Chương 2:
 
Chưa kể  đó, Thẩm Minh Châu còn giở trò, cố tình cho Thẩm Miên ăn đồ ăn hỏng, khiến cô  viêm  dày cấp tính,  mang bệnh  phòng thi.
 
Thế nên, lẽ  Thẩm Miên vốn sẽ là thủ khoa khối văn của thành phố,  chỉ đỗ  cao đẳng, cách điểm chuẩn đại học chính quy vài điểm. Còn nữ chính trong nguyên tác   vốn quanh năm chỉ  hạng nhì thì  nhảy vọt lên  thủ khoa.
 
Mà Thẩm Minh Châu còn thảm hơn.
 
Cô  vốn   nghiệp nhiều năm  mới trọng sinh, đối với việc học  sớm xa lạ, cũng chẳng thể nào tĩnh tâm ôn bài.
 
Cuối cùng, ngay cả cao đẳng cũng trượt, để  ba Thẩm  bỏ tiền nhét cô   một trường ở nước ngoài.
 
  rõ Thẩm Minh Châu sẽ bày trò, nên ngay bữa sáng,   chủ động đề nghị để ba  nuôi đưa cô  đến điểm thi.
 
“Con  từng  đến đó ,  quen,  thể tự .”
 
Không  giả vờ là bạch liên hoa thôi , ai mà   .
 
Mẹ nuôi    thì thương xót  thôi.
 
Thẩm Minh Châu   chặn  bất ngờ, há hốc mồm, nhưng vẫn cố gắng giữ nụ  giả tạo.
 
Trông thật nực .
 
Ba nuôi liền :
 
“Miên Miên, con  gì thế? Mẹ con sẽ đưa Minh Châu, còn ba sẽ đưa con .”
 
Trong nguyên tác, ba Thẩm và  Thẩm vốn cũng  hề tệ bạc với Thẩm Miên.
 
Kể cả   Thẩm Miên  về nhà họ Khương, họ vẫn thường xuyên qua  thăm hỏi.
 
 mỉm  vô hại:
 
“Được ạ.”
 
Nụ   mặt Thẩm Minh Châu liền từng chút từng chút biến mất.
 
Kỳ thi kết thúc, kết quả xét nghiệm ADN cũng  .
 
Không ngoài dự đoán, Thẩm Minh Châu chính là con gái ruột của nhà họ Thẩm.
 
Ngay khi  thấy kết quả, cô  lập tức liếc  một cái đầy đắc ý,  mới nhào  lòng  Thẩm,  nức nở.
 
Ba Thẩm thì  bên cạnh,   một lời, chỉ rít một điếu thuốc.
 
 bước đến, gọi:
 
“Ba, chúng   chuyện một chút  ?”
 
Ba Thẩm theo phản xạ dập tắt điếu thuốc.
 
Ông liếc   Thẩm và Thẩm Minh Châu đang  lóc ngoài ,  :
 
“Vào thư phòng .”
 
 gật đầu,  cùng ông .
 
Biệt thự nhà họ Thẩm giữa các phòng đều cách âm khá .
 
Vừa bước  thư phòng, tiếng  ngoài  liền biến mất.
 
  thẳng  vấn đề:
 
“Ba, bây giờ kết quả xét nghiệm  , con định hôm nay sẽ dọn về nhà họ Khương.”
 
Ba Thẩm sững :
 
“Miên Miên, con suy nghĩ kỹ ? Nhà họ Thẩm  thiếu tiền, nuôi thêm một đứa con gái cũng  thành vấn đề.”
 
Trong nguyên tác, khi Thẩm Miên đề nghị dọn , ba Thẩm cũng từng níu giữ như .
 
Người  thường , ơn nuôi dưỡng lớn hơn ơn sinh thành. Tình cảm gắn bó hơn mười mấy năm,   chỉ cần một tờ giấy xét nghiệm là  thể cắt đứt.
 
 mỉm :
 
“Ba, từ khi     con ruột, con  nghĩ kỹ .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-xuyen-sach-thien-kim-that-trong-sinh/chuong-2.html.]
“Nếu con ở , Minh Châu chắc chắn  vui. Đến lúc hai bên  mâu thuẫn, ba  dù  thiên về ai,  còn  cũng sẽ thấy ấm ức.”
 
