Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 153: Zombie xổ lồng, tàn nhưng không phế
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:57:09
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Quyên Nhĩ gật đầu, bay khỏi vòng bảo vệ của Tàng Thư Các.
Cô cao giọng hét lớn: "Này cà tím mọc lông, Hồ Lệ ở !"
Thân hình Xuyên Khẩu Huệ Tử đột ngột dừng , giây tiếp theo ả xuất hiện mặt Cố Quyên Nhĩ, từ cao xuống con hồ ly nhỏ đang ung dung vẫy ba chiếc đuôi.
"Là ngươi ." Xuyên Khẩu Huệ Tử mỉm duyên dáng, giọng ngọt ngào đầy vẻ mê hoặc: "Mất hết pháp lực, cảm giác thế nào?"
"Dù cũng khá hơn là biến thành quả cà tím mọc lông." Cố Quyên Nhĩ nhướng mày.
Trong bầy hồ ly vang lên những tiếng c.h.ử.i rủa: “Bạch Chiếu, tiết lộ hành tung của Hồ Lệ trưởng lão!”
“Bạch Chiếu, nếu ngươi dám , ngươi chính là kẻ phản bội!”
“Bạch Chiếu, hãy nhớ cha ngươi c.h.ế.t thế nào, nhớ kết cục của kẻ phản bội !”
“…”
Các trưởng bối trong tộc hồ ly lớn tiếng quát mắng Cố Quyên Nhĩ.
Họ hề nhận , cô gái đang giúp sơ tán tộc nhân ở bên cạnh sa sầm cả mặt.
“Tất cả im miệng cho !” Cố Quyên Nhĩ đầu gầm lên, cô đang cố kéo dài thời gian: “Có chỉ cần cho ngươi Hồ Lệ , ngươi sẽ tha cho đám hồ ly ở đây ?”
Xuyên Khẩu Huệ Tử nhướng mày, như : “Đương nhiên.”
“Được thôi, sẽ cho ngươi .” Cố Quyên Nhĩ gật đầu.
Phía , tiếng c.h.ử.i rủa vang lên ngớt.
“Bạch Chiếu, đồ phản bội!”
“Lẽ năm đó tộc trưởng nên giữ mạng cho ngươi, cứ để ngươi c.h.ế.t chung với đôi cha phản bội mới !”
“Bạch Chiếu, nếu ngươi dám hé răng, dù chân trời góc bể cũng sẽ truy sát ngươi!”
“Bọn cần ngươi bán Hồ Lệ trưởng lão để đổi lấy đường sống!”
“…”
Tiếng ồn ào khiến Cửu Vĩ Hồ Xuyên Khẩu Huệ Tử cực kỳ mất kiên nhẫn.
Chín cái đuôi của ả đột nhiên vươn dài, xuyên thủng cả bí cảnh quật từ trời xuống.
Trong chớp mắt, trời đất rung chuyển, mặt đất nứt toác.
Vài con hồ ly để ý chân, chỉ mải né, lượt rơi khe nứt, tiếng kêu than ai oán vang trời.
“Ồn c.h.ế.t !” Cửu Vĩ Hồ tỏ vẻ mất kiên nhẫn, giục Cố Quyên Nhĩ: “Hồ Lệ ở ? Mau !”
“Ngươi gần đây một chút, sẽ cho.” Cố Quyên Nhĩ vẫy vẫy móng vuốt về phía ả.
Xuyên Khẩu Huệ Tử cúi xuống.
Chính là lúc !
Dưới chân Cố Quyên Nhĩ, vô dây leo màu đỏ phá đất chui lên, mỗi sợi đều chi chít gai nhọn.
Chúng nhanh chóng quấn lấy Xuyên Khẩu Huệ Tử, gai nhọn đ.â.m thủng da thịt, tham lam hút m.á.u ả.
Vẻ mặt Xuyên Khẩu Huệ Tử hề đổi, ả nở một nụ kỳ quái, khinh khỉnh con hồ ly béo ú mặt: “Định dùng trò để khống chế ? Ngươi còn pháp lực thì cũng chỉ là thứ phế vật.”
Dứt lời, chín cái đuôi lưng Xuyên Khẩu Huệ Tử dễ dàng giật đứt những sợi dây leo màu đỏ .
Những cái đuôi đó vô cùng linh hoạt, chúng dùng bộ lông cứng như kim thép của để nghiền nát dây leo.
Trong phút chốc, đám dây leo xé tan tác, vội vã rút hết về lòng đất.
Xuyên Khẩu Huệ Tử lùi xa, lơ lửng giữa trung, lạnh lùng xuống đám con cháu của Hồ Lệ.
“Ngươi cứu chúng? Ha, cứ ngươi trơ mắt chúng c.h.ế.t!”
Xuyên Khẩu Huệ Tử vung tay, móng tay dài điên cuồng, lóe lên ánh sáng sắc lẻm.
Thấy cảnh , bầy hồ ly lưng Cố Quyên Nhĩ hề buông lời chế nhạo vì cô khống chế Cửu Vĩ Hồ.
“Bạch Chiếu, khá lắm! Con cháu của Hồ Lệ trưởng lão chúng , dù c.h.ế.t cũng thể khuất phục!”
“Bạch Chiếu, ban nãy mắng ngươi to tiếng, xin nhé!”
“…”
Trong mắt họ, Bạch Chiếu đúng là thực lực yếu kém.
nó dũng cảm !
Những lời khen ngợi càng khiến Cửu Vĩ Hồ thêm tức giận.
