Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 150: Lại có kẻ biến thái mà ta không thắng nổi ư? Ta không tin

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:54:55
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vì sợ hãi uy lực của bùa chú trong tay An Mộng, Đới Thanh Thanh sợ sẽ vô tội thương.

 

Cô vội vàng vẽ cho xong bức chân dung của Cốc Thu Thanh.

 

Nửa vẫn còn là một bức phác họa tinh xảo, nhưng càng vẽ xuống thì càng biến thành trường phái trừu tượng.

 

dám liếc mấy lá bùa đó cơ chứ?

 

Chỉ riêng lá Lôi Đình Phù thôi, liếc mắt một cái mà cô cảm giác như sét sắp đ.á.n.h trúng !

 

"Cố đại sư, vẽ xong chân dung của Cốc , tin tức gì nhất định đến nghĩa trang Hạnh Phúc tìm nhé!" Đới Thanh Thanh dậy, nhét bức chân dung tay Cố Tuyên Kiều.

 

Ô cũng thèm cầm, liền nhảy qua cửa sổ chạy mất.

 

Lúc mới để ý trong nhà vẫn còn một vị khách.

 

Ngay khoảnh khắc An Mộng đầu , Sở Ngọc vội buông Cố Quyên Nhĩ , kéo Cao Nhạc và Châu Sở Sở định tẩu thoát.

 

mới bước một bước, Sở Ngọc một lực kéo giật ngược .

 

Cao Nhạc im như một cái cọc đá mấy trăm năm, hề nhúc nhích.

 

"Chạy trốn mà cũng tập trung là ?" Sở Ngọc giáng một cú đầu .

 

Cao Nhạc ngây ngốc khung cửa sổ nơi Đới Thanh Thanh nhảy , tay ôm lấy ngực.

 

Trên gương mặt trắng bệch bỗng ửng lên hai vệt hồng: "... yêu ..."

 

"Yêu cái đầu nhà ngươi!" Sở Ngọc vội cùng Châu Sở Sở lôi Cao Nhạc bỏ chạy.

 

"Buông , yêu ! điên!" Cao Nhạc khua tay múa chân, cố gắng thoát khỏi sự kìm kẹp của đại ca và tam .

 

Ý chí kinh của bộc phát ngay lúc , thật sự bò đến mặt Cố Quyên Nhĩ, đang quăng ghế sofa đến choáng váng đầu óc.

 

"Cố đại sư, tiểu nương tử tên họ là gì? Đã hứa gả cho ai ? Bản tướng quân, bản tướng quân nguyện dâng hết đồ tùy táng để cưới nàng!" Cao Nhạc phấn khích .

 

Cố Quyên Nhĩ buột miệng đáp: "Hả? Ngươi còn đồ tùy táng ? Chẳng thua hết cho ?"

 

"Gần đây mới thu nhận một đám tiểu , chúng nó hiếu kính nhiều đồ tùy táng, nguyện lấy hết sính lễ cưới vị tiểu nương tử !" Cao Nhạc nghiêm túc .

 

Cố Quyên Nhĩ xoa xoa đầu, đôi mắt đen láy chằm chằm Cao Nhạc: "Ngươi nghiêm túc đấy ?"

 

"Còn thật hơn cả vàng!" Cao Nhạc đáp.

 

"Thôi , hôm ở Hồng Nhật Quốc, ngươi cũng đòi cưới cô nàng kỹ nữ ?" Sở Ngọc bám chiếc đèn chùm pha lê, né những lá bùa mà An Mộng ném tới tấp.

 

"Lần khác!" Cao Nhạc nắm chặt tay: "Bản tướng quân với mấy cô nương chỉ là vui chơi qua đường thôi, còn vị tiểu nương tử khiến bản tướng quân nhất kiến chung tình!"

 

Không ai để tâm đến lời của Cao Nhạc.

 

Cố Quyên Nhĩ cũng đáp cho lệ: "Được , để lát nữa hỏi giúp ngươi xem còn độc ."

 

đến bên cạnh Cố Tuyên Kiều, ghé đầu xem bức chân dung của Cốc Thu Thanh: "Ủa? Người trông quen quen."

 

"Cô từng gặp ?" Cố Tuyên Kiều hỏi.

 

"Ừm..." Cố Quyên Nhĩ cầm bức chân dung, chằm chằm đàn ông nửa tinh xảo, nửa nguệch ngoạc giấy.

 

An Mộng ném hết bùa trong tay, nhặt những lá bùa rơi vãi đất, ghé qua xem: "Ủa? Hình như tin tức về ."

 

"Tin tức gì?" Cố Quyên Nhĩ hỏi dồn.

 

"Gần đây hình như bộ phim cổ trang về đời Đường mới , mời cả ảnh đế Cổ Cảnh đóng vai nam chính, là một đạo diễn." An Mộng lướt mạng nhiều nên vẫn còn nhớ chút ít.

 

Được cô nhắc, Cố Quyên Nhĩ chợt nhớ điều gì đó.

 

Cô dùng móng vuốt che mặt trong tranh , chỉ để lộ đôi mắt: "Trời đất ơi, đây chẳng giống hệt Nhất Thiên Cửu ?"

 

"Tìm , lên lầu nghỉ đây." Giọng Cố Tuyên Kiều lạnh nhạt, cô xoay lên lầu.

 

An Mộng theo Cố Tuyên Kiều nhiều năm như , lập tức nhận đại ca gì đó .

 

Cô dừng việc nhặt bùa , nghi hoặc bóng lưng của Cố Tuyên Kiều: "Đại ca ?"

