Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 188: Bữa tối thêm một cái đùi gà

Cập nhật lúc: 2025-12-11 09:10:41
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

So với em lỗ mãng , một thông minh hơn vội vàng rút điện thoại chuyển tiền.

 

Những quan hệ với Tống Hải Châu còn khuyên: “Tống bà, cốt khí là cốt khí, mạng sống là mạng sống. Mạng mất thì cốt khí cũng lấy . Hay là trả chút tiền , căn cứ của chúng thiết thoát hiểm .”

 

Trong lúc chuyện, cả căn cứ bắt đầu rung chuyển dữ dội.

 

Tống Hải Châu hiểu rõ hơn ai hết tình hình khi căn cứ tự hủy.

 

Gia tộc của bà chính là một trong những tham gia xây dựng căn cứ !

 

Căn cứ tự hủy, thứ phá hủy đầu tiên chính là các lối chính.

 

Ngay từ khoảnh khắc Cổ Lạp Đức t.ử trận, căn cứ trở thành một vùng đất bỏ hoang!

 

một như Tống Hải Châu thể chuẩn sẵn đường lui cho chứ?

 

ý định chôn cùng nơi .

 

pháp khí xương trong tay Cố Quyên Nhĩ vẫn lấy , lẽ nào thật sự vì pháp khí xương mà đ.á.n.h mất khí phách ?

 

Tống Hải Châu rối rắm vô cùng.

 

Cố Quyên Nhĩ chỉ cho bà năm giây để suy nghĩ.

 

còn đang mải nghĩ thì Cố Quyên Nhĩ đội một con sói trắng đầu về.

 

Còn quàng cả cái đuôi to của Tề Soái lên cổ .

 

Tạo hình thật sự dọa Tống Hải Châu giật nảy .

 

Sắc mặt bà trắng bệch, Tề Soái đang Cố Quyên Nhĩ đội đầu.

 

Đầu nó ngoẹo , rõ sống c.h.ế.t.

 

Trong phút chốc, bắp chân Tống Hải Châu nhũn .

 

Đến cả một chú ch.ó sói nhỏ đáng yêu như mà cũng nỡ lột da mũ và khăn choàng cổ.

 

Nếu chui cái túi quần đùi của cô , chẳng là mạng cũng nắm trong tay ?

 

Không !

 

Tuyệt đối thể nhét đó!

 

Tống Hải Châu co cẳng chạy về hướng ngược . Bà chạy khí phách .

 

Chỉ là pháp khí xương của Hắc Vân Quốc lấy , thể c.h.ế.t ở đây.

 

Tốc độ chạy trốn của Tống Hải Châu cực nhanh.

 

Cố Quyên Nhĩ còn chẳng : “Cái quái gì vèo qua thế?”

 

Sở Ngọc đang phấn khích đếm những con điện thoại, vẫy tay với cô: “Tiểu Nhĩ Đóa, mau đây, phát tài !”

 

Trong túi cả núi kim cương, Cố Quyên Nhĩ bắt đầu thấy bay bổng .

 

Cô chẳng thèm để mắt đến chút tiền lẻ nữa.

 

Cô tiện tay nhét túi, lấy dây thừng trói hết đám “vé thịt” , tống gian nhỏ.

 

Nhét Sở Ngọc về vật chứa hình nấm, Cố Quyên Nhĩ vác Tề Soái vai, lao khỏi tầng bốn của căn cứ.

 

Vừa chạy, cô nhét bầy sói của Tề Soái túi quần đùi.

 

Nhét vội quá nên chẳng thèm phân biệt trái , tất cả đều tống “bể nước tiểu”.

 

Trên đường , cô còn nhặt một Tuyết Nữ đ.á.n.h cho bầm dập.

 

Cố Quyên Nhĩ vẫn quên con khủng long giữ cửa của , tiện thể gói mang luôn.

 

“Ầm!” Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên từ sâu trong núi tuyết.

 

Động tĩnh lớn như khiến tuyết lở là điều thể ngăn cản.

 

Cố Quyên Nhĩ bay từ trong tuyết, lơ lửng giữa trung, con sóng tuyết còn đáng sợ hơn cả sóng thần đang cuồn cuộn lao về phía ngôi làng nhỏ chân núi.

 

Uy lực của nó chẳng kém gì lũ quét, thể trực tiếp san phẳng những ngôi làng .

 

Người dân Đại Nga Quốc trong làng sớm phát hiện trận tuyết lở đang ập đến.

 

Tốc độ nhanh mạnh, họ còn kịp suy nghĩ thì nó ở ngay mắt.

 

Những đàn ông nhanh trí hơn thì vác con lên vai, lao về phía xe bán tải, định lái xe lánh nạn.

 

Những già chân cẳng bất tiện thì ghế mây trong sân, rưng rưng nước mắt ôm lấy .

 

Tất cả những chuyện chỉ xảy trong một khoảnh khắc ngắn ngủi.

 

Cố Quyên Nhĩ chút do dự, bay đến con sóng tuyết.

 

Gió thổi chiếc quần đùi rộng thùng thình của cô bay phần phật.

 

Một đứa trẻ tinh mắt thấy bóng đen sóng tuyết, liền chỉ Cố Quyên Nhĩ và hét lớn rằng đó.

 

Mọi ngẩng đầu lên, đó tới hai cái đầu!

 

Một đầu , một đầu sói.

 

Lúc , Tề Soái lờ mờ tỉnh , miệng gió thổi đến há hốc .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-188-bua-toi-them-mot-cai-dui-ga.html.]

