn ba trăm độ.
Nhiệt độ con thể nào chịu nổi!
Thế nhưng khi Cố Tuyên Kiều xuống, trong dung nham quả thật một bóng đang bơi lội tung tăng!
Mấy họ trố mắt đến độ con ngươi sắp rớt ngoài.
Người cấu tạo kiểu gì ?
Dữ dằn thế cơ ?
Coi dung nham là nước tắm chắc?
Sau Cố Quyên Nhĩ, tam quan của Cố Tuyên Kiều một nữa khai sáng.
Cô mơ hồ cảm thấy, thế giới bình thường dường như đang ngày một rời xa .
“Hướng hình như là hướng của Cố đại sư!” An Mộng kinh hãi : “Hắn là đến gây sự với Cố đại sư đấy chứ?”
Cố Tuyên Kiều cau mày: “Đi, đến giúp một tay.”
Mấy họ bám theo gót trong dung nham, sức đuổi theo.
Khi đến tòa tháp, họ thấy mặt Cố Quyên Nhĩ là một đám la liệt ngổn ngang, ai nấy đều những sợi dây leo màu đỏ quấn chặt, sức kéo giật xuống lòng đất.
Sau lưng cô, dung nham cuộn trào, một bóng đen kịt từ trong đó trồi lên.
Cố Tuyên Kiều lớn tiếng nhắc nhở: “Cố đại sư cẩn thận!”
Bóng nổi lên từ dung nham, dùng chính dung nham vung một con hỏa long.
Những giọt dung nham li ti rơi xuống đất.
Xèo!
Khói xanh bốc lên nghi ngút.
Cố Quyên Nhĩ chẳng thèm phía , dây leo chân cô phóng vút lên trời, tạo thành một bức tường vững chắc chặn con rồng dung nham.
Lửa bùng lên!
Những sợi dây leo màu đỏ dung nham thiêu đốt thành than nhưng hề lùi bước.
Vô dây leo đỏ khác liên tục phá đất chui lên, gia cố cho bức tường gỗ để bảo vệ chủ nhân.
Cố Quyên Nhĩ xách đầu của Lam Bối Nhĩ Đặc, liếc kẻ nấp dung nham một cái: “Thứ rác rưởi nhà ngươi, chơi nên giở trò đ.á.n.h lén !”
“Vậy cô chẳng cũng đến đ.á.n.h lén căn cứ của Thiên Thần Tổ chúng ?” Đối phương từ từ hiện từ trong dung nham.
Mái tóc đỏ rực ngông cuồng.
Cố Quyên Nhĩ chằm chằm cái mũi của gã, thầm nghĩ nếu tìm cái ăng-ten chắc thể treo gã lên đó : “Ai đến đ.á.n.h lén? Ta đến báo thù!”
“Không Thiên Thần Tổ đắc tội gì với cô?” Người đàn ông bước từ dung nham, mặt đất chân gã bắt đầu tan chảy.
“Á Đang đại nhân, ngài đừng cô bậy, cô trộm Thiên Thần Lực của chúng , cô ... Phụt!” Lam Bối Nhĩ Đặc còn kịp mách tội xong Cố Quyên Nhĩ cho một cái bạt tai vang dội khiến răng cũng bay cả ngoài.
“Thứ tù nhân như ngươi thì câm miệng .” Cố Quyên Nhĩ nhướng mày : “Nghe Thiên Thần Tổ các ngươi lấy của Xuyên Khẩu Huệ Tử mười tỷ ? Huệ Tử-san là bạn của , các ngươi lừa tiền của cô , cũng chính là lừa tiền của ! Bây giờ sẽ bắt các ngươi trả tiền cho !”
Ừm~ mười tỷ , nên tiêu thế nào đây nhỉ?
Trong đầu Cố Quyên Nhĩ tự động hiện lên hình ảnh ánh nắng, sóng biển, bãi cát và những chị gái mặc bikini.
Khoan !
Tại là chị gái mặc bikini?
Không là trai tám múi mặc quần bơi ?
Cố Quyên Nhĩ sợ hãi vội vàng tát cho Lam Bối Nhĩ Đặc thêm hai cái bạt tai nữa để trấn tĩnh.
Lam Bối Nhĩ Đặc đ.á.n.h đến mặt mũi sưng vù, đau đớn cầu cứu Á Đang: “Đánh , Á Đang đại nhân, đ.á.n.h !”
“Ta đang đ.á.n.h ngươi đây còn gì? Cần gì tìm xa?” Cố Quyên Nhĩ tặng gã thêm một cái bạt tai nữa.
Sắc mặt Á Đang sa sầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-144-le-nao-co-ay-chet-that-roi-sao.html.]
Người phụ nữ thực sự quá ngông cuồng!
Dám đ.á.n.h thủ hạ của bốn cái bạt tai ngay mặt .
“Xuyên Khẩu Huệ Tử mất đồ của Thiên Thần Tổ chúng , đền tiền là lẽ đương nhiên!” Á Đang ngừng một chút, ánh mắt nguy hiểm chiếu thẳng Cố Quyên Nhĩ: “Cô Huệ Tử từng , đồ ở chỗ cô , cô các vu oan. chúng tin, xem bây giờ, đúng là chuyện đó thật.”
