Thiên Kim Hắc Hóa, Vả Mặt Bạch Liên Hoa - Chương 1169

Cập nhật lúc: 2025-12-14 04:10:53
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Rất nhiều lúc, con là sinh vật yếu đuối và nhạy cảm, luôn nỗi sợ hãi khó tả đối với những điều , đối với bóng tối, lẽ nó vốn dĩ đáng sợ như , nhưng con tự tưởng tượng sự đáng sợ của nó, còn ngừng ám thị bản , kết quả... rõ ràng.

Jinna lẽ là như , chỉ cần khi Nhan Bạch rời , cô ngừng ám thị bản , nên lúc , chỉ cần tiếng mở cửa tủ, cũng đủ để trở thành áp lực cuối cùng đè sụp tinh thần yếu ớt của cô .

Bị dọa c.h.ế.t.

"Ký chủ đại nhân, ngờ còn thể như ." 144 chỉ cảm thán trong lòng, nó vốn dĩ là fan não tàn của Nhan Bạch, nên thấy những việc mà cô gì kỳ lạ.

Nhan Bạch gì, chỉ giơ tay lên, bàn tay ánh đèn hành lang, bàn tay nhỏ nhắn và sạch sẽ, trắng nõn mềm mại.

"Có chút nhớ nhung..."

Nhan Bạch lẩm bẩm, cô mím môi, dường như đang nhớ cảnh tượng bàn tay dính đầy m.á.u tươi, màu sắc đó, thật , thật tuyệt vời.

Đẩy cửa phòng bệnh , Bạch Mặc giường, một chân băng bó, thiếu niên đang suy nghĩ gì, tay cầm một cuốn sách, cúi đầu, chăm chú, tủ đầu giường một chiếc kính gọng vàng.

"Chị về ." Bạch Mặc dường như cảm nhận điều gì đó, ngước mắt Nhan Bạch, ánh mắt dịu dàng, như đang "chị về nhà ", thuận tay khép sách , đó lấy một thứ từ trong ngăn kéo , đó là bánh ngọt mà ở nhà họ Ôn, bảo quản trong tủ lạnh.

"Hựu Thần đến ." Bạch Mặc ngắn gọn, như thể đang giải thích nguồn gốc của món bánh, đặt bánh ngọt lên giường Nhan Bạch, trong mắt là nụ .

Nhan Bạch đến bên giường xuống, đặt bánh ngọt lên tủ đầu giường, mở ngay, mà là cầm chiếc kính gọng vàng bàn lên, ngước mắt Bạch Mặc, hỏi.

"Mặc Mặc, đây là gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-1169.html.]

"Lúc nãy quản gia của Hựu Thần đến, chắc là quên mang ." Bạch Mặc liếc thứ đó, , mặt là vẻ khó hiểu, như thể rõ tại Nhan Bạch chú ý đến thứ .

"Đeo thử xem." Nhan Bạch mở kính , đến bên giường Bạch Mặc, đeo kính gọng vàng lên cho , ngay lập tức, đôi mắt đào hoa quyến rũ và phần sắc bén trở nên dịu dàng hơn nhiều, giường, ánh nắng chiếu lên , cả như tỏa sáng, đặc biệt là ánh sáng vàng kim gọng kính.

Nhan Bạch vén tóc Bạch Mặc lên, để lộ ngũ quan tinh xảo, trông nho nhã.

"Nhiễm Nhiễm?" Bạch Mặc khó hiểu, Nhan Bạch qua tròng kính, chỉ thể thấy hình dáng mờ ảo.

"Mặc Mặc." Nhan Bạch ôm eo Bạch Mặc, cô cọ cọ , như thể nhớ đến Quý Bạch Mặc 10 năm , cô chớp mắt, đó .

"Đẹp lắm."

"Vậy em sẽ luôn đeo, cho Nhiễm Nhiễm xem." Bạch Mặc Nhan Bạch , bàn tay vốn định tháo kính xuống dừng , đẩy kính lên, tay đặt lên lưng Nhan Bạch.

"Hôm nay chơi vui ?" Bạch Mặc hỏi, hỏi Nhan Bạch," chơi" tất nhiên là chỉ việc đến chỗ Jinna.

"Vui lắm, em gặp... bố của Mặc Mặc đấy." Nhan Bạch ngẩng đầu lên .

Bạch Mặc cứng , lúc , tiếng bước chân ở cửa.

 

 

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

Loading...