Chương 9:
 
“Tại   tới đây?”  vội bước .
 
Thẩm Chu đưa cho  một túi giấy nhỏ:
 
“Đi công tác, tiện mang quà  nghiệp cho cô.”
 
“T-iện…?”   hoài nghi độ tin cậy.
 
Anh   đồng hồ:
 
“Được   . Tối nay  còn  hẹn.”
 
Ừ thì, quả thật là tiện đường.
 
“Được ,   cẩn thận.”
 
Anh    vài bước   đầu:
 
“Khi về nhớ mang quà cho .”
 
 phất tay:
 
“Được , ông chủ.”
 
Hai năm nay, quan hệ giữa  và Thẩm Chu coi như  tệ.
 
Anh  trong thương trường đúng là tàn nhẫn như trong nguyên tác, nhưng tính cách đời thường cũng  quá khó chịu.
 
Có lúc miệng độc, nhưng  giúp  nhiều việc.
 
Một món quà thôi, cho dù    ,  cũng sẽ mua.
 
Không chỉ  , mà cả ba  , ba Thẩm  Thẩm cũng đều sẽ  phần.
 
Về nhà,  mở hộp quà  nghiệp Thẩm Chu đưa.
 
Là một sợi dây chuyền.
 
Không  logo thương hiệu  hộp  túi, kiểu dáng  cũng  từng thấy.
 
Mặt dây  khắc hai chữ cái đầu trong tên  KM.
 
Dây chuyền  , hợp gu của  ngay từ cái  đầu tiên.
 
 còn nghĩ  đặt cho Nguyễn Đường một cái luôn mới .
 
Lập tức,  nhắn cho Thẩm Chu hỏi mua ở ,   mua thêm một sợi giống hệt để tặng bạn.
 
Nửa tiếng , mới thấy   trả lời bằng một icon  mỉm.
 
【Cô  mua .】
 
 gửi  sticker: 【  tiền.】
 
Có nam nữ chính  chỗ dựa,  cũng tích cóp  ít. Một sợi dây chuyền thì lo gì.
 
Thẩm Chu  im thật lâu,  trả lời:
 
【 tự thiết kế, nhờ   riêng. Cả thế giới chỉ  một.】
 
 lập tức thấy sợi dây chuyền trong tay  nóng.
 
 nó thật sự , cả mặt lẫn dây đều hợp gu  đến kỳ lạ.
 
Đang do dự   đáp thế nào, điện thoại đổ chuông.
 
Thẩm Chu gọi tới, bên   ồn ào như đang ở chỗ đông .
 
Giọng   lạnh lạnh, chậm rãi:
 
“Khương Miên, bản thiết kế    đăng ký bản quyền. Nếu  thấy Nguyễn Đường đeo một sợi giống hệt, thì cô cứ chuẩn  hầu kiện .”
 
: “…”
 
Anh   đổi giọng:
 
“Đây là quà  nghiệp của  tặng cô,   đem cho  khác.”
 
“Rồi  ông chủ. Anh yên tâm,  tuyệt đối  tặng ai.”
 
Nếu là Thẩm Chu,  tin    thật.
 
Trước khi cúp máy,  :
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-gia-xuyen-sach-thien-kim-that-trong-sinh/chuong-9.html.]
“Thẩm Chu,   thích sợi dây chuyền . Cảm ơn ông chủ.”
 
Trong điện thoại, vang lên một tiếng  khẽ.
 
“Sao    gọi là ông chủ nữa”
 
Phiên ngoại:
 
Từ nhỏ, tính cách Thẩm Chu vốn lạnh lùng, nên quan hệ với gia đình cũng nhạt nhòa.
 
Năm lớp 10,  chọn  nước ngoài du học. Mỗi năm về  một hai , đôi khi ba Thẩm và  Thẩm sẽ đưa Thẩm Miên sang thăm.
 
Vì , cái gọi là “tình cảm  em” gần như  cũng như .
 
Cho nên, khi  Thẩm Miên thật    em ruột, Thẩm Chu cũng chẳng  d.a.o động gì lớn.
 
