Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 158: Bỏ nhà ra đi

Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:57:14
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Quyên Nhĩ hóng chuyện của Cao Nhạc xong thì thả cho .

 

Nhìn phản ứng của Đới Thanh Thanh lúc Cao Nhạc tặng hoa là , tên hết cửa .

 

quá lý trí.

 

Tương Vương hữu mộng, Thần Nữ vô tình.

 

Cố Quyên Nhĩ dẫn An Mộng báo cho Đới Thanh Thanh chuyện của Phùng Tây Lai.

 

Cô quan sát sắc mặt của Đới Thanh Thanh: “Người đầu thai , cô tính ?”

 

Vẻ mặt Đới Thanh Thanh bình thản, nhưng giọng điệu vô cùng kiên định: “Dù đầu thai, cũng tự tay giao bức thư cho Cốc . Đây là nhiệm vụ của .”

 

“Được.” Cố Quyên Nhĩ đồng ý.

 

Cô lôi ô của Đới Thanh Thanh để quên ở nhà từ trong chiếc quần đùi rộng thùng thình: “Trước khi tìm kiếp của Phùng Tây Lai, phiền cô ở cùng chúng cho tiện hành động.”

 

“Được.” Đới Thanh Thanh từ chối.

 

che ô, từng bước theo sát lưng Cố Quyên Nhĩ.

 

Một , một hồ ly, một con ma về đến cửa nhà thấy ba con ma đang “quẩy” tưng bừng ở trong.

 

Bước trong, cả đại sảnh của biệt thự biến thành sàn nhảy disco cỡ lớn.

 

Cao Nhạc nhuộm quả đầu uốn giấy bạc của thành màu xanh lá, đeo cặp kính râm to sụ, mặc bộ đồ rock, đang DJ TV.

 

Đầu lắc đến mức hiện cả bóng mờ.

 

Châu Sở Sở còn ác hơn, tóc tai rũ rượi, điên cuồng lắc từ xuống .

 

Tóc lúc thì quất mặt Sở Ngọc, lúc thì quất mặt Cao Nhạc.

 

Trong nhà là ma mà Cố Quyên Nhĩ quen .

 

Hai nữ quỷ gần cửa nhất trông thấy Cố Quyên Nhĩ, mắt sáng rỡ: “Mau kìa, ở đây một bé cún!”

 

“Dễ thương quá ! Để rút trụi lông nó!” Một nữ quỷ khác nhe nanh múa vuốt bổ nhào tới.

 

Cố Quyên Nhĩ vội vàng móc một lá bùa từ quần đùi , dán lên .

 

Lá bùa lóe lên ánh vàng chói lòa.

 

Ánh sáng đ.â.m mắt khiến hai nữ quỷ ôm mặt lăn lộn đất: “A!!! Mắt , mắt !”

 

Bữa tiệc của Sở Ngọc đúng là chơi lớn.

 

Xung quanh là nhang vòng mà cả ba tích cóp .

 

Sở Ngọc mắt tinh, phát hiện Cố Quyên Nhĩ về liền xách bia chạy tới: “Tiểu Nhĩ Đóa, đây vài chai!”

 

Cố Quyên Nhĩ liếc mắt Cố Tuyên Kiều đang sách và Bạch Chiếu đang xem TV ở bên cạnh.

 

Hai họ như thể lọt một chiều gian khác, lạc quẻ với bữa tiệc.

 

nhà mà quẩy hăng say quá nhỉ.” Cố Quyên Nhĩ ôm hai bia, dùng vuốt bật nắp tu một ngụm: “Hà~ Đã!”

 

Sở Ngọc để ý thấy Cố Quyên Nhĩ còn dẫn về một mỹ nhân, nghĩ thầm “nước phù sa chảy ruộng ngoài”, bèn sang với Cao Nhạc: “Lão Nhị, tiếp khách!”

 

Cao Nhạc mừng rỡ ngẩng đầu lên, hóa đá nữa.

 

Hắn hét lớn một tiếng lao thẳng lên lầu.

 

Lúc xuất hiện trở , từ một tay punk ngổ ngáo biến thành vị tướng quân oai phong lẫm liệt.

 

Cao Nhạc hắng giọng, cố tình đè thấp giọng xuống mấy phần: “Thanh Thanh, em đến đây là để tìm ?”

 

Đới Thanh Thanh thu ô , dịu dàng: “Là Cố đại sư mời đến ở tạm vài hôm.”

 

Gò má Cao Nhạc ửng hồng, trong lòng giơ ngón cái với Cố Quyên Nhĩ.

 

Quả hổ danh là chủ nhà!

 

Ra tay đúng lúc khác, hiên ngang xông pha khắp Cửu Châu... ủa? Hình như lộn kênh .

 

“Mọi cứ chơi , tìm Tiểu Kiều Kiều.” Cố Quyên Nhĩ ôm chai bia, trèo lên bàn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-158-bo-nha-ra-di.html.]

 

Cố Tuyên Kiều lật sách, chỉ một dãy núi bản đồ : “Đại sư Giác Minh dịch văn tự phía phiến đá, bên ghi chính là Chu Thiên Nghịch Chuyển Đại Trận. Trong phiến đá, Giác La Hạc Chương nhắc đến việc từng tới một ngọn núi lớn.”

