Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 156: Âm Quan Hoa Dao
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:57:12
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm phút , Cố Quyên Nhĩ đ.á.n.h mệt .
Cô phịch xuống chiếc ghế mà tiểu hồ ly mang tới, một tay cầm quạt hương bồ, một tay cầm miếng dưa hấu: "Bắt cô ký tên điểm chỉ , mười tỷ, một xu cũng thiếu!"
Xuyên Khẩu Huệ Tử đ.á.n.h cho bầm dập tím tái, c.ắ.n răng nắm c.h.ặ.t t.a.y chịu đưa .
Cố Quyên Nhĩ c.h.ế.t tiệt, ngươi còn là thế! Chơi khăm đúng một !
Đừng mười tỷ, bây giờ một tỷ cô cũng gom nổi.
An Mộng luồn tay xuống nách Xuyên Khẩu Huệ Tử, vẻ mặt gian thể tả: "Thọc lét! Thọc lét~~"
"Phụt... ha ha ha..." Xuyên Khẩu Huệ Tử lập tức mất hết sức lực.
Cố Tuyên Kiều nhanh tay lẹ mắt, vội dùng hộp mực son ấn tay Xuyên Khẩu Huệ Tử , lưu dấu tay của cô giấy nợ.
Xuyên Khẩu Huệ Tử bật ngay tại chỗ. Cha ơi, con xin !
Cố Quyên Nhĩ đón lấy tờ giấy nợ như bảo bối, nhét trong quần đùi rộng thùng thình của : "Nào nào, mời chị Huệ Tử của chúng an tọa, ban cho miếng dưa!"
Xuyên Khẩu Huệ Tử ấn xuống ghế, tay dúi cho một miếng dưa hấu ruột đỏ ngọt lịm.
Sau một ngày vật vã, Xuyên Cơ chiếm dụng cơ thể quá lâu, cả Xuyên Khẩu Huệ Tử vô cùng yếu ớt.
Làm cô thể cưỡng sức hấp dẫn của dưa hấu ?
Dù độc cũng c.ắ.n một miếng.
Cô nuốt nước bọt, dè dặt c.ắ.n thử một miếng.
Nước dưa hấu ngọt lịm mát rượi lan tỏa trong khoang miệng, Xuyên Khẩu Huệ Tử cảm động đến ứa nước mắt.
Giây tiếp theo, một câu của Cố Quyên Nhĩ suýt nữa cô nghẹn c.h.ế.t: "Một miếng một trăm tệ đó nha!"
"Ực..." Xuyên Khẩu Huệ Tử nghẹn đến trợn tròn mắt, đ.ấ.m thùm thụp n.g.ự.c mới nuốt trôi miếng dưa hấu.
Đây dưa hấu? Vàng cũng chẳng đắt thế ! Thứ còn độc hơn cả t.h.u.ố.c độc nữa!
Đằng nào cũng ngập trong nợ , Xuyên Khẩu Huệ Tử ánh mắt lóe lên vẻ tàn nhẫn, cắm đầu cắm cổ gặm dưa hấu.
Ta ăn c.h.ế.t nhà ngươi!
Cố Quyên Nhĩ ngả ghế, nhắn tin cho Thượng Chí Kiên.
【Vũ trụ vô địch mỹ thiếu nữ·Nữ vương đại nhân】: Lão Trọc Minh , dạo rảnh ? Giúp một việc.
【Lão trọc Minh】: Rảnh, cũng việc cần nhờ cô giúp.
【Vũ trụ vô địch mỹ thiếu nữ·Nữ vương đại nhân】: Chỉ giúp mà giúp ông ?
【Lão trọc Minh】: Không .
【Vũ trụ vô địch mỹ thiếu nữ·Nữ vương đại nhân】: [Sticker gãi chân]
【Lão trọc Minh】: [Sticker thanh tâm quả dục]
Hai như thể kích hoạt một nghi thức nào đó, đó đấu sticker với hơn mười phút.
Mãi đến lúc rời khỏi chỗ Hồ Bát Tiên, Cố Quyên Nhĩ vẫn còn thấy .
Kho sticker của lão hòa thượng cũng thú vị phết, hôm nay chôm ít.
Sau khi nhờ của Hồ tộc đưa Xuyên Khẩu Huệ Tử . Cố Quyên Nhĩ và mấy bạn giải quyết xong vụ Phấn Mộng Trần, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.
Bạch Chiếu thì lẳng lơ hết phần thiên hạ, mặc bộ đồ diêm dúa nhất nhất quyết đòi ngoài để trải nghiệm cảm giác phụ nữ một .
Sợ đến mức An Mộng ôm chặt cứng chân nó, cho .
An Mộng ban đêm vẫn ở hình thái Đại Tuyết Tuyết, kiểm soát sức lực, ôm một phát gãy luôn một chân của Bạch Chiếu.
Cố Quyên Nhĩ liệt sofa, tiếng Bạch Chiếu gào thét t.h.ả.m thiết.
Cố Tuyên Kiều và mấy khác vội vàng đưa Bạch Chiếu đến bệnh viện nối xương.
Cái ngày tháng ... đúng là náo nhiệt thật!
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-156-am-quan-hoa-dao.html.]
Chu kỳ của Phấn Mộng Trần là một tuần, mà giờ mới qua hai ngày.
Cố Quyên Nhĩ và còn ở nhà thêm năm ngày nữa mới biến như cũ .
Năm ngày , Cố Quyên Nhĩ cũng hề nhàn rỗi.
Cô và Cố Tuyên Kiều cùng điều tra về Cốc Thu Thanh.
Kênh tình báo ở dương gian vẫn trông cậy Kiều Kiều nhà .
