Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 184: Bắt nạt tôi thất học phải không?
Cập nhật lúc: 2025-12-11 09:10:37
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cùng lúc đó, Cố Tuyên Kiều, Sở Thiên Khuyết và những khác đối mặt trực diện với Tống Hải Châu.
Tề Soái phổ cập về năng lực của Tống Hải Châu từ lâu, nên đợi bà gì.
Lão Trọc Minh và Thanh Phược trực tiếp dựng một cái nồi lớn, ném hết xương cốt của các bà đồng trong.
Thanh Phược cầm đuốc trong tay, vênh váo căng thẳng : "Mụ đàn bà đối diện đây, bà mà dám hó hé một lời nào là châm lửa ngay đấy!"
Tống Hải Châu: ???
"Ngươi..." Tống Hải Châu một chữ.
Tay Thanh Phược run lên, ngọn lửa bùng lên dữ dội đáy nồi.
Mắt Lão Trọc Minh trợn trừng: "Ngươi đốt thật ?"
"Ta cũng là bà dám thật !" Thanh Phược giơ đuốc, lông cháy xém.
Giờ dập lửa dập, đúng là một vấn đề.
Tống Hải Châu tức đến giậm chân: "Dập , mau dập lửa , , nữa!"
Bà đau lòng như cắt.
Cả nồi đó là xương cốt của các bà đồng, nếu thật sự hầm thành canh xương, thì g.i.ế.c hết đám cũng vô dụng!
Tống Hải Châu bịt miệng, tức giận chằm chằm nồi xương.
Lão Trọc Minh vội vàng dập lửa.
Tống Hải Châu hiệu bằng tay: Các rốt cuộc gì?
Vừa đến đòi đốt xương cốt, cũng gì.
Thế thì mà chuyện tiếp ?
Thanh Phược ngơ ngác Tống Hải Châu khoa tay múa chân, hiểu gì.
Nó nổi giận, dí ngọn đuốc gần đáy nồi: "Bắt nạt ông đây thất học ? Không tiếng ?"
Tống Hải Châu uất ức c.h.ế.t.
Chẳng là do các cho ?
Rốt cuộc là đây?
Vẫn là Cố Tuyên Kiều bụng phiên dịch: "Bà hỏi chúng gì."
Câu hỏi lập tức khiến Lão Trọc Minh và Thanh Phược lúng túng.
Cố Quyên Nhĩ cũng họ cần gì ?
Chỉ bảo họ đối phó với Tống Hải Châu, còn mục đích cần đạt là gì thì quên hỏi!
Tống Hải Châu tiếp tục hiệu: Có yêu cầu gì, các cứ , tuyệt đối đừng hại xương cốt.
Mấy cái đầu chụm bàn bạc.
Thanh Phược: "Đòi tiền , theo như hiểu về Cố đại sư, chắc chắn là cô tiền."
Thượng Chí Kiên: "Bần đạo đồng ý."
Lão Trọc Minh: "Ngươi hiểu đúng đấy."
Thượng Chí Kiên: "Bần đạo đồng ý."
An Mộng: "Chị kiếm nhiều tiền thế, bản cũng chẳng dùng bao nhiêu, là đòi thứ khác ?"
Thượng Chí Kiên: "Bần đạo đồng ý."
Lý Chính: "...Còn cái gì mà ông đồng ý ?"
Thượng Chí Kiên gãi đầu ngây ngô.
Sở Thiên Khuyết đột nhiên lên tiếng: "Các từng đào một ngôi mộ của Giác La Hạ Chương ở đây, những thứ bên trong đang ở ?"
Đó là đồ của tổ tiên , ghi chép cách giải quyết lời nguyền.
Tống Hải Châu sững , chỉ căn phòng phía : Đều để trong phòng thí nghiệm, thể dẫn các qua đó lấy.
"Bà nghĩ ngốc ?" Sở Thiên Khuyết lạnh: "Nếu bà gài bẫy bên trong, chúng qua đó chẳng là chui đầu rọ ?"
Sắc mặt Tống Hải Châu tối sầm, ý đồ của lộ liễu đến ?
Bà căm hận đám .
Vì xương cốt đang trong tay đối phương, khống chế nên dám tùy tiện mở miệng.
Bà hiệu hỏi: Vậy các ?
"Bà cho mang đồ đây, nếu chúng xác nhận vấn đề gì, thể trả xương cốt cho bà." Cố Tuyên Kiều bình thản .
Tống Hải Châu tiếp tục hiệu: Cô thề là cô lừa !
Cố Tuyên Kiều nghiêm túc : "Bà yên tâm, lời giữ lời."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-184-bat-nat-toi-that-hoc-phai-khong.html.]
