Giọng vốn mềm mại ngọt ngào như bánh ngọt, lúc , như thể chiếc bánh ngọt đó dính mùi m.á.u tanh, vẫn ngọt đến phát ngấy, Nhan Bạch cũng tỏa mùi m.á.u tươi nồng nặc, m.á.u nhỏ giọt xuống đất, nhuộm đỏ bãi cỏ khô, còn bản cô thì như hề , chằm chằm Cấm Nguyệt, đ.á.n.h giá vị trí khoanh vùng n.g.ự.c cô .
Như thể đang suy nghĩ nên thế nào cho , ánh mắt đó khiến sởn gai ốc, lạnh sống lưng.
"Đừng đến đây, đừng, đừng!!" Cấm Nguyệt tất nhiên thể cảm nhận nguy hiểm, lúc cô cũng quan tâm đến vết thương môi nữa, cơn đau đó căn bản thể so sánh với những gì sắp xảy , cô chỉ thể hoảng sợ mở to mắt, con d.a.o trong tay Nhan Bạch dừng da , áp sát da thịt, đó từng chút từng chút rạch da, xuyên qua da, để lộ lớp mỡ màu vàng bên trong.
"Tìm thấy , chính là chỗ ." Nhan Bạch xoa tay lên cơ tim, mặt nở nụ hài lòng, đó cầm dụng cụ lên, tay Nhan Bạch từ đầu đến cuối đều vững vàng, mặc dù trán cô lấm tấm mồ hôi lạnh, môi bắt đầu tái nhợt, vết thương bụng rõ ràng đang rút cạn thể lực của cô, mỗi khi cử động một chút, vết thương đau nhói hơn, cảm giác đau đớn cũng thua kém gì Cấm Nguyệt.
Chỉ là hai khác biệt, Cấm Nguyệt ngừng hét lên, thể hiện nỗi sợ hãi và đau đớn mặt, khuôn mặt méo mó, còn Nhan Bạch thì chỉ khẽ mím môi, nếu sắc mặt tái nhợt và mùi m.á.u tanh thoang thoảng cô, căn bản sẽ ai phát hiện , cô thương, hơn nữa còn thương nhẹ, cơ thể cũng đến giới hạn.
Cấm Nguyệt thoi thóp mặt đất, lúc cô còn hét lên nữa, giọng khàn đặc, đôi mắt đỏ ngầu, như thể c.h.ế.t lặng vì đau đớn, môi bắt đầu tím tái, khó thở, chỉ thể há miệng, hít thở, phát âm thanh kỳ quái, chói tai, khiến khó chịu.
"Bùm..." Tiếng tim đập, lúc , trái tim một mạch m.á.u lớn, đó là động mạch chủ, còn những chỗ khác thì nối với nhiều mạch m.á.u nhỏ hơn, chúng bơm m.á.u đến khắp cơ thể, nếu Nhan Bạch cắt đứt những mạch m.á.u , thì vài giây , cô sẽ c.h.ế.t ngay tại chỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-hac-hoa-va-mat-bach-lien-hoa/chuong-910.html.]
đúng lúc , Nhan Bạch gì cả, chỉ đưa tay lau mồ hôi lạnh mặt Cấm Nguyệt, động tác dịu dàng, đôi môi tái nhợt khẽ mím .
"Chị gái, nó dường như bướng bỉnh, nó ở trong n.g.ự.c chị quá lâu, nên rời ?" Nhan Bạch Cấm Nguyệt, mỉm hỏi.
Cấm Nguyệt lúc kiệt sức, cảm thấy đầu óc ngày càng mơ hồ, như thể cái c.h.ế.t đang vẫy gọi ở phía , lấy sức lực từ , cô nghẹn ngào .
"Nhan Bạch, mày... nếu mày , ba sẽ tha cho mày." Cô vẫn luôn Nhan Bạch khao khát Cấm phụ và Cấm mẫu công nhận.
Những lời của Cấm Nguyệt khiến Nhan Bạch dừng tay, đúng hơn là, vì những lời của Cấm Nguyệt, mà là... bóng xuất hiện ở cửa, phía Cấm Nguyệt, khiến Nhan Bạch dừng .
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."