Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 185: Ra đây chiến đấu, đừng như một kẻ hèn!

Cập nhật lúc: 2025-12-11 09:10:38
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống Hải Châu thuộc tính mồm quạ đen, nên bao giờ gọi cả họ lẫn tên phe .

 

Thanh Phược ngượng chín cả mặt, đây chẳng là tự biến thành trò ?

 

Hắn thẹn quá hóa giận, dí ngọn đuốc gần cái nồi: “Ngươi dám c.h.ử.i tao ? Cứ chờ mà húp canh xương !”

 

“Đừng, đừng mà, sai , sai !” Tống Hải Châu sắp tới nơi.

 

là đồ nhân tính!

 

Hở là dọa , đợi đấy, ngày bà đây lột da ngươi khăn quàng cổ!

 

Bấy giờ sắc mặt Thanh Phược mới khá hơn một chút.

 

Lạp Đức thèm để ý đến màn đấu khẩu của họ, ánh mắt rơi Sở Thiên Khuyết, quét một lượt từ xuống .

 

“Anh là đầu tiên mê hoặc.” Lạp Đức chút tiếc nuối cho bộ gen Sở Thiên Khuyết.

 

Giá như thể về trướng thì mấy?

 

Còn cả những bên cạnh em gái nữa.

 

Trông thì tầm thường nhưng ai nấy đều bản lĩnh riêng.

 

Ánh mắt Lạp Đức lướt qua con Husky bên cạnh, ngay cả ch.ó mà cũng luyện một cơ bắp cuồn cuộn.

 

mà cô gái cơ bắp khuôn mặt loli đây?

 

Lạp Đức bất giác Hàn Tuyết Như thêm vài .

 

hình ma quỷ, gương mặt thiên thần theo đúng nghĩa đen.

 

“Bọn ngươi chỉ hai , bên đông thế , ngươi vênh váo cái gì?” Thanh Phược gắt lên: “Còn mau mặt úp tay tường, nếu bọn châm lửa đấy!”

 

Tống Hải Châu vội vàng theo, sức dùng ánh mắt cầu xin.

 

Đừng châm lửa, đừng châm lửa!

 

Nhiều cốt khí như , đây đều là tâm huyết mà Hắc Vân Quốc bỏ một cái giá lớn để bồi dưỡng đấy!

 

nỡ.

 

Trong lòng càng căm hận đám hơn.

 

Đợi đến khi cốt khí về tay, một đứa cũng đừng hòng thoát, g.i.ế.c sạch hết.

 

“Nói ngươi đấy! Mau úp mặt tường !” An Mộng chỉ Lạp Đức, hét lên.

 

Tống Hải Châu tội nghiệp Lạp Đức, vẻ mặt khó thành lời.

 

gọi ngài Lạp Đức úp mặt tường, nhưng dám.

 

Lạp Đức liếc bà một cái, Tống Hải Châu chột thu ánh mắt.

 

Người đàn ông vung tay, phía đột nhiên xuất hiện một đám Thiên Thần Tổ cải tạo.

 

Họ xoa tay mài quyền, ai nấy đều như bật hiệu ứng mắt đỏ, hình vạm vỡ như trâu như núi.

 

Mỗi đều cầm vũ khí hạng nặng, họng s.ú.n.g chĩa thẳng Cố Tuyên Kiều và những khác.

 

Bầu khí ngưng đọng ngay tức khắc.

 

Tống Hải Châu lặng lẽ lùi từ bức tường về lưng Lạp Đức, ánh mắt dần trở nên phấn khích.

 

Ánh mắt hả hê như , con hồ ly ranh mãnh, ngươi cứ vênh váo nữa !

 

Thanh Phược liếc ngọn đuốc trong tay, lặng lẽ lên để dập tắt nó.

 

Cả con hồ ly lập tức xìu trông thấy.

 

“A Di Đà Phật, động d.a.o động s.ú.n.g là .” Lão trọc Minh niệm một câu Phật hiệu, từ trong áo cà sa lấy một cái bát, chĩa về phía đám đối diện: “Minh Sơn Chiếu Hải, thu!”

 

Lão trọc Minh vận linh lực rót trong bát.

 

Chỉ thấy cái bát tỏa ánh sáng rực rỡ, vụt khỏi lòng bàn tay ông bay lên trung.

 

Trong nháy mắt, tất cả vũ khí của những mặt đều cái bát đó hút .

 

Ngay cả khẩu s.ú.n.g Cố Tuyên Kiều giấu trong áo n.g.ự.c cũng tha, hút mạnh đến nỗi bung cả áo .

 

Cô sợ hãi vội lấy tay che cổ áo, mặt sa sầm: “Sao chiêu tước vũ khí của ông giống của Cố đại sư thế, địch phân biệt ?”

 

Lão trọc Minh lúng túng : “Đây là bát của sư phụ , lúc ngoài trộm , vẫn luyện hóa .”

 

“Ngươi nghĩ rằng tước vũ khí là thể thắng ?” Lạp Đức lạnh.

 

Hắn chắp tay lưng, hiệu cho bên cạnh.

 

Một đàn ông to khỏe như gấu từ trong đội bước .

 

Hắn quanh một vòng, Hàn Tuyết Như : “Cô, đây đối thủ của .”

