Thiên Kim Hắc Hóa, Vả Mặt Bạch Liên Hoa - Chương 430

Cập nhật lúc: 2025-12-13 17:56:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mộ Tiểu Manh định gì đó, nhưng tất cả đều dừng vì một tiếng tát, cô mở to mắt, một lúc lâu mới hồn, cho đến khi cảm thấy cơn đau rát mặt, cô mới , ... tát.

Vừa Mộ Phạn tát cô .

Từ khi nhận về nhà họ Mộ, Mộ Phạn luôn là với cô nhất, rõ ràng là lạnh lùng với khác, nhưng kiên nhẫn và dịu dàng với cô em gái , càng thể nào tay đ.á.n.h cô , nhưng bây giờ, Mộ Phạn vì Nhan Bạch mà tát cô .

, cô sai, cô nên như , nhưng mà... khi đối mặt với nỗi sợ hãi, thể sợ, cô chỉ là bình thường.

"Anh Mộ Phạn... ..." Mộ Tiểu Manh che mặt, Mộ Phạn, dám khác, tát mặt , cơn đau mặt, cảm giác tự ti trong lòng càng thêm mãnh liệt, cô cảm thấy tất cả đều đang dùng ánh mắt khinh thường , coi thường , đặc biệt là bây giờ.

"Xin ." Mộ Phạn đầu tiên dùng giọng điệu lạnh lùng như để chuyện với Mộ Tiểu Manh, đây chỉ dùng giọng điệu khi huấn luyện tân binh ở doanh trại, nhưng hôm nay, như với em gái , trong mắt là sự thất vọng.

Người nhà họ Mộ thể hèn nhát, thể nhát gan, nhưng một điều tuyệt đối thể, đó là giống như Mộ Tiểu Manh , dùng mạng sống của khác để đổi lấy mạng sống của , ba đời nhà họ Mộ đều là quân nhân, hy sinh vì đất nước, tự hỏi sẽ bất cứ chuyện gì trái với lương tâm.

Những gì Mộ Tiểu Manh chính là chuyện trái với lương tâm.

"Em cố ý." Mộ Tiểu Manh thấy Mộ Phạn đầu tiên dùng giọng điệu lạnh nhạt như với , cô cảm thấy ấm ức.

Mộ Phạn hề mềm lòng những lời của Mộ Tiểu Manh, chỉ lạnh lùng .

Cuối cùng, Mộ Tiểu Manh đành đến mặt Nhan Bạch, .

"Xin , Nhan Bạch."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-430.html.]

Nhan Bạch Mộ Tiểu Manh mặt, kịp lên tiếng, Diệp Minh và Mộc Vân Nhân bên cạnh , giọng điệu chút mỉa mai.

"Xin thì tác dụng gì, đ.â.m cô một nhát, chẳng lẽ xin là xong ?"

"Mộ Tiểu Manh, chẳng cô tự cho lương thiện ?"

Nghe hai , sắc mặt Mộ Tiểu Manh vô cùng khó coi, cô liếc ở đây, chỉ một cái lỗ để chui xuống, cuối cùng cô che mặt, rời khỏi đó.

Cấm Nguyệt thì theo hướng Mộ Tiểu Manh rời , mặt cô là vẻ lo lắng, khi với Nhan Thế Lương một câu, cô liền đuổi theo. ...

Mộ Phạn quan tâm đến Mộ Tiểu Manh nữa, đến mặt Lam Dư Nhã, hỏi.

"Những trong đường hầm đều là do cô g.i.ế.c?"

"Phải, , là , chịu đựng đủ ." Lam Dư Nhã thấy , dường như buông xuôi, như thể từ bỏ lớp mặt nạ mà dày công duy trì, nước mắt rơi lã chã, bà từ bỏ giãy giụa, đất, Thịnh Quang và quản gia, hai đó dường như đoán Lam Dư Nhã gì, sắc mặt họ đổi.

" và Thịnh Quang là vợ chồng mười năm, bề ngoài thì vô cùng ân ái, ngoài việc con , dường như thứ đều viên mãn, nhưng mà... ha ha, chồng , ông thích đàn ông."

"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."

 

 

 

Loading...