 

", ." Cố Quyên Nhĩ chột .

 

Thật cô cũng tại Tiểu Kiều Kiều giận.

 

Nuôi con gái đúng là khó nhằn mà.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-150-lai-co-ke-bien-thai-ma-ta-khong-thang-noi-u-ta-khong-tin.html.]

--------------------

 

An Mộng đ.á.n.h Sở Ngọc, bèn quyết định tạm ngừng tay: “Cố đại sư, chị tìm cách giúp bọn trở như cũ ? Tên biến thái Bạch Chiếu dám dùng thể của để câu đại gia!”

 

An Mộng nghiến răng ken két.

 

“Vẫn đến Hồ tộc.” Cố Quyên Nhĩ lấy vuốt quệt mặt, cả ngày mệt rã rời: “Nghỉ ngơi , mai đến Hồ tộc . Tiểu Tuyết Tuyết ?”

 

An Mộng hình tại chỗ, giật nảy , suýt nữa thì đụng vỡ cả đèn chùm: “Thôi c.h.ế.t , bỏ quên Tiểu Tuyết Tuyết ở sân bay !”

 

*

 

Cùng lúc đó.

 

Hàn Tuyết Như trong xác của Cố Tuyên Kiều đang cầm điện thoại, ngơ ngác cổng sân bay, từ chối đàn ông thứ bảy đến bắt chuyện với .

 

Số điện thoại của Cố đại sư là bao nhiêu nhỉ?

 

Hay là gọi 110 hỏi thử xem ?

 

Tiểu Tuyết Tuyết bấm xong một thì một bóng đen đột nhiên bao trùm lấy cô.

 

Cô ngẩng đầu lên, thấy một đàn ông lạ hoắc đang mặt , ánh mắt lộ vẻ vui mừng như điên.

 

Hắn túm lấy Tiểu Tuyết Tuyết, kéo cô dậy ôm chầm lòng: “Bắt em , sẽ để em nữa !”

 

Hàn Tuyết Như trợn tròn hai mắt.

 

Gặp !

 

Là tên biến thái!

 

Khoan !

 

Mẹ Sở Ngọc dặn gặp biến thái thì gì nhỉ?

 

Ánh mắt Hàn Tuyết Như lóe lên, nhấc chân lên, nhắm thẳng chỗ hiểm của đối phương mà tung một cú trời giáng.

 

“Á——!!!” Tiếng hét t.h.ả.m thiết vang trời.

 

Được buông , Hàn Tuyết Như chẳng thèm ngoái đàn ông đang quỳ rạp đất với gương mặt tái mét lưng, cắm đầu cắm cổ bỏ chạy.

 

Không chạy nhanh là tên biến thái tóm mất!

 

“Đừng... đừng ...” Người đàn ông chịu đựng nỗi đau thể diễn tả thành lời, vươn tay về phía bóng lưng của Hàn Tuyết Như.

 

Hắn hít một khí lạnh, run rẩy rút điện thoại gọi: “Phong... phong tỏa sân bay cho !”

 

Hàn Tuyết Như chạy đến thở hồng hộc, từ xa thấy một con hồ ly nhỏ béo ú bay vút tới.

 

Cố Quyên Nhĩ đầu Sở Ngọc, liếc mắt một cái thấy “cái vỏ” Cố Tuyên Kiều ở bên : “Tiểu Tuyết Tuyết, Sở Ngọc của con đến đón con đây.”

 

Hàn Tuyết Như thấy nhà tới, vội vàng mách lẻo, chỉ về phía con đường chạy qua: “Cố đại sư, con gặp biến thái!”

 

“Cái gì? Kẻ nào to gan dám giở trò biến thái với con gái của Sở Ngọc , chán sống ! Hắn ? Ta tin đời kẻ còn biến thái hơn cả !” Sở Ngọc nổi giận, tìm kẻ so kè cao thấp.

 

Cố Quyên Nhĩ cảm thấy chuyện đơn giản như , cô tò mò hỏi: “Tên biến thái đó trông thế nào?”

 

Hàn Tuyết Như nhớ một lát đáp: “Hắn một đôi mắt hồ ly, khóe mắt còn một nốt ruồi lệ.”

 

Vãi chưởng, chẳng là cái gã đào hoa nát của con gái ?

 

Cố Quyên Nhĩ vội túm đầu Sở Ngọc kéo lên: “Anh biến thái bằng , mau thôi! Tiểu Tuyết Tuyết mà tóm thì t.h.ả.m !”

 

Trời đất ơi!

 

Gã yandere Cao Tịch Liệt đuổi tới tận Diêm Thành ?

 

Bây giờ linh hồn trong cơ thể Kiều Kiều là Tiểu Tuyết Tuyết, cô bé là đối thủ của Cao Tịch Liệt.

 

“Cái gì? Lại cả tên biến thái mà thắng nổi ư, tin!” Sở Ngọc quyết tâm bảo vệ địa vị của trong giới biến thái.

 

Cố Quyên Nhĩ im lặng một lát, sợ vấy bẩn tai mắt của Tiểu Tuyết Tuyết nên ghé tai Sở Ngọc thì thầm vài câu.

 

Sở Ngọc câm nín ngay tại chỗ.

 

Một lúc lâu mới từ từ lên tiếng: “Là tại hạ thua , chuồn thôi!”

 

Cậu kéo Tiểu Tuyết Tuyết bay vút lên , vội vã rời khỏi chốn thị phi .

 

Quả nhiên, con mới là sinh vật đáng sợ nhất!

Loading...