Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 148: Vừa xuống máy bay đã bị bắt cóc

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:54:53
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Tuyên Kiều cũng nghĩ .

 

Cô phối hợp với Cố Quyên Nhĩ cho xong việc, mặc kệ lời mời ở chơi thêm vài ngày của Hoàng Vân, cả nhóm kiên quyết trở về.

 

Vừa xuống máy bay, Cố Quyên Nhĩ bắt cóc.

 

Nói cho đúng thì, bắt chính là Cố Tuyên Kiều trong xác của Cố Quyên Nhĩ.

 

Chẳng Cố Thành Vi tin từ , Cố Quyên Nhĩ và trở về ngay trong đêm, đích lái xe đến sân bay, chẳng chẳng rằng túm lấy Cố Quyên Nhĩ nhét xe.

 

Xe nổ máy nhanh, chỉ trong chớp mắt vút .

 

Cố Quyên Nhĩ trong xác của Bạch Chiếu giật nảy , phi lên nóc xe, cắm móng vuốt mui xe.

 

Cố Tuyên Kiều mặt mày ngơ ngác ở ghế , Cố Thành Vi đang lái xe.

 

Cô ngập ngừng hồi lâu, tiếng “Bố” mãi mà gọi thành lời.

 

“Bố đến đón con, báo một tiếng? Tự dưng lôi con như , bạn con sẽ lo lắng.” Cố Tuyên Kiều nhẹ giọng .

 

Cố Thành Vi sa sầm mặt, mắt dòng xe cộ tấp nập phía , để ý đến vẻ mặt kỳ lạ của con gái.

 

Ông trầm ngâm một lát với giọng tha thiết: “Nhĩ Nhĩ, bố một bí mật cho con .”

 

“Bí mật gì ạ?” Cố Tuyên Kiều ngạc nhiên hỏi.

 

“Thật ...” Cố Thành Vi khó khăn đưa lựa chọn: “Con là con ruột của bố .”

 

Cố Tuyên Kiều kinh ngạc trợn tròn mắt, đây... đây là bí mật thể tùy tiện ?

 

Cố Thành Vi quan sát phản ứng của con gái qua gương chiếu hậu, vẻ mặt đầy áy náy: “Thật chuyện , từ lúc con tám tuổi bố , chỉ là vẫn luôn giấu con.”

 

Cố Quyên Nhĩ đang bám nóc xe, giữa đường cao tốc, mặt gió thổi cho biến dạng.

 

Cô đang lén cuộc trò chuyện trong xe.

 

Trời ạ, thì từ lúc tám tuổi ư?

 

Vậy mà giấu nguyên chủ bao nhiêu năm trời!

 

Cố Quyên Nhĩ thầm nghĩ nguyên chủ đúng là điều, bố Cố thật sự bảo bọc cô .

 

Thật đáng thương cho tấm lòng cha trong thiên hạ.

 

Tuy con ruột, nhưng dẫu cũng tình cảm bao nhiêu năm, nỡ sự thật để tổn thương cô .

 

Bây giờ , chắc là kết quả xét nghiệm hai sợi tóc của Tiểu Kiều Kiều chứ gì?

 

Đầu óc Cố Tuyên Kiều cũng rơi một trận bão táp.

 

Đã từ lúc tám tuổi?

 

Vậy tại đến tìm cô ?

 

Cố Tuyên Kiều cất giọng với tâm trạng phức tạp: “Vậy bố thử tìm con gái ruột của ?”

 

“Sao chứ?” Cố Thành Vi cay đắng : “Mẹ con sức khỏe , bố vẫn luôn giấu bà . Bao năm nay, bố lén lút tìm con gái.”

 

“Vậy bố tìm ?” Môi Cố Tuyên Kiều khô .

 

“Tìm .” Cố Thành Vi gật đầu, ngậm ngùi : “Chính là cô bạn họ Cố của con.”

 

Giây phút , tâm trạng của Cố Tuyên Kiều vui như cô tưởng.

 

Ý nghĩ đầu tiên lóe lên trong đầu cô là, tìm , Tiểu Nhĩ Đóa ?

 

Cố Tuyên Kiều im lặng vài giây, dùng giọng điệu mấy cảm xúc hỏi: “Vậy bây giờ bố cho con , là nhận con gái của ?”

 

Cô tỏ quá bình tĩnh.

 

Cố Thành Vi nhịn : “Bố đùa với con .”

 

“Con , con chỉ mục đích bố cho con là gì, là đuổi con khỏi nhà họ Cố ?” Cố Tuyên Kiều đương nhiên bố Cố đùa.

 

Trong lòng cô cũng quyết định, nếu nhà họ Cố đuổi Cố Quyên Nhĩ , cô cũng sẽ trở về.

 

Cố Thành Vi bật : “Con nghĩ ? Bố cho con , mà nhận con gái ngay, chính là vì sợ con suy nghĩ nhiều.”

 

“Vậy ý của bố là?” Cố Tuyên Kiều khoanh tay ngực, chờ Cố Thành Vi tiếp.

 

“Bố , nếu con phản đối, thì bố sẽ nhận Tuyên Kiều về. Đương nhiên, con vẫn là đại tiểu thư của nhà họ Cố.” Cố Thành Vi nuôi nấng Cố Quyên Nhĩ bao nhiêu năm, nỡ để con gái chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-148-vua-xuong-may-bay-da-bi-bat-coc.html.]

