Thiên Kim Giả Hài Hước Như Vậy Sao Có Thể Là Phản Diện? - Chương 210: Hôi thối thì thôi đi, sao còn cay mắt nữa chứ?

Cập nhật lúc: 2025-12-20 16:42:56
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiểu Hắc rụt cổ chằm chằm.

 

Cái sự "tiện" của ngươi giống với sự "tiện" của ?

 

Lão trọc Minh quen với cảnh , lao khỏi phòng, dùng tràng hạt Phật trấn áp tên huyết tộc khác đang định chạy gọi viện trợ.

 

Cảm nhận sát khí nồng đậm từ tên huyết tộc, Lão trọc Minh niệm một câu Phật hiệu: “A di đà Phật, uổng phí sinh linh, tội nghiệt thâm trọng.”

 

Miệng lẩm nhẩm kinh văn, tràng hạt Phật quấn quanh tên huyết tộc bắt đầu tự bốc cháy. Tên huyết tộc gào thét một tiếng, hóa thành tro tàn.

 

Cố Quyên Nhĩ giật phăng chốt cửa phòng giam mà tên huyết tộc mở, tiện tay phóng một ngọn lửa, thiêu c.h.ế.t tên huyết tộc đang ghim tường.

 

...

 

Cùng lúc đó, Bạch Chiếu đào một đường hầm dài, thẳng tới bên trang trại ngoại ô.

 

Một nhóm vây thành vòng tròn, nấp trong hầm ngầm, chớp mắt chằm chằm chiếc điện thoại mặt.

 

Bỗng nhiên, điện thoại sáng lên!

 

Bạch Chiếu kích động lao tới, cầm lấy điện thoại xem, màn hình chỉ hai chữ: Hành động.

 

Trong mắt Bạch Chiếu, hai chữ đó rực rỡ như vạn trượng hào quang.

 

“Lên, xông lên cho !” Bạch Chiếu khịt mũi, ngửi thấy lòng đất ít tiểu động vật thể giúp .

 

Hắn hắc hắc, với Cố Tuyên Kiều và những phía : “Các ngươi chờ một lát, gọi thêm viện trợ.”

 

Bạch Chiếu nhanh như chớp chạy , khi trở về, phía là một đám tiểu động vật đông nghịt.

 

Chuột chũi, chồn hôi, sóc, thỏ... Thậm chí còn một con cáo Tây Tạng.

 

Những cái đầu nhỏ lố nhố khiến Cố Tuyên Kiều phát sợ, cô tê dại cả da đầu hỏi Bạch Chiếu: “Ngươi gọi nhiều chuột đến thế gì?”

 

“Lát nữa cô sẽ thôi!” Bạch Chiếu hắc hắc, luyên thuyên dặn dò bọn chúng một hồi.

 

Con cáo Tây Tạng nhỏ lắc m.ô.n.g đến mặt Bạch Chiếu, với vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng giọng nũng nịu: “Tiểu ca ca, sinh con ? Mùa động d.ụ.c của em sắp đến , em siêu khả năng sinh sản đấy.”

 

Bạch Chiếu ghét bỏ đến mức vẫy vẫy móng vuốt: “Tránh ! Đang đ.á.n.h trận mà, ai thời gian sinh con? Hơn nữa chúng khác loài!”

 

“Đẹp thì liên quan gì đến em? Chủ yếu là hưởng thụ quá trình thôi.” Con cáo Tây Tạng nhỏ cũng mặc kệ, tiến lên lay Bạch Chiếu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-hai-huoc-nhu-vay-sao-co-the-la-phan-dien/chuong-210-hoi-thoi-thi-thoi-di-sao-con-cay-mat-nua-chu.html.]

Sợ đến mức Bạch Chiếu vội vàng trốn lưng Thượng Chí Kiên: “Ngươi đừng bậy, cẩn thận gọi đạo sĩ đến thu ngươi đấy.”

 

Bạch Chiếu cả run lên. Cố đại sư nó sẽ gặp đào hoa vận, chẳng lẽ là con nhỏ chứ? Tránh ! Tránh !

 

Bạch Chiếu tuy kẻ mê sắc nhưng cũng thể nuốt trôi cái khuôn mặt to lớn, thô kệch như thế ! Tối ôm ngủ chắc chắn sẽ gặp ác mộng mất!

