Thiên Kim Giả Về Quê Lấy Chồng - Chương 250

Cập nhật lúc: 2025-04-10 13:53:49
Lượt xem: 71

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 250:

 

Cố Đình Viễn , nhất thời giật một chút, mặt do dự: "Cái , chỉ sợ là ."

"Có gì mà ?" Đỗ Kim Hoa .

Cố Đình Viễn bà một cái lập tức cúi đầu giải thích: "Trước luôn , đều . Nếu như ..."

Người khác nghĩ ? Không kết hôn? Tại ?

Chuyện gì xảy ? Vấn đề là của ai?

Suy đoán đến  Bảo Trâm, tóm .

Suy nghĩ chuyển, Đỗ Kim Hoa cũng hiểu lập tức giận dữ: "Tốt nha! Họ Cố, ngươi sớm tính toán kỹ , ngươi cố ý ?"

Cố Đình Viễn vội chắp tay thi lễ : "Vãn bối dám!"

Hắn thật sự cố ý, chỉ nhớ nàng nên nhịn mới cố tình qua.

Đỗ Kim Hoa thèm giải thích, đoạt miếng chân giò , đầu trong: "Đi thong thả, tiễn!"

Vẻ mặt Cố Đình Viễn hổ, lạy láu dám dậy. Mãi cho đến khi Đỗ Kim Hoa phòng, trong sân thấy , lúc mới thẳng dậy mang giỏ rỗng về nhà.

Sau giờ học Trần Bảo Trâm trở về thì chợt Đỗ Kim Hoa : "Trong phòng con đồ ăn."

"Cái gì ?" Trần Bảo Trâm tò mò hỏi.

Đi trong phòng, chỉ thấy bàn đặt một cái đĩa, bên trong là một cái túi giấy đó in vết dầu mỡ. Tò mò qua, cầm nhất lên, một mùi thịt lặng lẽ chui chóp mũi. Nàng nhịn ngửi ngửi, mở túi giấy chỉ thấy bên trong là hai con chim sẻ.

Đã chiên qua, khó trách ngửi thấy mùi thơm.

"Mẫu , chiên ?" Nàng ngoài và .

Đỗ Kim Hoa thấy nàng , tức giận, một chút đồ ăn như , đủ nhét kẽ răng, tự trốn trong phòng lặng lẽ ăn là xong còn gì?

"Mẫu con nỡ dùng dầu chiên ?" Bà .

Động tác xé chân chim sẻ của Trần Bảo Trâm dừng , hiểu là chuyện gì. Nàng hừ một tiếng, hét lên: "Lan Lan, Kim Lai, Ngân lai."

Gọi cả ba đứa trẻ đến mặt, mỗi xé một chân chim

sẻ.

Trẻ con mà, chút đồ ăn thì lập tức vui vẻ, ngậm trong

miệng : "Cảm ơn cô."

Hai con chim sẻ bốn chân, còn một chân, Trần Bảo Trâm xé xuống, đút Đỗ Kim Hoa. Đỗ Kim Hoa ghét bỏ đầu , : "Tránh ! Không đủ mất mặt!"

Trần Bảo Trâm lập tức xé n.g.ự.c con chim, n.g.ự.c vẫn chút thịt, nàng đút đến bên miệng Đỗ Kim Hoa: "Như thì chứ?"

Đỗ Kim Hoa ghét bỏ nàng, giống như đang kẻ ngốc. Bà là thèm thịt đến mức như ? Tức giận : "Đi , ăn của con ."

Bây giờ lão thái thái học khôn khéo, nào Trần Bảo Trâm cũng thể đút miệng bà. Cười hì hì, tự ăn.

Đỗ Kim Hoa thấy nàng ăn vô tâm vô phế thì lập tức : "Ta còn tưởng rằng con chịu ăn."

Dừng một chút, Trần Bảo Trâm : "Vì con ăn?" "Con con ăn." Đỗ Kim Hoa liếc nàng một cái,

hừ một tiếng.

Không mới tức giận với ?

Chuyện Đỗ Kim Hoa , là Cố Thư Dung , giải thích một , nàng ý đó, đương nhiên Cố Đình Viễn cũng , mong  Bảo Trâm tuyệt đối đừng hiểu lầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-ve-que-lay-chong/chuong-250.html.]

"Hiểu lầm cái gì? Cũng chuyện gì cả." Đỗ Kim Hoa .

Hai nhà còn định, hiểu lầm cái gì chứ? Mất mặt. Tuy nhiên cuối cùng Đỗ Kim Hoa cũng khuê nữ tức giận trở về, trong lòng thầm nghĩ, họ Cố thành thật, ngờ còn hấp dẫn khác.

Trong lòng bà chút lẩm bẩm, nam nhân sức hút với khác, cũng chuyện . Thế nhưng, diện mạo

của Cố Đình Viễn trai, tính tình , cũng khả năng khiến khác để ý. Dù suy nghĩ của đắn là , cái khác nên ép buộc.

