Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 186: Bắt tôi cảm ơn vì đã chiêu đãi à?
Cập nhật lúc: 2025-12-11 09:10:39
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời còn xong Cố Quyên Nhĩ túm gáy ấn đầu Tỉnh Thần Thủy: “Câm miệng, ăn đá!”
Sở Ngọc: ???
Cậu nhầm ?
Tiểu Nhĩ Đóa bắt ăn đá ư?
Tình cảm phai nhạt chứ gì, hết yêu chứ gì.
Sở Ngọc kháng cự, ngậm chặt miệng , nhưng vốn ở trạng thái linh hồn.
Tỉnh Thần Thủy và Tỉnh Thần Quả thể tác động trực tiếp lên thần hồn.
Ngay khi đầu nhúng , cảm giác của Sở Ngọc lúc giống như đang giữa trưa hè nóng nực mà bước một căn phòng bật điều hòa mát rượi.
Trong phòng còn cả kem và dưa hấu.
Sướng tê !
Lần cần Cố Quyên Nhĩ giải thích, Sở Ngọc cũng hồ nước và thứ đá màu cam sáng là đồ .
Hai cắm đầu hồ, há miệng ăn ngấu nghiến.
Vì cùng cúi đầu một hồ nước, Cố Quyên Nhĩ thấy ký ức chôn sâu trong lòng Sở Ngọc.
Sở Ngọc năm mười sáu tuổi, quần áo chỉnh tề.
Thế nhưng trong tay là một thanh kiếm đẫm máu, khuôn mặt trắng như ngọc điểm vài vệt m.á.u tựa hoa mai.
Sau lưng , xác c.h.ế.t la liệt.
Có một cặp vợ chồng trung niên trông giống đến bảy, tám phần, còn cả một đứa trẻ sơ sinh đang ngủ trong tã lót.
Sắc mặt lạnh lùng, trong mắt còn thần trí của một con .
Chỉ còn sự điên cuồng cuộc tàn sát.
Mưa, tí tách rơi.
Mưa từ trời trút xuống, như thể ông trời đang thương.
Nước mưa lạnh lẽo táp mặt Sở Ngọc, thờ ơ ngẩng đầu trời.
Nước mắt hòa mưa, trượt dài từ khóe mắt.
‘Loảng xoảng…’
Thanh kiếm tuột khỏi tay .
Cậu ngơ ngác dòng m.á.u tươi nước mưa cuốn trôi đến chân , đôi tay run rẩy, quỳ gối giữa màn mưa mà gào trong đau đớn và tuyệt vọng.
Cố Quyên Nhĩ thấy một bộ đồ trắng, dùng một sợi dây thừng, vội vã kết liễu cuộc đời .
Trái tim cô bỗng nhói đau.
Cố Quyên Nhĩ vô thức nắm lấy tay Sở Ngọc.
Đầu ngón tay lạnh buốt, nhắm mắt vùi đầu trong Tỉnh Thần Thủy, một lời.
Thật vẫn luôn nhớ.
Hôm đó nắng , là sinh nhật .
A mã và ngạch nương sinh thêm em gái, đang cùng ăn mừng sinh nhật.
Rồi con bỗng dưng phát điên.
Gặp ai cũng g.i.ế.c.
Cậu cũng cơ thể mỏng manh của lấy sức mạnh bộc phát lớn đến thế.
Như thể mệt mỏi.
Những tàn sát đều là bạn bè thích.
Cảm giác đau đớn đến tận tâm can khi tỉnh , Sở Ngọc cả đời trải qua thêm nào nữa.
Cái c.h.ế.t là sự trốn tránh, cũng là sự giải thoát.
Tỉnh Thần Thủy bay hết, Tỉnh Thần Quả cũng hai gặm sạch.
Sở Ngọc ợ một cái, vỗ bụng cảm thán: “Về kể chắc lão Nhạc tin nổi, cả đời ngày ăn đá mà no căng.”
“Sau thứ cứ để lo.” Cố Quyên Nhĩ cũng no đến mức chịu nổi.
Cô ôm bụng, xuống bên cạnh Sở Ngọc.
Hai dám mở miệng dễ dàng, sợ mở miệng sẽ nôn hết những gì ăn ngoài.
Mãi mới tiêu hóa một chút, Sở Ngọc hỏi: “Đây là cái quái gì ? Đã thật!”
“Thứ thể giải lời nguyền của nhà đấy.” Cố Quyên Nhĩ xoa bụng đáp, cô đang truyền Tỉnh Thần Quả tiêu hóa thần hồn của .
“Cái gì?” Sở Ngọc kinh ngạc nhảy dựng lên, đau lòng : “Cái đồ phá của , cho ăn gì? Cho Tiểu Sở chứ!”
Cậu c.h.ế.t , lời nguyền gì đó cũng chẳng còn quan trọng nữa.
Tiểu Sở vẫn còn sống.
Giác La của họ, chỉ trông cậy nó để nối dõi tông đường thôi.
Ăn thứ , chẳng một lứa đẻ tám đứa ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-186-bat-toi-cam-on-vi-da-chieu-dai-a.html.]