“C.h.ế.t hết cho !”
Ả đằng đằng sát khí lao về phía bầy hồ ly.
Cố Quyên Nhĩ co rụt đồng tử, gầm lên: “Là ngươi ép , quỳ xuống cho !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-153-zombie-xo-long-tan-nhung-khong-phe.html.]
Tiếng gầm non nớt của con hồ ly béo ú vang vọng khắp thung lũng.
“Rầm!”
Tiếng quỳ xuống đồng loạt vang lên.
“ẦM!” Cửu Vĩ Hồ mặt mày ngơ ngác rơi từ trời xuống, hai chân quỳ sụp mặt đất, tạo một cái hố sâu đường kính đến năm mươi mét!
Cố Tuyên Kiều và những khác quen mùi quen vị, khi quỳ xuống liền túm ngay lấy đuôi của con hồ ly bên cạnh để lót đầu gối .
Trừ Bạch Chiếu .
Chỗ nó là một bãi ngô khô.
Cú quỳ khiến mấy hạt ngô găm thẳng đầu gối nó.
Nó rú lên t.h.ả.m thiết ngay tại chỗ: “Oẳng oẳng oẳng!!!”
Con hồ ly bên cạnh Bạch Chiếu với vẻ ghét bỏ: “Sao cô nương bắt chước tiếng hồ ly kêu thế nhỉ?”
Thế nhưng, phần lớn hồ ly đều Cố Quyên Nhĩ với ánh mắt kinh ngạc sùng bái.
Quá, quá lợi hại!
Bạch Chiếu bây giờ bá đạo ?
Cửu Vĩ Hồ quỳ đất, vẻ mặt khó tin nhục nhã.
Tại ?
Tại đột nhiên thể khống chế cảm xúc quỳ xuống của bản ?
Rốt cuộc đang cái quái gì ?
Mau lên!
C.h.ế.t , dậy nổi.
Cửu Vĩ Hồ chống tay xuống đất cố bò dậy, hai tay lún sâu xuống nửa mét mà vẫn thể nào lên .
Chưa đợi Cửu Vĩ Hồ bò dậy khỏi mặt đất, Cố Quyên Nhĩ nhảy một cú lớn, đáp xuống mặt ả.
Móng vuốt như bật chế độ tua nhanh, vả bôm bốp mặt ả: “Ngươi ngầu nữa ? Không ngươi ghê gớm lắm ? Ta ngay đây tát ngươi , đếm tới mười, ngươi lên đ.á.n.h !”
Cố Tuyên Kiều ôm mặt.
Bỉ ổi quá !
Người từng tự trải nghiệm uy lực đáng sợ cho , căn bản là thể dậy nổi.
Cửu Vĩ Hồ hổ tức giận đến cực điểm, ánh mắt gần như thể b.ắ.n tia g.i.ế.c thực sự.
Chỉ ả gầm lên một tiếng.
Rồi ả trồng cây chuối, điên cuồng lao tới định c.ắ.n Cố Quyên Nhĩ.
“Má ơi! Ngươi luyện môn võ công quái quỷ gì ?” Cố Quyên Nhĩ giật nảy .
Cô vắt bốn cái chân ngắn cũn lên cổ mà chạy thục mạng.
Cửu Vĩ Hồ cứ thế trồng cây chuối, dùng hai tay đuổi theo sát nút: “Ta ăn thịt ngươi! Đứng cho !”
Thanh Dung ôm lấy lồng n.g.ự.c khoét một lỗ lớn của , quỳ đất hộc m.á.u hét: “Cố, Cố đại sư, mau giải trừ cho , để giúp cô!”
Cuối cùng cũng cơ hội khống chế Cửu Vĩ Hồ, tuyệt đối thể bỏ qua!
Cố Quyên Nhĩ nỗi khổ mà !
Cô cũng chỉ dùng Thiên Đạo uy áp lên một Cửu Vĩ Hồ thôi, nhưng thể điều khiển yêu đan, vận chuyển linh lực. Chỉ thể giải phóng bộ Thiên Đạo uy áp ngoài.
“Thần ! Thần !” Cố Quyên Nhĩ ôm ba cái đuôi to của , trơ mắt Cửu Vĩ Hồ ngày càng gần.
là hại hồ ly mà!
Sao chân của Bạch Chiếu ngắn thế ?
Thanh Dung nghiến răng, một tay ôm ngực, một tay lê lết cơ thể trườn về phía , trông chẳng khác gì đang đ.á.n.h du kích địa đạo: “Cố đại sư, tới giúp cô!”
Bị hành động của Thanh Dung lay động, những con hồ ly dậy nhưng chút thực lực cũng...
"Bọn cũng tới giúp một tay đây!" Mọi lũ lượt bắt chước động tác của ông , nối đuôi chạy theo, trông chẳng khác nào một bầy zombie chân cẳng cà nhắc thả khỏi lồng.
Cảnh tượng hoành tráng tột độ, quái dị khôn tả.
Mấy Cố Tuyên Kiều bên cạnh xem mà khóe miệng giật giật.
Sao cảm giác tàn nhưng phế thế nhỉ?
Cô xoa trán, sang với An Mộng: "Đừng ngẩn đó nữa, mau giúp một tay ."
An Mộng nuốt nước bọt ừng ực: "Em... em mới năm tuổi rưỡi, giúp gì ạ."
Dứt lời, chỉ một tiếng "rẹt", quần áo rách toạc, Đại Tuyết Tuyết chính thức lên sàn.