Thiên Thần Lực ở đảo Quỷ và Thiên Thần Lực ở đây, đều phụ nữ mắt lấy !
Á Đang vung tay, dung nham lưng gã dâng cao như sóng biển: “Khuyên cô mau trả Thiên Thần Lực cho Thiên Thần Tổ, nếu đến một cái xác thây cũng giữ ! Các coi trọng nhất chuyện lá rụng về cội ?”
Cơn sóng dung nham đó cao đến hơn chục mét, nếu ập xuống, đừng là thi cốt, đến tro còn cũng chắc.
Mặt mày đám An Mộng trắng bệch.
Bạch Chiếu nấp lưng Đại Tuyết Tuyết, cả hai liều mạng phun s.ú.n.g nước những giọt dung nham rơi xuống.
Hơi nước bốc lên mù mịt nhưng chẳng thấy nhiệt độ giảm chút nào.
An Mộng lo lắng Cố Quyên Nhĩ: “Người mạnh quá, Cố đại sư là đối thủ của ?”
An Mộng từng gặp những dị năng giả trong truyền thuyết, bọn họ sức khỏe, tốc độ cũng nhanh.
đây là đầu tiên cô thấy dị năng giả thể điều khiển dung nham!
Cố Quyên Nhĩ bĩu môi: “Anh ở chỗ chúng một loài thần thú chỉ ăn mà thải ?”
“Thần thú gì?” Á Đang ngẩn , Lực Lượng Thiên Thần, cô lôi thần thú đây gì?
“Tương truyền loài thần thú lấy của cải tám phương thức ăn, nuốt vạn vật mà thải , tác dụng chiêu tài tiến bảo, chỉ chứ . Tên của nó là Tỳ Hưu.” Cố Quyên Nhĩ vỗ vỗ túi quần đùi của , lạnh: “Đồ túi của Cố Tỳ Hưu đây mà còn moi ? Đừng là cửa, đến cửa sổ cũng !”
Á Đang giật giật khóe môi, đưa thì thôi, lắm lời thế gì?
“G.i.ế.c cô , vẫn lấy như thường!” Á Đang trầm giọng, ánh mắt tối sầm . Hắn vung tay đẩy sóng dung nham cao mấy trượng ở phía ập xuống.
Chiêu của màng đến sống c.h.ế.t của phe .
Lam Bối Nhĩ Đặc mặt trắng bệch, miệng còn đang hở gió mà vẫn khổ sở van xin: “Đại nhân Á Đang, tha mạng! Không , !”
Á Đang chẳng thèm để ý, dung nham như sóng thần nuốt trời ập về phía Cố Quyên Nhĩ và .
Dung nham tràn đến , các công trình kiến trúc đều phá hủy và nung chảy đến đó.
Lam Bối Nhĩ Đặc dùng hết sức bình sinh hất tay Cố Quyên Nhĩ , lăn bò chạy như điên về phía lối .
dung nham quá nhanh, căn bản thể chạy kịp!
Cố Tuyên Kiều và những khác mặt cũng trắng bệch.
Lẽ nào hôm nay c.h.ế.t ở đây ?
“Chạy mau!” Bạch Chiếu nghĩ ngợi gì, “bụp” một tiếng biến về nguyên hình.
Ba cái đuôi quấn lấy Cố Tuyên Kiều, An Mộng và Đại Tuyết Tuyết, chân đạp gió lao về phía lối .
“Cố đại sư vẫn còn ở trong đó!” Cố Tuyên Kiều bám chặt đuôi, lo lắng hét lên.
Bạch Chiếu mở đường m.á.u linh hoạt né những giọt dung nham đang nhỏ xuống: “Còn lo cái rắm ! Ta chỉ ba cái đuôi, lẽ bỏ cô là bỏ họ?”
Còn lo cho Cố Quyên Nhĩ , lo cho !
Cố Quyên Nhĩ là tu sĩ, sức mạnh thể chất của cô hạng trần mắt thịt như chúng thể so bì?
Bạch Chiếu chạy khỏi cửa hang, đầu .
Bên trong dung nham nhấn chìm, thấy bóng dáng Cố Quyên Nhĩ .
An Mộng tức thì rưng rưng nước mắt, cam lòng gào trong: “Cố đại sư!”
Đại Tuyết Tuyết còn tức giận hơn, đ.ấ.m thùm thụp đuôi Bạch Chiếu: “Thả con xuống, con giúp Cố đại sư! Oa oa... Cố đại sư!”
“Auuuu!” Bạch Chiếu đ.ấ.m đau điếng cả đuôi nhưng dám nới lỏng .
Nó sợ mấy cô ngốc sẽ bất chấp tất cả mà thật sự xông nộp mạng.
Đầu óc Cố Tuyên Kiều ong ong, mắt là một màu đỏ rực.
Cô ngoài!
Lẽ nào cô c.h.ế.t thật ?