Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 167: Đan dược vị thịt nướng

Cập nhật lúc: 2025-11-24 11:40:32
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Quyên Nhĩ dám dùng sức, chỉ sợ kiểm soát lực đạo sẽ đ.á.n.h nát óc con khủng long.

 

Còn chút sức lực của Sở Thiên Khuyết thì đáng kể, thậm chí còn phá lớp phòng ngự của nó.

 

Dưới sự hành hạ một nặng một nhẹ , con khủng long cuối cùng cũng hiểu ý đồ của Cố Quyên Nhĩ.

 

Giữa việc đ.á.n.h thành thiểu năng và giữ chút tôn nghiêm, con khủng long nhục nhã ngã xuống, giả vờ ngất .

 

Quá bắt nạt long mà!

 

Cố Quyên Nhĩ vội vàng vạch quần , nhét con khủng long .

 

Giây phút , Sở Thiên Khuyết thể giữ bình tĩnh nữa.

 

Vẻ mặt điềm tĩnh của gần như nứt toác: "Cô... cô nhét một sinh vật sống to như thế... trong quần ?"

 

Lẽ nào cô thể nhét cả luôn ?

 

"Không nhét quần thì chẳng lẽ vác nó ?" Tiểu Sở càng sống càng ngốc ?

 

Lại còn mắt nữa, con khủng long nặng như mà cũng đến giúp một tay.

 

Con ch.ó husky thể hiểu chuyện về gian trữ vật.

 

sùng bái kinh hãi Cố Quyên Nhĩ từng chút một "ăn" mất con quái vật khổng lồ .

 

Nỗi sợ hãi dành cho kẻ mạnh ăn sâu huyết mạch khiến con husky ngay lập tức hiểu ai là thể chọc và đáng để nịnh bợ nhất trong đội .

 

Nó vẫy đuôi, trong mắt còn hình bóng của Thanh Phược nữa. Nó nhiệt tình lao đến bên cạnh Cố Quyên Nhĩ, nịnh nọt đến nỡ .

 

Bắt một con thú giữ cửa ý, Cố Quyên Nhĩ vui vẻ xuống, vuốt cằm con husky.

 

Con ch.ó thoải mái đến mức híp cả mắt .

 

Sắc mặt Sở Thiên Khuyết đầy lo lắng: "Nếu nơi là sinh vật cổ đại như , e rằng nhóm Nữ Kiều lành ít dữ nhiều."

 

thì lo cho an nguy của Tiểu Kiều Kiều.” Dù cũng là nữ chính thiên mệnh, là con gái cưng mà ông trời giao phó cho cơ mà.

 

Tự khắc sẽ khí vận của riêng .

 

Điều cô lo lắng và tò mò hơn là rốt cuộc nơi thứ gì chặn thần thức của cô.

 

Không phân biệt phương hướng, tìm chẳng khác nào mò kim đáy bể.

 

Huống hồ còn tìm Thiên Đạo Tàn Luật.

 

Cố Quyên Nhĩ dùng Thiên Đạo Tàn Luật trong cơ thể để cảm nhận, cô thấy một sự quen thuộc, nhưng thể xác định vị trí cụ thể: “Xem chúng ở đây lâu , may mà đường chuẩn một ít lương thực dự trữ.”

 

Cố Quyên Nhĩ híp mắt vỗ vỗ con husky bên cạnh.

 

Con ch.ó lập tức cứng đờ tại chỗ, sợ hãi Cố Quyên Nhĩ.

 

Nó kêu ư ử, cụp đuôi lùi thẳng về .

 

*Thịt ch.ó ngon , đừng ăn !*

 

Thanh Phược thầm lạnh, trong lòng hả hê.

 

Đáng đời!

 

Cố đại sư là mà mày thể tùy tiện nịnh bợ ?

 

Cố Quyên Nhĩ trêu chọc con ch.ó xong thì cùng Sở Thiên Khuyết tiếp tục về phía .

 

Hai họ dọc theo những ký tự mà Cố Tuyên Kiều để .

 

Đi tới một nơi, Cố Quyên Nhĩ và Sở Thiên Khuyết chỉ thấy nửa chữ “Kiều” khắc dang dở, nét chữ vô cùng vội vã.

 

Sở Thiên Khuyết tập trung quan sát : “Ở đây dấu chân , Cố Tuyên Kiều đang truy sát, là của Thiên Thần Tổ?”

 

“Ngoài bọn chúng thì còn ai đây nữa?” Cố Quyên Nhĩ sa sầm mặt.

 

Cứ theo ký tự mà Tiểu Kiều Kiều để để tìm thì động quá.

 

Nhất định cách nào đó chủ động hơn.

 

Ánh mắt Cố Quyên Nhĩ về phía .

 

Con husky đang cụp đuôi tít ở cuối, ánh mắt lấm lét như kẻ trộm, lè lưỡi mà chẳng dám thở mạnh.

 

Bỗng nhiên, nó cảm thấy lông tóc dựng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-167-dan-duoc-vi-thit-nuong.html.]

Husky ngẩng đầu lên thì thấy phụ nữ ăn thịt chẳng mặt nó từ bao giờ. Là một con ch.ó mà nó hề !

 

“Lương thực dự trữ, uổng cho mày là ch.ó mà chẳng tích sự gì. Ngay cả mùi cũng ngửi , xem vẫn nên thịt ăn cho xong.” Cố Quyên Nhĩ ghét bỏ con husky.

