Thiên Kim Huyền Học Lại Đi Livestream Bốc Gạch - 175

Cập nhật lúc: 2025-03-18 03:32:30
Lượt xem: 574

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

mỗi giày vò đến mức tan nát, cô sống , tiếp tục vòng lặp kinh hoàng thêm một nữa.

Lâu dần, cô quên mất là ai, quên cả nơi gọi là nhà.

Cô chỉ chạy trốn khỏi đây…

thể.

Chạy bao nhiêu cũng vô ích.

Dần dần, cô chẳng còn sức để vùng vẫy nữa, chỉ thể co xuống, lặng lẽ .

lúc

Một sợi dây nhỏ màu đỏ nhẹ nhàng quấn lấy cổ tay cô.

Khương Trân Trân giật b.ắ.n .

Lại nữa ?

Cô nín thở, đôi mắt đầy hoảng loạn.

trải qua bao nhiêu , nhưng cô vẫn thể chuẩn sẵn sàng cho nỗi đau kế tiếp.

Thế nhưng… gì đó khác biệt.

Sợi dây đỏ thoạt sắc bén, nhưng khi chạm dịu dàng đến lạ.

cô đau, chỉ nhẹ nhàng quấn quanh cổ tay, cẩn thận kéo cô về phía .

Khương Trân Trân kinh ngạc nó.

đưa cô về nhà ?

… nhà ở ?

Bốn phía là sương mù, lối , phương hướng.

Cô há miệng định hỏi, nhưng vội vàng câm nín.

Nếu lên tiếng, liệu đánh thức lũ quái vật ?

Dây nhỏ kéo cô chút chần chừ nào, lực đạo mềm mại nhưng cho phép phản kháng, cứ thế dẫn dắt cô tiến về phía với tốc độ cực nhanh.

Không bao lâu, Khương Trân Trân chậm rãi há miệng.

Giữa màn sương trắng xóa nơi phương xa, từ khi nào, một cánh cửa xuất hiện. Thế giới đằng cánh cửa

Đột nhiên, Khương Trân Trân mở bừng mắt.

Cùng lúc đó, lá bùa định ở giữa trán cô bừng sáng, chỉ trong nháy mắt hóa thành tro bụi.

Môi cô khẽ động, giọng phát nhỏ, nhưng Lê Kiến Mộc vẫn thấy rõ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/175.html.]

là Huyền Sư cha cô mời đến, chào cô, Khương tiểu thư.”

Khương Trân Trân im lặng một lát, giọng khàn khàn, nhưng đôi mắt cô bình tĩnh đối diện với Lê Kiến Mộc, chậm rãi lên tiếng:

“Chào cô… tên là… Khương Trân Trân.”

Cuối cùng, cô nhớ tên .

Lê Kiến Mộc khẽ cong môi, đưa tay :

“Khương tiểu thư, hoan nghênh trở về.”

Đôi mắt Khương Trân Trân đỏ lên, cô đưa tay nắm lấy tay đối phương, chậm rãi dậy.

Cơ thể quá lâu vận động, khiến cô bước loạng choạng, suýt nữa thì ngã xuống.

Cũng may, Lê Kiến Mộc ở ngay bên cạnh, vững vàng đỡ lấy cô.

Khương Trân Trân vô thức dựa bờ vai của Lê Kiến Mộc, mùi hương thanh đạm mang đến một cảm giác an thần, khiến lòng cô chậm rãi bình .

“Trân Trân!”

Mộng Vân Thường

“Trân Trân, con gái của …”

Khương phu nhân kìm nữa, đẩy cửa lao , ôm lấy con gái nhưng dám, bà cẩn thận hỏi:

“Trân Trân, con… nhận ?”

Khương Trân Trân đỏ mắt, bước tới ôm chầm lấy bà:

“Mẹ… xin , con khiến cha lo lắng .”

“Không … Không cả…”

Một nhà Khương Uy cuối cùng cũng đoàn tụ, ai nấy đều kích động thôi.

Lê Kiến Mộc và Tiêu Tề quấy rầy, lặng lẽ rời khỏi phòng, về phía phòng bệnh của Lý Muội.

“Chi phí chữa trị của Lý Muội đều do Khương Uy chi trả, điều kiện khác gì Khương Trân Trân. Thật , mấy năm nay, ông cũng ít việc .”

Lê Kiến Mộc bật : “Nếu , cũng chẳng thể chung sống hòa bình với ông như bây giờ.”

Dựa nét mặt Tiêu Tề, thể thấy bản tính ghét ác như kẻ thù.

Nếu Khương Uy thực sự là một kẻ m.á.u lạnh tàn nhẫn, e rằng Tiêu Tề khách sáo như hiện tại, cũng chẳng lòng lo lắng ông sẽ vì con gái mà nổi điên gây họa.

Phòng bệnh của Lý Muội ngay bên cạnh.

Lê Kiến Mộc và Tiêu Tề đang định đẩy cửa bước thì phía bỗng vang lên một giọng ngập tràn vui mừng:

“Thanh Thanh! Em đến thăm ? Em còn giận nữa …”

Chu Tuấn Ngạn bước nhanh tới, nhưng khi thấy rõ gương mặt của Lê Kiến Mộc, sững sờ, ngượng ngùng :

“Xin , nhận nhầm .”

Loading...