Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 154: Cố đại sư, thu lại thần thông đi!
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:57:10
Lượt xem: 16
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
An Mộng vội vàng lôi áo thun cỡ lớn từ trong ba lô thỏ con của mặc , lập tức nối gót Cố Tuyên Kiều giúp Cố Quyên Nhĩ.
Hàn Tuyết Như cũng bám theo .
Chỉ thấy An Mộng chẳng khác nào xe tăng đột kích, vèo vèo lao một quãng xa.
Hàn Tuyết Như vội túm lấy mắt cá chân của An Mộng, để mặc cho kéo lê theo : "Cho với, cho với!"
Ha!
Cuối cùng cũng cơ hội báo thù !
Tiểu Tuyết Tuyết ôm chân An Mộng, khoái chí để mặc kéo .
Dù hai chân cô bé cày xuống đất thành hai đường rãnh sâu hoắm. Chỉ cần rắc thêm ít hạt giống là thể trồng trọt luôn . trong lòng cô bé vẫn sướng rơn.
Cố Tuyên Kiều khóe miệng co giật, An Mộng hì hục chạy ngang qua .
Cô so sánh tốc độ của với tốc độ của An Mộng.
Nén sự áy náy trong lòng, cô dứt khoát nhảy lên "chuyến tàu An Mộng".
"Cô bé" An Mộng cõng Tiểu Kiều Kiều và Tiểu Tuyết Tuyết lưng lóc lao về phía .
Cô sai !
Lúc ở địa cung, cô nên hùa theo lão trọc Minh bắt nạt Tiểu Tuyết Tuyết.
là thiên đạo luân hồi, trời cao tha cho ai bao giờ?
...
Cố Quyên Nhĩ chạy ngoái cảnh tượng ngày càng lố bịch trong bí cảnh.
"Ha ha ha... Vãi chưởng, sắp c.ắ.n tới nơi ... Ha ha ha..." Cơn buồn ập đến tài nào nhịn .
Thấy phụ nữ phía ngày càng gần, Cố Quyên Nhĩ lòng nóng như lửa đốt.
Cứ thế , lông m.ô.n.g cô sắp vặt sạch !
Xuyên Khẩu Huệ Tử mặt mày dữ tợn, hai tay khua khoắng lia lịa.
Mỗi sắp đuổi kịp Cố Quyên Nhĩ, ả vươn dài cổ đớp một cái.
Mông Cố Quyên Nhĩ càng lúc càng thấy lành lạnh.
Chẳng lẽ cô sắp từ một con hồ ly béo tròn biến thành hồ ly cái m.ô.n.g đ.í.t khỉ ?
Ủa? Mông đ.í.t khỉ?
Trong đầu Cố Quyên Nhĩ lóe lên một ý, cô tức tối : "Này quả cà tím mọc lông , chồng của ngươi là do Hồ Lệ g.i.ế.c, ngươi tìm cô mà đuổi theo gì?"
"Ngươi nghĩ sẽ tha cho ngươi ? Xuyên Khẩu Huệ Tử hiến tế linh hồn của chính để thả ngoài. Ta hứa sẽ g.i.ế.c ngươi để rửa hận cho cô ! Ngươi và Hồ Lệ, sẽ tha cho đứa nào hết! Cắn !" Cửu Vĩ Hồ vươn dài cổ, ngoạm một nhúm lông m.ô.n.g Cố Quyên Nhĩ.
Phía gió thổi hiu hiu.
Trong phút chốc, Cố Quyên Nhĩ nên ôm đuôi là che m.ô.n.g nữa.
"Quả nhiên là do Huệ Tử-san chuyện ngu ngốc ! Rốt cuộc ngươi là ai? Sao Huệ Tử-san quen yêu vật lợi hại như ngươi?" Cố Quyên Nhĩ hậm hực .
"Hừ, qua Gia tiên bao giờ ? Ta chính là Cửu Vĩ Hồ Gia tiên mà nhà Xuyên Khẩu luôn thờ phụng, Xuyên Cơ!" Cửu Vĩ Hồ vênh mặt tự đắc.
Lòng Cố Quyên Nhĩ như hoa nở.
Ngon! Lừa !
Cô vội thò tay ký hiệu vàng, lôi một cái lồng chim khổng lồ: "Ta mặc kệ ngươi là Gia tiên gì, gà rừng thì nên nhốt trong lồng!"
"Là Xuyên Cơ!" Xuyên Cơ tức đến sôi máu.
Mất hết pháp lực mà con đàn bà vẫn còn dám vênh váo!
Đợi ả bắt nó, nhất định lột da nó khăn quàng cổ!
"Biết , Gà rừng!" Cố Quyên Nhĩ đầu .
"Xuyên Cơ, là Xuyên Cơ!" Xuyên Cơ gầm lên: "Đến cái tên cũng hiểu, con hồ ly ngu ngốc đồng hóa não của ngươi ?"
"Ể? Không Gà rừng ?" Cố Quyên Nhĩ liếc cái lồng chim ném phía , đổi hướng gọi một tiếng: "Xuyên Cơ?"