 

Cố Quyên Nhĩ nóc xe thấy những lời , trái tim cũng đau cho Cố Tuyên Kiều.

 

Đây là cái kịch bản truyện ngược gì thế ?

 

Rõ ràng Tiểu Kiều Kiều mới là đại tiểu thư chính hiệu của nhà họ Cố, nhận về còn thông qua sự đồng ý của con gái nuôi.

 

Nhân vật mỹ cường t.h.ả.m ở ngay bên cạnh ư?

 

Đừng buồn nhé con gái ngoan, đợi trở thành Thiên Đạo , sẽ thương con!

 

Trong lòng Cố Tuyên Kiều cảm xúc gì nhiều, đúng là cô từng khao khát ấm gia đình.

 

khi quen Cố Quyên Nhĩ, cô cảm thấy thứ tình cảm ấm áp đó cũng , cũng chẳng .

 

cũng hai mươi năm sống cùng , ép buộc ở chung một chỗ, sự xa cách và khách sáo sẽ lấn át cả tình ấm áp.

 

Thà cứ từ từ từng bước, để chuyện thuận theo tự nhiên thì hơn.

 

Bản Cố Tuyên Kiều ý kiến, nhưng cô thể Cố Quyên Nhĩ quyết định.

 

Suy nghĩ một lát, Cố Tuyên Kiều : “Con cần một ngày để suy nghĩ, kết quả con sẽ gọi điện báo cho bố. Ngã tư phía , cho con xuống xe.”

 

Cố Thành Vi ngoan ngoãn dừng, ánh mắt Cố Tuyên Kiều chút tủi : “Nhĩ Nhĩ, con thật sự đừng nghĩ nhiều, bố yêu con.”

 

“Vâng.” Cố Tuyên Kiều bình thản đáp.

 

Yêu cái con khỉ, cô Cố Quyên Nhĩ .

 

Cố Thành Vi càng thêm tủi .

 

Huhu~ Con gái lạnh lùng quá.

 

Con bé chắc chắn sốc , còn giống như đây, mỗi yêu nó.

 

Nó đều sẽ đáp : Yêu cái con khỉ, con chỉ lừa tiền của bố thôi.

 

Cố Tuyên Kiều xuống xe chạm ánh mắt của Cố Quyên Nhĩ nóc xe.

 

Cố Quyên Nhĩ chột dậy, rút móng vuốt khỏi mui xe.

 

Lẽ nên ở đây, mà chạy xuống gầm xe mới .

 

Cố Tuyên Kiều liếc cô một cái, nhấc con hồ ly trắng nhỏ từ nóc xe xuống.

 

Để Cố Quyên Nhĩ vai , Cố Tuyên Kiều ngược hỏi: “Cô từ lâu , đúng ?”

 

“Hả? Biết gì cơ?” Cố Quyên Nhĩ giả ngốc.

 

“Tìm bao nhiêu năm thấy, đột nhiên tìm , chuyện trùng hợp như ?” Cố Tuyên Kiều nhướng mày, đột nhiên nhớ những lời Cố Quyên Nhĩ với lúc mời cô đến biệt thự ở.

 

Từ lúc đó, cô .

 

“Ấy dà, trùng hợp thành truyện chứ. Biết nơi chúng sống chính là một cuốn tiểu thuyết, tác giả thích thế thì .” Cố Quyên Nhĩ chột .

 

“Tin cô c.h.ế.t liền, con hồ ly mập ú nhà cô tính lắm.” Cố Tuyên Kiều bĩu môi, hỏi: “Lời của bố cô, cô cả , cô định thế nào?”

 

“Cái gì mà bố , đó là bố của cô!” Cố Quyên Nhĩ tỏ vẻ ghét bỏ.

 

Lần đến dự tiệc sinh nhật, Cố Tuyên Kiều lượn lờ mặt ông cụ và lâu như thế mà họ cũng chẳng nhận .

 

Chẳng cái đầu óc giống ai nữa.

 

" còn nhận về nhà nữa là, bố của cô !" Cố Tuyên Kiều như đang đ.á.n.h bóng bàn, đẩy vấn đề ngược .

 

Cố Quyên Nhĩ: "Là bố cô!"

 

"Bố cô!" Cố Tuyên Kiều.

 

Hai cứ thế tranh cãi suốt đường về mà vẫn phân định rốt cuộc là bố của ai.

 

Cố Quyên Nhĩ thì nghĩ thông suốt .

 

Cô bèn khuyên nhủ với giọng điệu thấm thía: "Tiểu Kiều Kiều , vị trí ở nhà họ Cố, cô vẫn về thôi. Ông cụ già, nhiều chuyện nghĩ còn thấu đáo nữa. Bố chúng cũng chẳng m.á.u kinh doanh, còn thì khỏi . Nếu để tiếp quản nhà họ Cố, lẽ chỉ ngày hôm là đem quyên góp hết mất. Nhà họ Cố cần cô."

 

Trong lòng Cố Tuyên Kiều chút nghẹn ngào.

 

Trước khi gặp Cố Quyên Nhĩ, cô vẫn luôn mong mỏi trở về vị trí vốn thuộc về .

 

Thế nhưng những lời của Cố Quyên Nhĩ, cô thấy gì đó : "Cô về chỉ vì nhà họ Cố cần thôi ? Chẳng lẽ suy nghĩ nào khác ?"

 

 

Loading...