Cấm Nguyệt c.ắ.n chặt môi, trừng mắt mặt , ngừng lẩm bẩm những lời , là đang tự nhắc nhở , là đang tự thôi miên , đột nhiên, Cấm Nguyệt ngừng lẩm bẩm, cô một hành động khiến kinh ngạc, khi khác còn kịp phản ứng, cô lao về phía Nhan Bạch, giật chiếc mũ trùm đầu của cô xuống.
Khuôn mặt che khuất bởi chiếc mũ trùm đầu màu đỏ lập tức lộ mặt Cấm Nguyệt...
"A a a..." Cấm Nguyệt mở to mắt, sợ hãi khuôn mặt xuất hiện mắt , khi cô giật mũ xuống, thứ xuất hiện mặt Cấm Nguyệt là một chiếc mặt nạ, một chiếc mặt nạ xí đáng sợ, mặt nạ là hình một con quỷ, mặt mày hung dữ, miệng há to, như ăn thịt , đột nhiên thấy, khó chấp nhận.
Bây giờ Cấm Nguyệt vốn chột , khi thấy chiếc mặt nạ , nỗi sợ hãi càng thêm dâng trào.
"Loảng xoảng..." Mảnh vỡ thủy tinh trong tay cô rơi xuống đất, vỡ thành vô mảnh nhỏ, thể nào nhặt nữa, Cấm Nguyệt cũng mềm nhũn , ngã xuống đất, sắc mặt cô khác gì con quỷ mặt nạ, cô ôm ngực, thở hổn hển, lẽ là vì kích thích nên tim khó chịu.
Nhan Bạch thì bình tĩnh phòng, mở một ngăn kéo , lấy một lọ t.h.u.ố.c bên trong , mở nắp, đổ ba viên t.h.u.ố.c tay Cấm Nguyệt.
"Này... chị gái." Giọng dịu dàng.
Cấm Nguyệt theo bản năng mở tay , đó nuốt thuốc, lẽ là do thói quen lâu năm, động tác uống t.h.u.ố.c của Cấm Nguyệt thuần thục, động tác đổ t.h.u.ố.c của Nhan Bạch cũng thuần thục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-892.html.]
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
"Chị gái, đây em thích chị, luôn mang theo lọ t.h.u.ố.c , vì bố hy vọng chị thể sống sót, em cũng hy vọng, hy vọng chị thể sống sót, sống thật lâu, nhưng mà... mà chị em c.h.ế.t, mỗi nghĩ đến chuyện , em thấy buồn." Nhan Bạch lắc nhẹ lọ t.h.u.ố.c trong tay, t.h.u.ố.c trong lọ cũng còn nhiều, xem dùng gần hết, tuy Nhan Bạch buồn, nhưng khuôn mặt che khuất bởi mặt nạ nở nụ nhạt, đôi môi hồng nhạt nhếch lên, như thể đang kể một câu chuyện .
Vì câu chuyện buồn , nên cô .
"Lạch cạch... lạch cạch..." Nghe thấy tiếng t.h.u.ố.c lăn trong lọ, Cấm Nguyệt ngẩn , đó lạnh toát, chính vì hành động quá quen thuộc, quen thuộc đến mức Cấm Nguyệt theo bản năng, hồi nhỏ, Cấm Bạch luôn mang theo một lọ t.h.u.ố.c , t.h.u.ố.c cứu mạng cho cô , nhiều khi cô lên cơn đau tim, đều là Cấm Bạch kịp thời cho uống thuốc, cứu mạng cô .
Cũng vì , khi hành động quen thuộc đó xuất hiện, trong thoáng chốc, Cấm Nguyệt cứ ngỡ về quá khứ, theo bản năng nhận lấy thuốc, nuốt xuống, thói quen ăn sâu máu, thói quen nhiều năm thể nào đổi .
Bây giờ Cấm Nguyệt bình tĩnh , cũng kìm nén , cẩn thận suy nghĩ tất cả những gì xảy , trong lòng cô dâng lên đủ loại sợ hãi, nghĩ đến những lời , những hành động của mặt, những chuyện chỉ Cấm Bạch mới thể , mới .