" , chính là Xuyên Cơ!" Ả dứt lời, cả biến mất tại chỗ, ngơ ngác xuất hiện trong cái lồng chim.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-154-co-dai-su-thu-lai-than-thong-di.html.]
"Ha ha! Mắc bẫy !" Cố Quyên Nhĩ kiệt sức vật đất, cái bụng nhỏ phập phồng.
Mẹ ơi, mệt c.h.ế.t hồ ly !
Thanh Dung ôm ngực, ho m.á.u lết tới: "Cố đại sư, cô bảo bối thế lấy sớm hơn?"
Ông oán giận con hồ ly béo tròn.
Nếu lấy sớm hơn, ông đ.á.n.h cho nông nỗi .
"Thì tại tên của cô mà!" Cố Quyên Nhĩ nghỉ ngơi gần xong, liền bò dậy khỏi mặt đất.
Cô sờ sờ mông.
Trời ạ, quần lót c.ắ.n một lỗ to tướng, lông m.ô.n.g cũng giật trụi một mảng.
Cô vội lôi một chiếc quần lót khác từ trong ký hiệu vàng mặc .
"Thả !" Xuyên Cơ lao về phía song sắt.
Vừa chạm , một luồng điện cao thế cực mạnh giật cho kiểu tóc công chúa của ả dựng ngược lên thành cái đầu chổi xể.
Gương mặt dài ngoằng đen thui, ả ngã vật đất co giật liên hồi.
Thanh Dung dậy, nhưng hai đầu gối vẫn còn dính chặt mặt đất: "Cố đại sư, thu thần thông !"
Lúc Cố Quyên Nhĩ mới ngại ngùng thu uy áp Thiên Đạo của .
Cô lau mồ hôi trán, vỗ vai Thanh Dung: "Lão Thanh , vì Hồ tộc các mà trả giá quá nhiều. Lát nữa, ông chuẩn cho mấy tấn thảo d.ư.ợ.c để bồi bổ tinh thần đấy."
Thanh Dung: ... Hay là cô cho bay màu luôn .
Cố Quyên Nhĩ Xuyên Cơ đang sùi bọt mép đất: "Cái thứ xử lý thế nào đây?"
Thả thì chắc chắn . Trong bí cảnh tạm thời ai đ.á.n.h ả.
G.i.ế.c thì cũng tạm thời g.i.ế.c . Linh hồn vẫn còn nhốt trong cơ thể Bạch Chiếu, moi cách giải quyết của Mộng Trần Hoa .
"Cứ để đây , đợi thu xếp thỏa cho Hồ tộc tính chuyện xử lý ." Thanh Dung nhét một vốc đan d.ư.ợ.c miệng.
Vết thương thể xác của ông nặng, cái nặng là yêu đan vết nứt.
Yêu đan khác gì trái tim thứ hai của yêu tộc, tim mà vết nứt thì hỏi đáng sợ ?
Cố Quyên Nhĩ giúp Thanh Dung bọn họ thu xếp cho Hồ tộc, năm hoán đổi xác bên ngoài lồng chim chờ Xuyên Cơ tỉnh .
--------------------
Đợi đến khi Xuyên Cơ tỉnh .
Đập mắt cô là năm cặp mắt đỏ rực đang chằm chằm từ phía lan can.
"C.h.ế.t tiệt, cái quái gì sáng thế?" Xuyên Cơ lết bò lùi về .
Con hồ ly béo nhỏ vác một chiếc đèn pin vai, rọi thẳng mắt Xuyên Cơ: "Bây giờ cô thể gì cả, nhưng mỗi một lời cô đều sẽ là lời khai tòa!"
"Đừng giỡn nữa." Cố Tuyên Kiều tắt đèn pin của Cố Quyên Nhĩ hỏi: "Cách giải Mộng Trần Hoa là gì? Không c.h.ế.t thì mau !"
Cô rút một khẩu s.ú.n.g từ trong túi .
"Cạch" một tiếng, s.ú.n.g lên nòng.
Bạch Chiếu bên cạnh mà mắt sáng rực lên, đây mới là thứ nó nên !
Xuyên Cơ lạnh: "Vậy thì g.i.ế.c ? Ngươi dám ?"
Dứt lời, chỉ "Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng! Đoàng!", Cố Tuyên Kiều nổ liền năm phát súng, mỗi phát đều găm trúng, b.ắ.n gãy móng tay của Xuyên Cơ.
" đùa với cô , khuyên cô nên nghĩ cho kỹ hẵng mở miệng!" Giọng Cố Tuyên Kiều lạnh như băng.
Vẻ mặt phần chán đời của cô đúng là dáng sát thủ vô tình.
kèm là gò má mũm mĩm và ánh mắt chút ngây thơ của Cố Quyên Nhĩ.
Thử hỏi Xuyên Cơ mà sợ cho nổi?
Cô khẽ động ngón tay, móng tay mọc dài như cũ.
"Ngươi g.i.ế.c thì cũng chỉ g.i.ế.c cơ thể của Xuyên Khẩu Huệ Tử mà thôi. Linh hồn của vẫn sẽ tự do."
"Ồ?" Cố Quyên Nhĩ mỉm : "Cô chắc chứ?"