 

Hàn Tuyết Như sợ hãi lùi liên tục: “ xứng, xứng!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-185-ra-day-chien-dau-dung-nhu-mot-ke-hen.html.]

 

Người đàn ông trừng mắt, “rầm” một tiếng x.é to.ạc áo, gồng lên bộ cơ bắp và : “Ra đây chiến đấu, đừng như một kẻ hèn, hãy xứng đáng với hình cơ bắp hảo của cô!”

 

Vừa dứt lời.

 

Chỉ một tràng “xì xì xì…” như tiếng bóng bay xì vang lên.

 

Đại Tuyết Tuyết bỗng chốc biến thành Tiểu Tuyết Tuyết.

 

Cô bé năm tuổi đáng thương lọt thỏm trong chiếc áo phông rộng thùng thình, trông như đang khoác tấm khăn trải bàn.

 

Cô bé nấp lưng lão trọc Minh, giọng nức nở hét lớn: “Tối nay đ.á.n.h ?”

 

Trời sáng , bây giờ cô bé chỉ là một đứa trẻ năm tuổi bình thường thôi!

 

Ông mà đ.ấ.m một phát là c.h.ế.t đấy!

 

Tuy nửa năm nữa cô bé cũng c.h.ế.t, nhưng chú , c.h.ế.t t.ử tế bằng sống dở, sống thêm ngày nào ngày đó.

 

Người đàn ông trợn mắt giận dữ: “Ngươi là hàng giả, đáng ghét! Đạo của cơ bắp thể để cho ngươi sỉ nhục!”

 

Ngay giây tiếp theo, vô tiếng “xì xì xì…” như bóng bay xì vang lên.

 

Tất cả những dùng t.h.u.ố.c thử G đều trở hình dạng ban đầu.

 

Sở Thiên Khuyết mặt mày đen thui, kéo quần áo .

 

Cổ áo thực sự quá rộng.

 

Kéo bên lên thì bên tuột xuống.

 

Anh và Lý Chính vốn trai, vai trần hờ hững còn coi .

 

gã đạo sĩ tạp nham cũng hở cả bờ vai rộng, suýt nữa thì cay mù mắt cả đám của Lạp Đức.

 

“Khốn kiếp, lên! Lên cho !” Gã cơ bắp che mắt xông lên.

 

Cơn giận trong lòng những khác cũng đột nhiên bùng lên, tất cả cùng ùa về phía họ.

 

Đại chiến sắp sửa nổ .

 

Lúc , Cố Quyên Nhĩ biến phần lớn nham thạch thành kim cương.

 

Lòng đầy thỏa mãn, cô về phía căn phòng mà Lạp Đức bước .

 

Ở đó còn bản nào của Lạp Đức bước nữa, mặt đất chỉ còn một lớp tro dày.

 

Bước mật thất, Cố Quyên Nhĩ thấy một hồ nước nhỏ màu cam nhạt, chỉ rộng chừng một mét vuông.

 

Bên trong hàng chục viên đá màu cam sáng.

 

Chúng trong suốt như thạch rau câu, trong chiếc hồ nhỏ màu cam nhạt .

 

Quả nhiên!

 

Cố Quyên Nhĩ đoán sai, đây chính là thứ giúp Giác La Hạ Chương khôi phục thần trí!

 

Tỉnh Thần Quả.

 

Nói là quả, nhưng thực chất nó là tinh túy của một loại đá.

 

thể thức tỉnh thần hồn, giúp linh hồn khôi phục về trạng thái nguyên thủy nhất.

 

Loại thiên tài địa bảo , dù là ở giới tu chân cũng hiếm khó tìm.

 

thể tu bổ thần hồn, thể giúp thường khôi phục thần trí, hiệu quả như khai sáng.

 

Điểm yếu duy nhất là khó bảo quản.

 

Trên đời , bất kỳ vật chất nào thể bảo quản Tỉnh Thần Quả.

 

Một khi rời khỏi Tỉnh Thần Thủy, nó sẽ lập tức tan biến khí.

 

Tỉnh Thần Thủy cũng .

 

Chỉ cần một chút tác động ngoại lực, nó sẽ biến mất ngay khi chạm .

 

Người của Thiên Thần Tổ chắc chắn phát hiện loại vật chất khó cất giữ nên mới để đây.

 

Nếu , với bản tính tham ăn của chúng, chúng sẽ đời nào để loại thiên tài địa bảo phơi bày ở đây.

 

Cố Quyên Nhĩ thể mô phỏng vật chất mà cô từng thấy, cho dù những thứ biến mất khi chạm , cô vẫn cách ngưng tụ chúng .

 

Cô đưa tay trong Tỉnh Thần Thủy, dòng nước bốc với tốc độ mắt thường thể thấy .

 

Cố Quyên Nhĩ vội vàng cúi đầu xuống, điên cuồng gặm Tỉnh Thần Quả bên .

 

Mỗi một miếng c.ắ.n , từng lỗ chân lông còn sót cô đều gào thét sung sướng.

 

Tự gặm vẫn thấy , cô bèn lấy hộp đựng nấm từng nhốt Cao Nhạc, thả Sở Ngọc ngoài.

 

Anh tự do, cái miệng lải nhải ngừng: “Không đến nơi sẽ thả ngay ? Sao muộn thế, cô lén lút chuyện gì mờ ám lưng ? Cô …”

 

 

Loading...