Thiên Kim Hắc Hóa, Vả Mặt Bạch Liên Hoa - Chương 1136

Cập nhật lúc: 2025-12-14 04:09:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhan Bạch im giường, chỉ nghiêng đầu, về phía cửa, đôi mắt to tròn, đen láy sâu thẳm, như thể thể hút trong.

"Cạch..." Cửa phòng bệnh đẩy , ở cửa dáng gầy, mặc áo sơ mi trắng, tay thiếu niên đặt tay nắm cửa, đôi mắt phượng xinh nheo , ánh mắt thẳng Nhan Bạch, mím môi, ánh nắng bên ngoài cửa sổ chiếu lên , khiến khí chất của dịu dàng hơn nhiều.

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

Yết hầu chuyển động, Mộ Phạn lên tiếng.

"Em tỉnh ."

Nói xong, Mộ Phạn liền đóng cửa , đến bên giường, đặt đồ trong tay xuống, tiếp.

"Xin , chúng đến muộn."

Những lời của Mộ Phạn, như thể đang đáp câu của Nhan Bạch đêm hôm đó,"Các đến muộn ", lời xin , chân thành.

Mấy ngày nay, Mộ Phạn vẫn luôn nghĩ về những lời , nghĩ đến cảnh tượng mà thấy hôm đó, t.h.i t.h.ể Ôn Nhược Ngọc đất, trông thảm, khiến lạnh sống lưng, ai thấy ông cũng sẽ thấy thương hại, nhưng khi thấy những đứa trẻ giam cầm đó, thì chỉ còn sự căm hận và phẫn uất.

Họ thực sự đến muộn, muộn lâu, nếu thể tinh ý hơn một chút, đến sớm hơn một chút, thì sẽ xảy những chuyện đó, câu xin là dành cho Nhan Bạch, cũng là dành cho những đứa trẻ cứu .

"Em g.i.ế.c Ôn Nhược Ngọc để tự vệ, nên bây giờ chuyện qua , cuộc sống sẽ hơn, em nhất định nhớ kỹ, như nữa, vì pháp luật là để ràng buộc mỗi trong xã hội chúng , nó là điểm mấu chốt của mỗi , nếu ai tuân thủ, nếu ai coi trọng nó, thì thế giới sẽ trở nên hỗn loạn, nên dù là ai, vi phạm điểm mấu chốt , đều sẽ bắt họ , em hiểu ?"

Ánh mắt Mộ Phạn phức tạp, khi xong những lời , dừng một chút, tiếp.

"Nếu em cần giúp đỡ, thể tìm , nhất định sẽ cố gắng hết sức."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1136.html.]

Nhan Bạch im lặng Mộ Phạn xong, cô chớp mắt, như thể cho Mộ Phạn thấy, cô gì, chỉ lặng lẽ giơ tay lên, ánh nắng mặt trời, bàn tay cô như trong suốt, chăm chú những hạt bụi bay múa trong ánh nắng.

Mộ Phạn gì nữa, trực tiếp xoay rời .

Không lâu khi Mộ Phạn rời , cửa mở , là Ôn Hựu Thần và bé, Lại Trừng.

Ôn Hựu Thần với đôi mắt đỏ hoe giữa hai chiếc giường của Nhan Bạch và Bạch Mặc, vẻ mặt hối và bất an, bé hít mũi, chóp mũi đỏ ửng, .

"Xin , xin , xin , chị hề đáng sợ, thật đấy, hề đáng sợ chút nào." Ôn Hựu Thần , nước mắt ướt cả ga trải giường bên cạnh Nhan Bạch.

"Lúc đó em chỉ là quá sợ hãi, dù chị là vì bảo vệ , nhưng em vẫn nhịn sợ hãi, em hiểu, chị Nhiễm Nhiễm lương thiện." Ôn Hựu Thần hít mũi, đó nghiêm túc .

"Cảm ơn chị, chị cứu chúng em, em thích chị Nhiễm Nhiễm và Bạch Mặc nhất."

Ôn Hựu Thần trông thật đáng thương và ngốc nghếch, 144 thể tưởng tượng nổi Ôn Hựu Thần khi lớn lên sẽ như thế nào.

"Được , tớ tha thứ cho ." lúc Ôn Hựu Thần đang luống cuống, Nhan Bạch cuối cùng cũng phản ứng, cô xoa đầu bé.

 

 

 

Loading...