Còn với cô em gái  ôm nhầm Thẩm Minh Châu   càng  buồn quan tâm. Trong mắt , cô  chỉ là một  xa lạ  từng gặp mặt mà thôi.
 
Sau khi  chuyện bại lộ,  cũng  vội về nước.
 
Trước tiên, Thẩm Chu cho   điều tra xem việc ôm nhầm năm đó là do nhà họ Khương cố ý,  chỉ là sai sót của bệnh viện.
 
Khi xác nhận đó là  của y tá bệnh viện,  lập tức mời luật sư, truy cứu trách nhiệm.
 
Dù  quan tâm tới hai cô em, nhưng   nghĩa là   mặc kệ.
 
Chỉ  điều, đối với Thẩm Minh Châu,  thực sự  thể  nổi thiện cảm.
 
Chưa gặp mặt, nhưng chỉ cần   miêu tả,   thấy cô  quá nhiều mưu tính.
 
Ngay cả ba  cũng vô tình mới  Thẩm Miên   con ruột, thế mà Thẩm Minh Châu        con nhà họ Khương, thậm chí còn xác định chính xác  là con gái nhà họ Thẩm?
 
Lại đúng  ngày  kỳ thi đại học.
 
Lúc đó cô  mới mười tám tuổi, hai nhà  từng  qua ,  đó cô   từng tiếp xúc ba  ruột  nào.
 
Thẩm Chu thật sự  thể hiểu nổi vì  Thẩm Minh Châu  chắc chắn như .
 
Với Thẩm Miên,   quan tâm.
 
 với Thẩm Minh Châu, trong lòng   mơ hồ sinh  ác cảm.
 
Khi điểm thi đại học công bố, thành tích Thẩm Minh Châu tụt dốc thảm hại so với  .
 
Ngược , Thẩm Miên dù gặp biến cố lớn vẫn giữ vững tâm lý, thậm chí còn phát huy vượt bậc. Điều  khiến Thẩm Chu   bằng con mắt khác.
 
Sự sa sút bất thường của Thẩm Minh Châu khiến Thẩm Chu bắt đầu  những suy đoán khó tin.
 
Anh cho  âm thầm theo dõi, phát hiện từ lúc Thẩm Minh Châu bước  nhà họ Thẩm, lời  và hành động  khác xưa  nhiều, đến cả chữ  cũng  đổi.
 
Điều  buộc   đề phòng.
 
Không ngờ chính Thẩm Minh Châu  tự hại , hết   đến  khác gây chuyện.
 
Thế nên, Thẩm Chu chủ động đề nghị đưa em gái về bên cạnh để “quản giáo”.
 
Anh  tận mắt  xem, rốt cuộc cô  là loại yêu nghiệt gì.
 
Lúc mới sang nước ngoài, Thẩm Minh Châu còn háo hức.
 
  khi tận mắt chứng kiến thủ đoạn của Thẩm Chu, cô  bắt đầu hối hận.
 
“Anh, em  về nhà, em nhớ ba  .” – Cô  rưng rưng, cố tỏ vẻ đáng thương.
 
 Thẩm Chu chẳng hề động lòng:
 
“Cô     hết.”
 
“Tại ? Anh lấy quyền gì mà cấm em tự do?” – Tâm lý cô  gần như sụp đổ.
 
Thấy Thẩm Chu vẫn lạnh nhạt, cảm xúc của cô  càng thêm mất kiểm soát.
 
“Anh với  đều là con nhà họ Thẩm. Gia sản    cũng  phần. Anh nghĩ  là cái gì mà dám hạn chế tự do của ?”
 
Ánh mắt Thẩm Chu lạnh băng quét qua:
 
“Cô  …  là cái gì?”
 
Thẩm Minh Châu  ánh mắt đó dọa sợ, vô thức lùi ,  đổi sang giọng thương lượng:
 
“Anh, chúng   giao dịch . Anh đưa  về, giúp  xử lý Khương Miên. Đổi ,  sẽ giúp  đưa nhà họ Thẩm lên tầm cao mới.”
 
…
 
Kiếp , cô  bất chấp phản đối của ba  nuôi, khăng khăng gả cho một thiếu gia.
 
Nào ngờ đó  là hàng giả.