Thực , trong chuyện   cũng thấy thương cho Thẩm Minh Châu.
 
Mười tám năm vinh hoa  cướp mất, cô  oán hận là bình thường.
 
 cả cô  lẫn Thẩm Miên đều là  vô tội.
 
Cha  ruột Thẩm Miên cũng   tệ với Thẩm Minh Châu, kiếp  cô  sống khổ sở   do chính bản .
 
Nên cũng  thể đổ hết lên đầu Thẩm Miên .
 
  tiếp:
 
“Hơn nữa, ba  ruột con chỉ  duy nhất một đứa con gái là con. Nếu con cứ ở  đây,  họ   ?”
 
Đây là trách nhiệm vốn thuộc về Thẩm Miên.
 
   cô  sống cuộc đời , thì cũng  gánh lấy trách nhiệm cho cô .
 
Ba Thẩm im lặng thật lâu, mới chậm rãi :
 
“Miên Miên, con trưởng thành , suy nghĩ chín chắn hơn  nhiều.”
 
 bình thản đáp:
 
“Con  luôn  lớn lên mà ba.”
 
Gương mặt ba Thẩm tràn đầy áy náy. Ông lấy từ ngăn kéo  một quyển sổ đỏ.
 
“Ban đầu định đợi con  đại học sẽ tặng, bây giờ con cầm về nhà họ Khương luôn .”
 
 lắc đầu,  nhận:
 
“Ba, con chỉ mang theo quần áo và đồ dùng cá nhân thôi, còn  thì thôi ạ.”
 
Trong nguyên tác, cũng vì nhận căn nhà  mà  đó Thẩm Minh Châu còn gây chuyện ở nhà họ Khương một trận.
 
“Nghe lời ba.” Thẩm ba ép  nhận sổ đỏ, “Ba  nuôi con mười tám năm, con mãi là con gái của ba, cho dù con  về nhà họ Khương thì điều  cũng   đổi.”
 
 cuối cùng,  vẫn  nhận.
 
 sợ nếu giữ căn nhà , một khi Thẩm Minh Châu  giở trò,  sẽ  còn đủ lý lẽ để phản bác.
 
…
 
Ngày  điểm thi, ba   còn căng thẳng hơn .
 
  cảm thấy  thi cũng .
 
Kiếp   vốn   nghiệp đại học, từ  khi   xuyên sách,  càng  sức luyện đề.
 
Đề thi đại học nhiều năm của thế giới   đều  thử, điểm   nào cũng cao dần.
 
Thế nên, cho dù  thành thủ khoa, ít nhất đỗ đại học chính quy chắc chắn  thành vấn đề.
 
Chưa kịp tra điểm, ba Thẩm  gọi điện đến.
 
Ông kích động :
 
“Miên Miên! Vừa  thầy cô ở trường gọi đến, điểm của con   là 698 điểm! Con là thủ khoa khối văn của thành phố !”
 
 chợt nhớ ,  liên lạc lưu ở trường vẫn là điện thoại nhà họ Thẩm.
 
“698?”  ngẩn , cao hơn dự tính của  một chút.
 
Vì đây là thành phố trực thuộc trung ương, nên thủ khoa thành phố chẳng khác nào thủ khoa cả tỉnh.
 
“, 698! Nghe    thứ hai chỉ kém con  một điểm thôi. Miên Miên nhà chúng  thật giỏi.” - ba Thẩm hãnh diện khen.
 
 thử dò hỏi:
 
“Người  thứ hai…   là tên là Nguyễn Đường ?”
 
Nguyễn Đường là nữ chính của cuốn truyện , cũng chính là  trong nguyên tác  trở thành thủ khoa khối văn.
 
Thẩm ba :
 
“Cái  ba  rõ, ba  hỏi. Con   thì để ba gọi thầy cô hỏi cho.”