Tống Hải Châu thông tin về Cố Tuyên Kiều, cô quả thực giữ chữ tín.
Do dự một lúc, Tống Hải Châu vội chạy trong lấy tài liệu.
Sợ lấy chậm một chút, ngọn lửa nồi châm lên.
An Mộng bên cạnh nghi ngờ hỏi: "Chị đại, chị thật sự định trả xương cốt cho bà ?"
"Có thể, nhưng cần thiết." Cố Tuyên Kiều thể trả thật .
Cố đại sư còn trông cậy đống xương cốt để vặt lông cừu nữa mà.
"Vậy mà chị còn với bà là lừa ?" An Mộng trợn tròn mắt.
Hàn Tuyết Như thì hiểu, thản nhiên : "Dì Kiều là lừa Hắc Vân Quốc ."
Vẻ mặt An Mộng lập tức trở nên gian tà: "Hi hi~ Chị quá, em thích."
Tống Hải Châu nhanh chóng mang đồ , bà mong đợi Cố Tuyên Kiều.
Cô đưa tài liệu cho Sở Thiên Khuyết.
Anh nhận lấy, ngấu nghiến, sắc mặt càng lúc càng nặng nề.
Trên ghi quá trình phát hiện mộ của Giác La Hạ Chương và những thứ tìm bên trong.
Giác La Hạ Chương cho rằng chính Chu Thiên Nghịch Chuyển Đại Trận khiến thần trí ông tỉnh .
qua nghiên cứu của Thiên Thần Tổ, họ phát hiện Chu Thiên Nghịch Chuyển Đại Trận công hiệu .
Lẽ nào tìm sai hướng?
Lòng Sở Thiên Khuyết rối bời, đầu óc chiếm lĩnh bởi những âm thanh điên cuồng.
Có đang bên tai Sở Thiên Khuyết.
"Những bí mật của ngươi, thể để chúng sống sót rời ."
"Nếu tổng tài của tập đoàn Sở thị phát hiện sắp trở thành một kẻ điên, ngươi sẽ mất tất cả."
"G.i.ế.c chúng, mới thể đảm bảo địa vị của nhà họ Sở."
"Cố Quyên Nhĩ sẽ giúp ngươi, nhưng vẫn hành động..."
Những âm thanh như kim châm đầu Sở Thiên Khuyết.
Trong mắt dần hiện lên vẻ tức giận.
Ai?
Thằng nào đang trong đầu ?
Trả tiền mà ?
Nghe xem ngươi tiếng ?
Cút ngoài!
Mặt dày đến mức chui đầu khác chuyện ?
Sở Thiên Khuyết c.h.ử.i ầm lên trong đầu, mắc bẫy.
Lời c.h.ử.i mắng khiến Cổ Lạp Đức đang ẩn nấp trong bóng tối tức hộc máu.
Sao cũng hành động theo lẽ thường ?
Sở Thiên Khuyết lạnh.
Muốn chia rẽ ly gián ?
Công lực của kẻ cũng kém quá.
Mấy câu đ.á.n.h trúng điểm yếu của Sở Thiên Khuyết, chẳng quan tâm nhà họ Sở còn tồn tại đời .
Nếu thật sự thể giải quyết lời nguyền, còn chẳng định con.
Ít nhất lời nguyền thể chấm dứt ở thế hệ của .
Cổ Lạp Đức kích động Sở Thiên Khuyết, bèn ẩn nấp nữa, trực tiếp bước từ trong bóng tối.
Tống Hải Châu thấy , lòng lập tức yên : "Ngài Lạp Đức."
"Lạp Đức? Họ quen quen." Cố Tuyên Kiều lẩm bẩm.
Tai của Thanh Phược bên cạnh động đậy, nó lén lút lấy cái lồng chim mà Cố Quyên Nhĩ đưa cho .
Để ông đây tên của ngươi , thì cứ chờ mà gặp xui !
"Này, Lạp Đức, ông nội gọi ngươi một tiếng, ngươi dám đáp ?" Thanh Phược giơ lồng chim , vẫy cái đuôi to, lớn tiếng quát.
Cổ Lạp Đức liếc nó một cách hờ hững, ánh mắt như đang một thằng ngốc.
Thanh Phược cảm thấy sỉ nhục, tức tối : “Người khác gọi tên mà trả lời, ngươi thế là mất lịch sự ?”
“Ngươi ngáo ?” Tống Hải Châu nhịn lên tiếng: “Ta tôn kính ngài Lạp Đức nên mới cố tình gọi thẳng tên ngài . Ngươi còn chẳng tên mà bắt đáp lời. Rốt cuộc là ngài Lạp Đức mất lịch sự, là ngươi mất lịch sự hả?”