 

“Sau khi nhập ma, Giác La Hạc Chương cảm thấy đầu óc bỗng trở nên tỉnh táo, ngờ tự thoát khỏi trạng thái ma chướng. Ông phát hiện đại trận và nghi ngờ chính nó giúp khôi phục thần trí.”

 

“Sau khi chép đại trận, ông còn kịp hành động thì kẻ thù tìm tới g.i.ế.c c.h.ế.t.”

 

Cố Tuyên Kiều chỉ dãy núi đó: “Qua phân tích của , đây hẳn là nơi ông tìm thấy Chu Thiên Nghịch Chuyển Đại Trận.”

 

“Chu Thiên Nghịch Chuyển Đại Trận tác dụng giải trừ lời nguyền, mà lời nguyền của nhà họ Sở dễ giải.” Cố Quyên Nhĩ hớp một ngụm bia: “Ông tìm vị trí của đại trận là đúng , nhưng nghi thứ khiến Giác La Hạc Chương tỉnh táo vốn là trận pháp .”

 

“Xem Sở Thiên Khuyết đến ngọn núi một chuyến ,” Cố Tuyên Kiều . “Dựa theo ghi chép phiến đá của Giác La Hạc Chương, trong hang động đó như tiên cảnh, nhiều loài động thực vật tuyệt chủng.”

 

“Người của Thiên Thần Tổ nội dung phiến đá chúng , nơi đó thể rơi tay chúng .”

 

“Sợ gì chứ, đằng nào cũng đội trời chung với Thiên Thần Tổ .” Cố Quyên Nhĩ liếc vị trí bản đồ, hề nhận gì khác thường: “Vừa dãy núi đó ở Đại Nga Quốc, đấy, ợ~”

 

Cố Quyên Nhĩ dụi dụi mắt, đôi tai đầy lông khẽ động đậy: “Tiểu Kiều Kiều, màn hình của cô nhòe thì , hai hình thế ?”

 

Cố Tuyên Kiều liếc Cố Quyên Nhĩ.

 

Đôi mắt của hồ ly mũm mĩm đờ , cả toát lên vẻ ngô nghê.

 

Ánh mắt Cố Tuyên Kiều vài phần kỳ quái: “Không lẽ cô say ?”

 

“Nói bậy, ngàn chén say!” Cố Quyên Nhĩ vỗ vỗ cái bụng.

 

Bạch Chiếu bên cạnh lộ vẻ mặt hả hê: “Cô thì ngàn chén say, nhưng thì một ly là gục!”

 

“Cái gì?” Cố Quyên Nhĩ tin nổi, trợn tròn mắt.

 

Nói là cô say thật ?

 

Cố Quyên Nhĩ tin, bèn nhảy dựng lên cố một đường thẳng: “ mới uống nửa chai bia, thể nào say !”

 

Cố Tuyên Kiều và Bạch Chiếu Cố Quyên Nhĩ loạng choạng tới lui bàn , suýt nữa thì ngã xuống đất.

 

Bạch Chiếu nở nụ gian, lẳng lặng rút điện thoại , bật chế độ phim chĩa Cố Quyên Nhĩ: “Từ cái say rượu nếp một trăm năm , tụt quần trưởng lão Thanh Dung giữa bàn dân thiên hạ, đụng tới một giọt rượu nào nữa. Háo hức ghê, lát nữa Cố đại sư sẽ chuyện gì đây?”

 

Cố Tuyên Kiều im lặng một lát, cũng rút điện thoại .

 

Dùng video mất mặt của Cố đại sư để đổi video mất mặt của , tỉ lệ thành công là bao nhiêu nhỉ?

 

Sau khi thẳng xong, Cố Quyên Nhĩ mơ một giấc mơ.

 

Trong mơ, cô cứ một mực lôi Sở Ngọc cùng múa cột, khán giả bên thì ngừng ném tiền lên sân khấu.

 

Nhặt xuể!

 

Hôm , Cố Quyên Nhĩ tỉnh dậy giường, lau vệt nước miếng bên mép.

 

là một giấc mơ ~

 

dậy khỏi giường, chỉ cảm thấy trong quần cồm cộm. Cúi đầu xuống, cạp quần đùi nhét đầy tiền.

 

Tiền thật cũng , tiền vàng mã cũng , thậm chí còn cả mấy đồng xu game trộn cho đủ .

 

Cố Quyên Nhĩ ngớ .

 

Sức mạnh của Thiên Đạo bá đạo ? Giấc mơ cũng thể biến thành hiện thực ư? Vậy lo thiếu tiền nữa ?

 

Cố Quyên Nhĩ ôm đống tiền, phấn khích lao khỏi phòng: “A Ngọc, phát tài !”

 

Ngoài cửa, Sở Ngọc đang treo đèn chùm, chiếc quần da gợi cảm cũng nhét căng phồng tiền.

 

Cố Quyên Nhĩ c.h.ế.t sững tại chỗ, hai vuốt kinh hãi ôm lấy mặt.

 

Chẳng... chẳng lẽ là mơ ?

 

Cái mặt mo của ơi!

 

Mặt Cố Quyên Nhĩ xanh như tàu lá, vội vàng chạy về phòng thu dọn tay nải.

 

Đến khi Cố Tuyên Kiều và những khác tỉnh dậy.

 

Con hồ ly mũm mĩm vác cây dù giấy dầu, treo tay nải lên bỏ nhà .

 

 

Loading...