Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 190: Chúng ta cứ vai ai nấy gọi, mẹ cậu gọi tôi là con gái, tôi gọi mẹ cậu là chị

Cập nhật lúc: 2025-12-11 09:10:43
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tìm đứa trẻ lạc, máy bay cuối cùng cũng cất cánh.

 

Để xoa dịu trái tim tổn thương của Bạch Chiếu, Cố Quyên Nhĩ gỡ bỏ cấm chế hạn chế linh lực nó.

 

Để gặp chuyện tương tự, Bạch Chiếu ít nhất cũng cơ hội bỏ chạy, chứ chuốc cho một bụng Phục Đặc Gia.

 

Lúc nó mới chịu yên tĩnh .

 

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Cố Quyên Nhĩ đến gõ cửa phòng Sở Thiên Khuyết.

 

Vừa tắm xong, Sở Thiên Khuyết vẫn còn vương nước.

 

Thấy Cố Quyên Nhĩ chủ động tìm , chút ngạc nhiên: "Có chuyện gì ?"

 

"Cho ăn cái ." Cố Quyên Nhĩ bí ẩn lấy một quả xoài.

 

Đây là trái cây cô lấy từ phòng .

 

Lòng Sở Thiên Khuyết khẽ rung động, kinh ngạc Cố Quyên Nhĩ.

 

Đây là đầu tiên cô chủ động tìm , còn mang đồ ăn cho .

 

Chẳng lẽ cô thích ?

 

Sở Thiên Khuyết chút ngại ngùng, chút vui mừng thầm kín.

 

Anh kìm mà cảm động : "... dị ứng xoài."

 

" , xem xem đây là gì?" Cố Quyên Nhĩ vận chuyển Thiên Đạo chi lực, quả xoài trong tay cô đổi vật chất, biến thành Tỉnh Thần Quả.

 

Một viên thạch trong suốt, hình dạng giống quả xoài lập tức xuất hiện trong tầm mắt Sở Thiên Khuyết.

 

Sở Thiên Khuyết kinh ngạc đến mức mở to mắt.

 

Cô còn đặc biệt đến đây để biến ảo thuật cho xem?

 

Lãng... lãng mạn quá!

 

Trong lòng Sở Thiên Khuyết chút căng thẳng, ... chứ?

 

thật sự thích ?

 

"Đây là Tỉnh Thần Quả, thể giải quyết lời nguyền trong cơ thể , ăn nhanh lên!" Cố Quyên Nhĩ thúc giục.

 

Cho ăn xong, cô còn cho con gái ăn nữa.

 

Đối phó với Cổ Lạp Đức thì dễ, nhưng đó là đối với cô thôi.

 

Nếu con gái cô và những khác nâng cao tinh thần lực của , Cổ Lạp Đức dùng tinh thần xung kích tấn công thì sớm muộn gì cũng toi mạng.

 

Bảo vệ nhất thời, chứ bảo vệ cả đời.

 

Phải để họ mạnh lên, đó đá họ , tiêu d.a.o tự tại!

 

Sở Thiên Khuyết Cố Quyên Nhĩ đăm đăm, ngượng ngùng : "Tấm lòng của cô, hiểu , cảm ơn cô."

 

Cố Quyên Nhĩ: ???

 

Ý định đá bay đám của nợ của cô lộ liễu đến ?

 

Thế mà cũng ?

 

Sở Thiên Khuyết đưa tay định lấy Tỉnh Thần Quả trong tay Cố Quyên Nhĩ, cô vội né .

 

Nếu để chạm , cô biến một quả khác: "Cứ thế mà ăn! Nào nào nào~ Há miệng ~~"

 

Sở Thiên Khuyết ngẩn .

 

Sự nhiệt tình của Cố đại sư giống như đang cho ch.ó ăn thế ?

 

Trong phút chốc, Sở tổng mặt dày cũng chút ngại ngùng, đông ngó tây lảng: "Cái ... để khác thấy lắm ?"

 

"Có gì mà ?" Cố Quyên Nhĩ kỳ quặc một cái.

 

Chỉ là ăn một quả thôi mà, vả cũng chỉ phần, còn cho khác nữa.

 

Sở Thiên Khuyết đấu tranh tư tưởng dữ dội, cuối cùng cũng vượt qua rào cản tâm lý.

 

Anh cúi xuống, c.ắ.n một miếng Tỉnh Thần Quả.

 

Vốn định từ từ thưởng thức.

 

Cố Quyên Nhĩ mà sốt ruột, một thằng đàn ông to xác mà như tiểu thư khuê các ?

 

Cắn một miếng nhỏ xíu thế, sợ Tỉnh Thần Quả đau ?

 

Cô nhét thẳng cả quả miệng , khiến mặt Sở Thiên Khuyết dính đầy thạch.

 

Cảnh Lý Chính từ trong phòng thấy.

 

Anh c.h.ế.t lặng Cố Quyên Nhĩ và Sở Thiên Khuyết.

 

Cố... Cố đại sư hung dữ ?

 

Lại dám dùng thạch trét lên mặt Sở tổng, nếu là thì đừng đến thưởng cuối năm.

 

Lương cũng trừ đến mức nợ ngược Sở tổng mấy trăm triệu!

 

Sở Thiên Khuyết cũng ngây .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-190-chung-ta-cu-vai-ai-nay-goi-me-cau-goi-toi-la-con-gai-toi-goi-me-cau-la-chi.html.]

 

thừa nhận sự thô lỗ của Cố Quyên Nhĩ, chắc chắn là vì Cố đại sư từng thích ai, bản cô cũng ngại ngùng nên mới hành động mạnh tay một chút.

