Ngay khi Nhan Bạch mở miệng, dòng bình luận lập tức bùng nổ dữ dội. Đây chính là khoảnh khắc mà tất cả đều chờ đợi. Trong lớp học giải phẫu nhỏ bé , dù bình thường chẳng ai hứng thú với việc giảng, nhưng với tiết học đặc biệt do Nhan Bạch chủ trì, ai thể bỏ lỡ – ngược , còn chăm chú lắng từng lời một.
Các comment liên tục bay qua bay :
# quá phấn khích ! Hôm nay ký chủ sẽ mang đến điều bất ngờ gì đây nhỉ? mạnh mẽ đề nghị mổ tim đấy, xem lắm luôn á!#
#Vừa như đang xem phim , nhưng vẫn hiểu tại bác sĩ Diệp đối xử tàn nhẫn với con gái như thế? Chưa kể bạn thiết của ông là bác sĩ Trịnh cũng tiếp tay cho chuyện . Cô gái thật sự quá đáng thương, chính cha ruột và mà từng kính trọng nhất phản bội. (buồn bã)#
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
#Cực kỳ mong chờ luôn! (ánh mắt lấp lánh) Ký chủ lúc trông dễ thương c.h.ế.t ! Đôi mắt tròn vo, đội chiếc mũ đỏ thẫm như máu, tay đeo găng y tế, d.a.o giải phẫu gọn trong tay. Nếu bây giờ véo má cô thì chắc “giải phẫu” liền ?#
#Bạn ở sẽ trở thành mẫu vật đầu tiên trong lớp học giải phẫu nhỏ của chúng đó ha ha ha! Sao ký chủ bắt đầu ?!#
#Mọi thấy , ký chủ là kẻ ? Riêng cảm thấy, tuy cô tàn nhẫn, nhưng mỗi tay đều đúng những kẻ đáng c.h.ế.t hết!#
#+1, đồng ý, loli chính là đại diện cho chính nghĩa!#
#+2, ủng hộ! Loli chính là chính nghĩa!#
#Loli tam hảo: giọng nhẹ nhàng, hình mềm mại… ừm… dễ đẩy ngã. À, điểm cuối hình như áp dụng với ký chủ thì ...#
Nhan Bạch liếc màn hình bình luận đang sôi nổi, khóe môi khẽ cong lên. Cô sang những đang bất tỉnh đất, rõ sống c.h.ế.t, hàng mi run rẩy yếu ớt. Giải phẫu tim – một ý tưởng vô cùng hấp dẫn. Cô thực sự tò mò, trái tim con liệu màu đỏ thuần khiết, hóa đen vì tội ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-100.html.]
Cô sang Diệp Minh, vẫn yên như tượng gỗ, đưa tay nhỏ nhắn nắm lấy tay cô gái. Dù tuổi nhỏ hơn nhiều, nhưng cái nắm tay khiến Diệp Minh mất khả năng kiểm soát cơ thể, tự chủ mà theo mệnh lệnh vô hình nào đó từ Nhan Bạch.
“Đi nào, theo em.” Nhan Bạch dịu dàng , ánh mắt trong trẻo như nước hồ thu, bước chân chậm rãi đưa họ đến mặt nhóm đang trói chặt sàn.
“Cô định gì?” Diệp Minh cất tiếng, ánh mắt vẫn dõi theo mấy bóng bất động . Cô hề hoảng sợ đau lòng, bởi cô hiểu rõ, cô bé loli tuyệt đối kiểu lương thiện. Hôm nay, những kẻ chắc chắn sẽ gặp đại nạn. Và với cô, đó chỉ là cái kết xứng đáng.
“Chị ơi, giúp em một chút ? Em cần chị hỗ trợ bê cái thùng nước đây.” Nhan Bạch , giọng điệu ngây thơ như trẻ lên ba, ánh mắt trong sáng tỳ vết, hướng về một chiếc thùng nước lớn đặt cách đó xa.
Diệp Minh suy nghĩ nhiều, lặng lẽ tiến tới, cùng Nhan Bạch bê chiếc thùng nặng trịch gần. Rồi cả hai đồng loạt hắt bộ nước trong thùng xuống những kẻ đang đất.
Không lâu , những đó dần tỉnh , mí mắt chớp động. Người đầu tiên mở mắt là bác sĩ Diệp, ban đầu còn choáng váng, kịp nhận thức rõ tình hình, mãi đến khi tầm rõ ràng hơn, ông mới phát hiện mặt là một cô bé mặc áo choàng đỏ như máu, đang xổm xuống, nụ ngọt ngào nở môi.
Giọng non nớt vang lên, đầy vẻ ngây thơ và vô hại, như chào hỏi một quen cũ:
“Chào — khỏe ?”