Trong cơn mơ màng, Cấm Nguyệt chậm rãi bước đến bàn, thứ đó, đó là một bức thư và một con ngươi, màu sắc của con ngươi giống hệt con ngươi của cô.
Trên phong bì ghi ba chữ, Cấm Bạch.
"Xoảng..." Cấm Nguyệt lập tức lùi như thấy ma, thể tin , cô ôm ngực, tim đau dữ dội, cô cau mày, trong giọng là sự đau đớn, nhưng ánh mắt vẫn rời khỏi bức thư.
Chữ , cô quá quen thuộc, đó là chữ của Cấm Bạch, nhất định là do Cấm Bạch , cô nhớ Cấm Bạch một thói quen, thích vẽ một chú mèo con đơn giản bên cạnh chữ ký của , nét vẽ phong bì giống hệt chữ của Cấm Bạch đây.
Đầu óc rối bời, môi Cấm Nguyệt tím tái, cô run rẩy lục túi, tìm thuốc, thứ đối với cô mà , kích thích quá lớn, đến mức thể chịu đựng nổi.
"Cốc cốc..." Cửa phòng Cấm Nguyệt khóa, đúng lúc Nhan Thế Lương đến, thấy Cấm Nguyệt sắc mặt tái nhợt đang đất, liền hoảng hốt, quan tâm gì khác, bế cô lên, đó tìm t.h.u.ố.c cho cô uống.
Cấm Nguyệt nuốt viên t.h.u.ố.c xuống, sắc mặt bình tĩnh , còn tái nhợt như nữa, nhưng tay vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y Nhan Thế Lương, cô cầm bức thư bàn, nắm chặt, ánh mắt kinh hãi, chút hoảng loạn.
"Thế Lương, nhận thứ ?"
Nghe Cấm Nguyệt , Nhan Thế Lương thứ trong tay cô, cũng giống như Cấm Nguyệt, khi thấy hai chữ Cấm Bạch đó, liền rơi cốc nước ấm tay xuống đất, nước và t.h.u.ố.c vương vãi khắp nơi.
Trong phòng, nhất thời yên tĩnh đến đáng sợ.
"Thứ ở ?" Nhan Thế Lương cuối cùng cũng lên tiếng, cố gắng kìm nén sự sợ hãi, mở bức thư , bên trong vẫn là chữ của Cấm Bạch, chỉ một câu.
- Chào Thế Lương, chị Cấm Nguyệt, em về , em nhớ hai .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-432.html.]
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chỉ một câu ngắn ngủi, nhưng khiến cảm thấy như thể đó đang mặt họ, những lời với họ.
"Em , em về phòng thấy thứ , còn thứ bàn." Cấm Nguyệt thấy câu trong thư, sắc mặt càng thêm khó coi, đúng là chột .
"Nhất định là trò đùa dai của ai đó." Nhan Thế Lương dậy, con ngươi bàn, đó là một con ngươi giả, khi cầm nó trong tay, Nhan Thế Lương đột nhiên sững , tại , cảm thấy... thứ chút quen thuộc, như từng thấy ở đó, nhưng nhất thời nhớ .
"Sao thể là trò đùa dai , đây là Cấm Bạch, nhất định là cô tha thứ cho em, đến lấy mạng em, Thế Lương, cho em , Cấm Bạch căn bản c.h.ế.t, trái tim trong lồng n.g.ự.c em, rốt cuộc là của ai?"
Cấm Nguyệt nắm chặt quần áo Nhan Thế Lương, tìm kiếm câu trả lời.
Nhan Thế Lương thì bức thư trong tay, Cấm Bạch thực sự c.h.ế.t mặt , c.h.ế.t trong tay .
bức thư chân thực như .
Chân thực đến mức khiến nghi ngờ...
Liệu Cấm Bạch còn sống ?