Cô đăng ảnh chân dung của Cốc Thu Thanh lên, cuối cùng cũng tìm chút thông tin hữu ích.
Cố Tuyên Kiều sofa, tay cầm máy tính bảng, với Cố Quyên Nhĩ đang sắp nhũn thành một tấm giẻ ghế: “Cốc Thu Thanh là tên giả, tên thật của ông là Phùng Tây Lai, một vị giáo sư đại học. Ông qua đời từ lâu , đạo diễn Phùng Sởnh mà cô là chắt của ông .”
Cố Quyên Nhĩ để đĩa hạt bụng, lấy một hạt bỏ miệng: “Nếu Phùng Tây Lai đầu thai thì tâm nguyện của Đới Thanh Thanh coi như cả đời cũng chẳng thành.”
“Sao cô ông đầu thai ?” Cố Tuyên Kiều thắc mắc.
“Thì hỏi thôi.” Cố Quyên Nhĩ vẫy đuôi , cuộn lấy ly sữa bàn đưa lên miệng hút sột sột hai ngụm: “Mỗi nơi đều âm quan, chuyên phụ trách dẫn dắt những vong hồn ở dương gian đầu thai chuyển kiếp. Nếu Phùng Tây Lai thật sự đầu thai, trong sổ sách của âm quan chắc chắn ghi .”
Trong ba năm lười chảy thây đó, Cố Quyên Nhĩ quá quen mặt với các âm quan ở Diêm Thành.
Số vong hồn mà cô gửi đầu thai là ít. Giúp các âm quan giảm bớt bao nhiêu là việc. Thế nên mối quan hệ khỏi bàn!
“Giống như Hắc Bạch Vô Thường, Ngưu Đầu Mã Diện ?” Cố Tuyên Kiều tỏ hứng thú.
Càng ở bên Cố Quyên Nhĩ, thế giới quan của cô càng mở rộng.
“Cũng mấy vị như thế, nhưng âm quan ở Diêm Thành điệu đà lắm. Lúc đầu thai mà cô hối lộ cho cô một cái váy xinh xinh là sẽ hưởng đủ thứ đặc quyền đấy.”
Cố Quyên Nhĩ ăn nốt hạt cuối cùng chia việc với Cố Tuyên Kiều: “Tối nay sẽ tìm Hoa Dao hỏi chuyện đầu thai của Phùng Tây Lai, cô nhớ theo sát lão trọc Minh về vụ tấm bia đá của Giác La Hạ Chương nhé.”
“Được.” Cố Tuyên Kiều gật đầu: “ gửi ảnh tấm bia đá cho ông , nhưng vẫn thấy hồi âm.”
Đêm đó, Cố Quyên Nhĩ liền dẫn An Mộng khi biến hình tìm âm quan Hoa Dao.
Cố Quyên Nhĩ chồm hỗm đầu cô, chỉ đường cho An Mộng một con phố bộ mà thường thể thấy.
Những cửa hàng hai bên đường trông khác gì các tiệm ở dương gian, nhưng những món hàng trưng bày bên trong thật sự khiến An Mộng một phen mở mang tầm mắt.
Pudding óc tươi? Thức uống sữa m.á.u tươi? Nến vị dâu?
Mấy thứ mà cũng nuốt trôi ?
An Mộng thấy buồn nôn.
Cô dời tầm mắt sang cửa tiệm khác, một nhân viên với đôi mắt to tròn lấp lánh nhiệt tình chào hàng: “Em gái, xem mẫu tròng mắt mới ? Hàng nội, hàng ngoại đều đủ, gần đây còn về cả tròng mắt màu tím phiên bản giới hạn nữa đó!”
Trong tiệm, những con mắt chi chít xếp kệ, đồng loạt chớp chớp An Mộng.
“Vãi!” An Mộng nổi hết cả da gà.
Vốn mắc hội chứng sợ lỗ, giờ thì cô luôn .
Cô vội vàng rời khỏi cửa tiệm xúi quẩy , theo chỉ dẫn của Cố Quyên Nhĩ đến một cửa tiệm tràn ngập thở thiếu nữ.
Bên trong rực rỡ sắc màu, lộng lẫy vô cùng.
Mười sáu chiếc bàn nhiều vong hồn trông khác gì thường kín.
Trước mặt họ là những món ăn thịnh soạn, và ai cũng phát một bát canh trong vắt.
Trên quầy thu ngân ở cửa, thiếu nữ xinh mặc bộ váy cưới lộng lẫy đang .
Hai bước tiệm, một giọng hư ảo cất lên: “Chào mừng quý khách.”
Cô gái xinh thèm ngẩng đầu, giọng điệu mất kiên nhẫn: “Muốn ăn gì tự gọi, lấy biến lẹ. Nhị Đồng!”
Móng tay của cô gái quẹt qua màn hình, tạo âm thanh chói tai.
“Hoa Dao, là đây.” Cố Quyên Nhĩ đầu An Mộng, vẫy vẫy tay với Hoa Dao.
Cô gái xinh ngước mắt lên liếc Cố Quyên Nhĩ một cái nhịn mà phá lên : “Phụt ha ha ha... Cố Quyên Nhĩ, ngươi, ngươi lỡ chân sa súc sinh đạo hả? Ha ha ha...”
“Cười cái con khỉ.” Cố Quyên Nhĩ bực bội : “Tìm ngươi hỏi một , giúp tra thử Phùng Tây Lai, sinh ngày mười tám tháng chín năm một nghìn chín trăm linh tư, mất ngày hai mươi mốt tháng mười hai năm một nghìn chín trăm chín mươi sáu. Ông đầu thai ?”