 

Anh đang tự cảm động.

 

Khóe mắt Cố Quyên Nhĩ liếc thấy Lý Chính, cô vội vàng lấy một quả xoài khác từ trong túi, biến nó thành Tỉnh Thần Quả: "Tiểu Lý, đúng lúc lắm! Mau đây, ăn quả !"

 

Vừa chứng kiến cảnh Sở Thiên Khuyết trét đầy mặt, Lý Chính sợ hãi lùi liên tục.

 

Cái "ăn" của cô là ăn theo nghĩa đen ?

 

Không dùng mặt để ăn đấy chứ?

 

" đói, đói! Cho Sở tổng , cho !" Lý Chính vịn chặt cửa, định đóng .

 

Tiếc là Cố Quyên Nhĩ nhanh hơn, chen trong.

 

Sau khi "trét" xong Lý Chính, Cố Quyên Nhĩ chạy "trét" Cố Tuyên Kiều và những khác.

 

Hoàn để ý đến khuôn mặt đen như đ.í.t nồi của Sở Thiên Khuyết.

 

Lẽ nên ảo tưởng về Cố Quyên Nhĩ !

 

chỉ yêu tiền thôi.

 

Đợi Cố Quyên Nhĩ "trét" xong tất cả , Sở Thiên Khuyết mới điều chỉnh tâm trạng: "Cố đại sư, Tỉnh Thần Quả còn ? Nhà còn mấy chú nữa."

 

"Còn thì còn, nhưng đưa họ đến đây." Cố Quyên Nhĩ hiểu ý của Sở Thiên Khuyết.

 

"Cảm ơn Cố đại sư, quả bao nhiêu tiền, cô cứ báo giá cho ." Sở Thiên Khuyết vẫn còn nợ Cố Quyên Nhĩ tiền mười ba lá bùa, định trả luôn một thể.

 

Nào ngờ Cố Quyên Nhĩ xua tay, vẻ giàu : "Chà, chuyện tiền nong với gì? là loại thiếu tiền ?"

 

Cố Quyên Nhĩ dứt lời, Cố Tuyên Kiều, An Mộng, Lão Trọc Minh ở bên cạnh đồng loạt lộ vẻ mặt bối rối 'Chẳng cô là ?'.

 

Lão Trọc Minh bật , thẳng: "Chuột nhà cô chắc cũng ròng mà , còn cúng cho cô hai bao gạo."

 

Ông từng thấy vị huyền thuật đại sư nào nghèo hơn Cố Quyên Nhĩ.

 

Ngay cả ông cũng chút của ăn của để.

 

Cố Quyên Nhĩ là nghèo thật sự.

 

Mỗi tiền tay, ấm chỗ một ngày bay sạch.

 

"Ông dám coi thường ?" Cố Quyên Nhĩ nổi giận, lập tức lôi một viên kim cương to hơn cả hòn đá, nâng tay: "Ông tin dùng nó ném cho ông ?"

 

Cô còn ném, Lão Trọc Minh .

 

Ông hiểu, tại ngay cả Cố Quyên Nhĩ cũng tiền , mà vẫn nghèo như ?

 

Tối hôm đó, Lão Trọc Minh đưa một quyết định.

 

Ông tăng giá!

 

Máy bay còn hạ cánh, điện thoại của Cố Quyên Nhĩ ngập trong tin nhắn của Cố Thành Vi và những khác.

 

Cố Thành Vi: Nhĩ Nhĩ, con điện thoại của bố? Có con vẫn còn giận bố vì giấu con ?

 

Diêu Minh Diễm: Nhĩ Nhĩ, con đang ở ? Mẹ tìm thấy con, con đừng nghĩ quẩn nhé.

 

Cố Thành Vi: Nhĩ Nhĩ, bố sai , con điện thoại của bố ?

 

Cố Thành Vi: ...

 

Ngay cả Cố Chương Minh cũng gửi mấy tin nhắn.

 

Cố Chương Minh: Đưa đứa bé đó về nhà, để ông xem.

 

Cố Chương Minh: Nếu cháu thì thôi.

 

Cố Chương Minh: Cháu mãi mãi là cháu gái của ông.

 

...

 

Cố Quyên Nhĩ xem mà lòng rối bời, nhân tính và cảm xúc là những thứ khó kiểm soát nhất đời.

 

Cố Tuyên Kiều là con gái nhà họ Cố, điều thể nghi ngờ.

 

nên trở về vị trí của .

 

Tối hôm đó, Cố Quyên Nhĩ tìm Cố Tuyên Kiều.

 

Cô đưa những tin nhắn của nhà cho Cố Tuyên Kiều xem.

 

"Nghĩ kỹ ? Có nhận họ ?" Cố Quyên Nhĩ mắt Cố Tuyên Kiều.

 

bình tĩnh, rõ ràng thông suốt nhiều chuyện: "Ừm."

 

ngập ngừng một chút, trong lòng vẫn để ý việc Cố Quyên Nhĩ cứ mở miệng là gọi là con gái.

 

liền : " chị."

 

"Không , chúng cứ vai ai nấy gọi. Mẹ cô gọi là con gái, gọi cô là chị. Cô gọi là em gái, gọi cô là con gái." Cố Quyên Nhĩ xua tay, một đoạn líu lưỡi khiến gân xanh trán Cố Tuyên Kiều nổi cả lên.

 

chấp niệm với việc đến thế ?

 

Nhất định chiếm cái hời ?

 

Cố Tuyên Kiều tức đến bật , thèm đôi co với con báo đời nữa.

Loading...