Hắn định hỏi đang ở thì tuyết lấp đầy bụng, dọa sợ đến mức ngậm chặt miệng .

 

Cố Quyên Nhĩ đưa tay trong sóng tuyết, Thiên Đạo Chi Lực vận chuyển khắp cơ thể.

 

Con sóng tuyết chân cô đột ngột bốc , chuyển hóa thành linh khí đậm đặc.

 

Nói thì chậm mà xảy thì nhanh.

 

Con sóng tuyết cao bằng tòa nhà hai mươi tầng mà trong nháy mắt cô hóa thành linh khí, tan biến khí.

 

Làm xong tất cả, Cố Quyên Nhĩ biến mất tại chỗ, đúng kiểu việc cần lưu danh.

 

Trở nơi sâu trong núi tuyết, Cố Quyên Nhĩ thả hết các sinh vật trong túi .

 

Sở Thiên Khuyết và những khác tỉnh , nhưng đầu óc vẫn còn mơ màng.

 

Một đám chen chúc thành một cục, lúc Cố Quyên Nhĩ lôi vẫn còn quấn lấy rời.

 

Lão trọc Minh dễ đổ mồ hôi.

 

Lão thở hồng hộc bò khỏi đám , vốc hai nắm tuyết nhét miệng để hạ nhiệt: “Cố, Cố thí chủ, cái túi của cô ngột ngạt quá, tính lắp điều hòa ?”

 

Cố Quyên Nhĩ sa sầm mặt: “Ông đến đây nghỉ dưỡng đấy ? Còn lắp điều hòa, luôn cho ông cái bể bơi trong đó nhé?”

 

“Cũng .” Lão trọc Minh Béo thật sự bắt đầu mơ mộng, phấn khích : “Lắp thêm ít đèn nữa, bên trong tối quá. Vừa nãy thấy đường, hình như giẫm cái gì đó.”

 

Thượng Chí Kiên lau vệt m.á.u mũi mặt, chính giữa là một dấu giày to tướng.

 

một nụ thiện”: “Là do mặt của bần đạo đặt đúng chỗ thôi.”

 

Lão trọc Minh trông lúng túng mặt.

 

Cố Quyên Nhĩ phát cho mỗi một viên đan d.ư.ợ.c chữa thương.

 

Sau đó, cô thả nhóm của Thiên Thần Tổ .

 

Một mùi hôi thối khó tả xộc lên, đám ngoài miệng vẫn còn la hét gọi .

 

“Khủng long! Có khủng long!”

 

“Đừng ăn , ngon !”

 

“Nhanh, nhanh xuống giả c.h.ế.t , khủng long to thế chắc cũng giống gấu, ăn đồ c.h.ế.t !”

 

Một đám đàn ông cao to đồng loạt thẳng cẳng nền tuyết, căng thẳng khủng long thả há to cái miệng của .

 

Đám sói còn nhát gan hơn, trực tiếp vùi đầu tuyết, run lẩy bẩy.

 

Miệng của con khủng long hết cỡ, nín một lúc lâu: “Hắt… xì…”

 

Nó hắt xì một cái.

 

Đám thở phào nhẹ nhõm.

 

Không, nó định ăn thịt họ ?

 

Tim còn kịp đặt lồng ngực, một gương mặt tươi như hoa ghé sát bên cạnh con khủng long: “Năm mươi triệu chuộc một mạng.”

 

Giây phút , trong lòng những của Thiên Thần Tổ, gương mặt của Cố Quyên Nhĩ còn đáng sợ hơn con khủng long bên cạnh gấp vạn .

 

đây là cướp giữa ban ngày ban mặt đấy !

 

Ai mà nhiều tiền như thì còn bán mạng ở đây gì?

 

Thiên Thần Tổ tiền, nhưng đó là tiền của tổ chức!

 

Bọn họ đều là những kẻ nghèo rớt mồng tơi!

 

Khốn kiếp!

 

Để giữ mạng, đám lâu la của nhóm Thiên Thần suýt nữa đền cả quần lót cho Cố Quyên Nhĩ.

 

Một đám cởi trần, co ro trong tuyết run cầm cập.

 

"Cảm ơn quý khách, hẹn gặp !" Cố Quyên Nhĩ vô cùng hài lòng đếm những con tài khoản dẫn theo của nghênh ngang rời .

 

Nước mắt của mấy gã trong Thiên Thần Tổ lập tức tuôn rơi.

 

Nước mắt chảy gió tuyết đông cứng , đóng băng ngay mặt.

 

Còn ư?

 

Lần về là cả đám sẽ về quê ruộng, bao giờ đến cái đất Đại Nga Quốc xui xẻo nữa!

 

Nguyện cho quê nhà ai mặc quần đùi hoa!

 

Lão Trọc Minh Cố Quyên Nhĩ đếm tiền mà mắt sáng rực, bèn xun xoe sáp gần: "Cố đại sư, cô xem thù lao , nên cộng thêm chút ..."

 

"Thêm! Thêm hết!" Cố Quyên Nhĩ nghiêm mặt, nhanh chóng cất điện thoại .

 

Cô sợ Lão Trọc Minh sẽ rõ rốt cuộc kiếm bao nhiêu .

 

Lão Trọc Minh mừng phát điên.

 

Con gà sắt cuối cùng cũng chịu nhổ lông ?

 

Lão nhe hàm răng sún lởm chởm, phấn khích hỏi: "Thêm bao nhiêu?"

 

Cố Quyên Nhĩ giơ một ngón tay lên, đáp trong ánh mắt mong chờ của Lão Trọc Minh: "Bữa tối thêm một cái đùi gà!"

 

 

Loading...