 

Bạch Chiếu né tránh ánh mắt nóng bỏng của con cáo, sang Cố Tuyên Kiều xin ít t.h.u.ố.c thử G. Những t.h.u.ố.c thử Cố Quyên Nhĩ cải tiến, tác dụng phụ biến thành cơ bắp quỷ dị vẫn còn đó.

 

Bạch Chiếu đào một cái hố, dùng pháp thuật ngưng tụ ít nước, đổ tất cả t.h.u.ố.c thử G đó. Nó bảo tất cả chuột tiểu đến uống nước. Chỉ thấy từng con vật nhỏ yếu ớt xếp hàng nhảy xuống, trong chớp mắt, từng con chuột quái vật cơ bắp cuồn cuộn, hùng hổ bò .

 

Cảnh tượng đó vô cùng sức công phá thị giác, An Mộng và những khác màn thao tác của Bạch Chiếu cho trợn mắt há hốc mồm.

 

“Chuột chũi, gặm nền nhà. Sóc gặm xà ngang, chuột thường bịt kín cửa cho ! Còn chồn hôi, chiếm cứ địa hình, xả mùi hôi phòng nghỉ cho !” Bạch Chiếu lệnh.

 

Đám tiểu động vật sôi nổi theo lời nó dặn, tiến quân về phía các căn nhà trong trang trại. Nơi đây tính toán là vị trí xa nhất so với lực lượng thần bí của căn cứ tổng bộ.

 

...

 

Cổ Lạp Đức lực lượng thần bí đựng trong chiếc hộp trong suốt tay. Ánh sáng ảo màu đỏ bất quy tắc biến ảo lập lòe bên trong khiến khỏi rung động.

 

Hắn thử kéo một tia sức mạnh màu đỏ cơ thể . Một cảm giác mới chiếm lấy ngũ quan của . Trước mắt hiện một biển , ở vị trí rìa, cách nào vượt qua. Trong mơ hồ, dường như thấy một ở trung tâm biển .

 

Giây tiếp theo, Cổ Lạp Đức cảm thấy cơ thể đang sụp đổ. Hắn vội vàng rút sợi sức mạnh đó , một nữa phong tỏa nó. Khoảnh khắc ngắn ngủi khiến bàn tay của Cổ Lạp Đức hóa thành xương trắng, sinh cơ cướp .

 

Tại ? Trong mắt Cổ Lạp Đức tràn đầy hoang mang. Chỉ là tiếp xúc ngắn ngủi như , cơ thể phá hủy. Cô em gái ti tiện của , rốt cuộc thế nào để dung hợp hảo ba luồng sức mạnh?

 

Quản gia ở cửa, Cổ Lạp Đức cô độc cao tựa như một đế vương. Điện thoại rung lên, là tin nhắn báo cáo Cố Quyên Nhĩ bắt.

 

Quản gia kinh ngạc. Vị tiểu thư đó cũng giống chủ nhân, thần lực chọn lựa, thể dễ dàng bắt? Hắn gửi tin nhắn cho Tư Đệ Kim, bảo điều tra kỹ phận đối phương.

 

Vừa gửi tin nhắn , tai quản gia giật giật. Hắn nghi hoặc xung quanh, khí hình như chút hôi thối?

 

Quản gia ghét bỏ về phía vệ sĩ yêu sói bên cạnh: “Bụng thoải mái thì ngoài mà xả, hôi đến chỗ chủ nhân thì ?”

 

Vệ sĩ yêu sói ngơ ngác: “Không xả!”

 

Hai tên sói ngươi đẩy , đẩy ngươi, cuối cùng quản gia với ánh mắt nghi ngờ.

 

Quản gia trầm mặt, đang định mắng c.h.ử.i thì mùi hôi nồng đậm thêm vài phần. Tức đến mức quản gia mỗi tặng cho một cái bạt tai: “Còn dám đ.á.n.h rắm lung tung, sẽ dùng nút chai bịt kín mồm các ngươi !”

 

Động tĩnh đ.á.n.h thức Cổ Lạp Đức, vui về phía quản gia: “Ồn ào... Ưm...”

 

Mùi hôi thối sặc mũi xộc thẳng xoang mũi. Cổ Lạp Đức ghê tởm che miệng mũi, phẫn nộ trừng mắt ba kẻ thiếu lịch sự . Hôi thối thì thôi , còn cay mắt nữa chứ?

Loading...