“Sợ gì chứ, cứ để lo, chẳng lẽ để chịu thiệt?” Cố Quyên Nhĩ chống eo, chìa tay : “Mau đỡ một chút, no quá nổi.”
Sở Ngọc là hồn thể nên , thứ tác động trực tiếp lên linh hồn.
Cậu đỡ Cố Quyên Nhĩ lên, bụng cô phình to như m.a.n.g t.h.a.i tám tháng.
Hai từng bước một lên, gặp lúc Cố Tuyên Kiều và đám đang đ.á.n.h .
Cố Quyên Nhĩ tủm tỉm chào họ: “Yo! Chơi vui ?”
Cả sân lập tức im bặt.
An Mộng và những khác đồng t.ử co rút , thể tin nổi mà trừng mắt Cố Quyên Nhĩ.
Thanh Phược rùng một cái, chỉ cô, đầu ngón tay cũng run lên: “Cô… cô… cô…”
Mới xa bao lâu ?
Bụng to thế ?
“Cố… Cố đại sư, đây… đây là chuyện khi nào ?” An Mộng lắp bắp hỏi.
Cô Cố đại sư thường mà!
Làm gì ai m.a.n.g t.h.a.i mà bụng to nhanh như ?
Thế là sắp sinh còn gì?
Ánh mắt Cố Tuyên Kiều và Sở Thiên Khuyết lập tức trở nên trầm xuống.
Hai họ tin Cố Quyên Nhĩ thai.
Cô còn bạn trai, m.a.n.g t.h.a.i với ai chứ?
Chưa chuyện sinh con mà một cũng .
Cổ Lạp Đức cái bụng to của Cố Quyên Nhĩ, một suy đoán đau lòng chợt lóe lên trong đầu .
Sắc mặt âm trầm, gần như nghiến răng nghiến lợi : “Cô ăn hết đồ trong mật thất ?”
“~~~~~~Ợ~~~~~dài~~~~~~” Cố Quyên Nhĩ dựa Sở Ngọc, vẻ mặt như sắp tan chảy.
Cô vênh váo đáp: “Ăn hết , nào? Bắt cảm ơn vì chiêu đãi ?”
Cổ Lạp Đức tức đến mức trán nổi đầy gân xanh.
Sao cô ăn cho bội thực c.h.ế.t luôn ?
Hắn những thứ đó thể mang , nên mới yên tâm để Cố Quyên Nhĩ ở đó.
Ai mà ngờ , con mắm ăn hết sạch bao nhiêu bảo bối như !
Cổ Lạp Đức tức giận đến mức run lên như điện giật.
Cố Tuyên Kiều và những khác mới thở phào nhẹ nhõm.
Hóa là ăn no quá, chứ thai.
May quá, may quá…
Thanh Phược lau mồ hôi trán, tiền mừng cưới giữ .
Lão trọc Minh thì như thấy Bắc Đẩu, kinh ngạc Cố Quyên Nhĩ.
Hóa giới hạn của bụng là như thế ?
Xem ăn vẫn đủ!
Cổ Lạp Đức trừng mắt Cố Quyên Nhĩ, con ngươi đỏ ngầu.
Cô dám ăn hết những bảo bối đó, cô dám?
Cổ Lạp Đức thể dung hợp sáu phần sức mạnh thần kỳ, tất cả là nhờ những bảo bối trong hồ nước .
Hắn xây dựng căn cứ ở đây, vốn là nghiên cứu xem những vật chất thần bí trong hồ nước đó là gì.
những bảo bối đó thể bảo quản .
Ngay cả khi dùng tay múc một ít , chúng cũng sẽ nhanh chóng biến mất khí.
Để tăng cường sự dung hợp của với những sức mạnh , Cổ Lạp Đức mới chịu đựng sống ở đây năm năm.
Cũng nhờ sự giúp đỡ của chúng, mới từ năm mươi phần trăm dung hợp lên sáu mươi phần trăm.
Nếu thể tiêu hóa hết bảo bối còn , chắc chắn thể dung hợp đến một trăm phần trăm!
Bây giờ thì hết sạch , đều con nhỏ trộm cắp ăn hết!
Cơn thịnh nộ trong lồng n.g.ự.c khiến Cổ Lạp Đức còn che giấu thực lực của nữa.
Hắn gầm lên một tiếng: “G.i.ế.c cho !”
Giọng của Cổ Lạp Đức quá lớn, nhưng khi lọt tai Cố Tuyên Kiều và những khác, giống như một cú đ.ấ.m mạnh đầu.
Những thường như Sở Thiên Khuyết, Lý Chính, An Mộng lập tức phun một ngụm m.á.u tươi, mặt trắng bệch ngất .
Lão trọc Minh và Thượng Chí Kiên sắc mặt biến đổi, vận dụng linh lực của để bảo vệ tất cả xung quanh.
Cố Tuyên Kiều thì khá hơn một chút, cô nhập đạo bằng phương pháp tu luyện đảo Ác Ma.
Lại còn ăn ít đan d.ư.ợ.c của Cố Quyên Nhĩ, nhận một luồng linh lực kèm theo công đức của cô.
Ngoài việc cảm thấy đầu đau như búa bổ, cô biểu hiện bất thường nào khác.