"Ta sẽ ăn!" Trần Bảo Trâm đỏ mặt còn cứng miệng .

Chương 251:

 

Tại nàng ăn chứ? Nàng chỉ tức giận chứ từng suy xét đến . Tại nàng ăn? Nó ngon.

Đỗ Kim Hoa nhạo một tiếng, : "Ăn, con ăn ."

Trong lòng bà nhẹ nhõm. May mắn khuê nữ là một con lừa bướng bỉnh. Nếu là vì như mà giận dỗi, ngay cả tặng đồ cũng chịu ăn thì đúng là ngốc nghếch.

Trong nhà nuôi một con ch.ó nhỏ, vui mừng nhất là Lan Lan.

Từ Trần Đại Lang đồng ý một câu, nàng liền nhớ kỹ, nhưng thời gian trong nhà bận rộn nên quên mất việc . Nàng luôn luôn hiểu chuyện, tuy rằng mất mát nhưng vẫn năn nỉ. Trên bàn cơm sẽ nuôi chó con, nàng vô cùng vui sướng!

"Cháu thích như thì để cho cháu nuôi ." Đỗ Kim Hoa Lan Lan vội vàng gật đầu: "Cháu sẽ nuôi nó thật !"

Trần Nhị Lang từ trong chén cơm ngẩng đầu, : "Hay là hỏi Cố một chút xem bắt một con ? Hai tỷ bọn họ ở phía bắc, nuôi một con ch.ó con cũng cảnh giác một chút."

Đỗ Kim Hoa lập tức : "Vậy đợi lát nữa con hỏi một chút." "Haiz." Trần Nhị Lang cúi đầu ăn cơm.

Ngày hôm , Trần Hữu Phúc từ thôn bên cạnh ôm hai con ch.ó nhỏ về. Một con đều là lông màu vàng, một con bốn chân trắng như tuyết, Lan Lan liếc mắt một cái lập tức trúng con ch.ó nhỏ chân màu trắng , : "Gia gia, cháu con !"

"Được, cho cháu." Trần Hữu Phúc . Còn con ch.ó lông vàng thì cho Cố gia nuôi.

Trong nhà chó, đừng Lan Lan để ý nhiều thế nào. Chó con màu vàng nghệ còn đầy tháng, thể mềm mại, kêu tiếng chó nhỏ. Chỉ cần ở nhà là Lan Lan sẽ ôm trong ngực, cho nó ăn, cho uống nước, vuốt ve lông nó.

Ngay cả buổi tối ngủ nàng cũng ôm nó trong chăn ngủ cùng. Trần Đại Lang cho phép, nàng chờ phụ mẫu ngủ say thì lặng lẽ xuống giường, ôm chó con đến.

Cả nhà đều nàng thích chó nhỏ, động vật nhỏ thì ai thích chứ. Kim Lai và Ngân Lai cũng thích, sẽ gọi nó, sờ sờ bế nó.

"Cô cô, cô thích đậu nành ?" Lan Lan thấy cô cô bao giờ trêu chọc chó con, tò mò hỏi.

Trần Bảo Trâm đắn gật đầu: "Cô thích chó."

"Ồ." Lan Lan xong lập tức bế chó đến mặt nàng lắc lư nữa.

Trần Bảo Trâm cũng cố gắng để mắt đến con chó. Đây là chó của nàng.

Nàng chỉ nuôi của và nó cũng chỉ nhận một nàng là chủ . Nàng cũng sẽ ôm nó, thơm thơm, vuốt ve cho nó

ăn ngon, chơi với nó, chuyện với nó.

Cố Đình Viễn mấy đưa đồ ăn đến, canh gà hầm, thịt viên chiên, bánh bao chay hấp, Trần Bảo Trâm nhanh giận nổi nữa. Tên nhóc , thịt viên ăn ngon.

Lại tình cờ gặp đường, nàng sẽ giả vờ thấy nữa mà yên, nhẹ nhàng gật đầu: "Cố ."

Được nàng chủ động đáp lời, Cố Đình Viễn vô cùng kinh ngạc và vui mừng, vội vàng đáp lễ: "Trần ."

Một câu "Trần " cho khóe miệng Trần Bảo Trâm khẽ cong lên, gật đầu với về phía .

Cố Đình Viễn tại chỗ, xoay bóng lưng nàng, nụ mặt càng lúc càng lớn. Nàng còn giận nữa!

Lần , món gì để đưa cho nàng đây?

Trần Bảo Trâm là một con mèo tham ăn. Bản nàng nhưng nàng ngờ Cố Đình Viễn cũng . Còn tưởng rằng Cố Đình Viễn đưa đồ ăn chỉ là bởi vì như sẽ gây chú ý cũng sẽ vẻ quá phù phiếm.

Ăn vài thứ của Cố Đình Viễn, nàng còn tức giận nữa. Hơn nữa, vốn nàng cũng tức giận nghiêm túc mà thì giống như là nhút nhát hơn. Nàng thấy để ý thì lập tức lo lắng giữ , lo lắng .

Loading...