 

Nó lập tức rơm rớm nước mắt, kích động lao về phía ký tự của Cố Tuyên Kiều, hít một thật mạnh.

 

Cái mũi của nó như lắp máy hút bụi công suất cực lớn, dán sát mặt đất mà điên cuồng đ.á.n.h .

 

Rất nhanh đó, nó phân biệt phương hướng, sang sủa lớn với Cố Quyên Nhĩ: “Gâu gâu gâu... (Chị đại, ở bên .)”

 

Khóe mắt Thanh Phược giật giật.

 

Thôi xong, thằng phế , cần nữa.

 

Chẳng thú nhân chúng vĩnh viễn nô lệ ?

 

Thằng em husky sức, khứu giác của nó quả nhiên mạnh mẽ, cứ theo mùi hương còn sót ký tự của Cố Tuyên Kiều.

 

Nó dừng một gốc cây cổ thụ cao chọc trời, ch.ó trèo cây nên thằng em husky chỉ thể sốt ruột vòng quanh gốc cây.

 

“Mọi chờ, lên xem...” Cố Quyên Nhĩ còn xong thì từ trời rơi xuống.

 

Đại Tuyết Tuyết xách theo An Mộng, từ cành cây rơi thẳng xuống.

 

“Bịch” một tiếng, cô bé ngã sõng soài đất, đau đến mức nước mắt lưng tròng.

 

Đại Tuyết Tuyết vội lau nước mắt, vác An Mộng đầy m.á.u lên vai vội vàng bỏ chạy: “Chạy... mau chạy ...”

 

Cố Quyên Nhĩ và những khác đang ở bên trái cô bé, nhưng Đại Tuyết Tuyết như hề thấy.

 

Tim Cố Quyên Nhĩ thắt , cô biến mất tại chỗ trong nháy mắt tóm lấy Đại Tuyết Tuyết: “Tiểu Tuyết Tuyết, hai thế? Tiểu Kiều Kiều ?”

 

“Cố đại sư!” Hàn Tuyết Như mừng rỡ khôn xiết.

 

Khi Cố Quyên Nhĩ thấy mặt Hàn Tuyết Như, đồng t.ử cô đột ngột co rút: “Mắt của con!”

 

Hai mắt Hàn Tuyết Như đều đang chảy máu, hốc mắt lõm sâu, rõ ràng là khoét mất!

 

“Cố đại sư, bọn họ bắt nạt con!” Hàn Tuyết Như mếu máo, giọng nức nở: “Dì Kiều dụ bọn để con và dì Mộng Mộng chạy thoát. Có một phụ nữ lợi hại, bà nhiều sợi tơ vô hình, còn cướp mất thanh kiếm của dì Mộng Mộng. Bà phát hiện con thể thấy quỷ hồn bên cạnh nên khoét mắt của con. Cố đại sư, con lấy mắt của .”

 

Trên Hàn Tuyết Như và An Mộng đầy những vết thương nhỏ sâu, An Mộng vì mất m.á.u quá nhiều nên ngất .

 

Cố Quyên Nhĩ nén giận, hỏi: “Lá bùa hộ mệnh cô đưa cho hai ?”

 

“Dì Kiều dụ bọn , con và dì Mộng Mộng lén đặt lá bùa của lên .” Câu trả lời của Hàn Tuyết Như khiến Cố Quyên Nhĩ đau lòng.

 

Chỉ vì bùa hộ mệnh mà mắt của cô bé khoét !

 

Dám của cô thương.

 

Thiên Thần Tổ, giỏi lắm!

 

Cố Quyên Nhĩ lôi từ trong túi hai lọ đan dược, đút cho Đại Tuyết Tuyết và An Mộng mỗi một viên.

 

Đan d.ư.ợ.c bụng, vết thương An Mộng và Đại Tuyết Tuyết lành trong nháy mắt.

 

An Mộng vẫn tỉnh, còn Đại Tuyết Tuyết thì thấy đường, loạng choạng.

 

Cố Quyên Nhĩ dứt khoát thả con khủng long còn kịp ủ ấm .

 

Để con khủng long thể giao tiếp thuận lợi với , Cố Quyên Nhĩ nhét một vốc đan d.ư.ợ.c miệng nó.

 

Đan d.ư.ợ.c trong tay cô tỏa mùi hương kỳ lạ, đặc biệt là Khai Trí Đan cho khủng long ăn.

 

Mùi của nó thơm nức như mùi thịt nướng!

 

Mùi hương khiến thằng em husky bên cạnh thèm nhỏ dãi, nước miếng chảy ròng ròng theo đầu lưỡi.

 

Vốc đan d.ư.ợ.c của Cố Quyên Nhĩ quá nhiều nên rơi hai viên xuống đất.

 

Cô đang định nhặt lên thì một bóng xám lao vút qua.

 

Cả đan d.ư.ợ.c lẫn mảng đất chỗ đó đều nó xúc mất.

 

Cố Quyên Nhĩ c.h.ế.t lặng con husky nuốt chửng cả đất mà thèm nhả .

 

Cướp hai viên đan d.ư.ợ.c vị thịt nướng, nó hưng phấn nhảy cẫng lên tại chỗ.

 

Cái ánh mắt “trí tuệ” đó, ai cũng đ.ấ.m cho hai phát.

 

thì Thanh Phược cũng nhịn , xông lên đ.ấ.m cho con husky một trận u đầu.

 

 

Loading...