Nếu giọng điệu mấy phần trêu đùa, suýt nữa khiến nghĩ rằng thật sự là một kẻ tham ăn chính hiệu.
Một một quỷ, một nhanh phía , một chậm rãi lơ lửng theo .
Mộng Vân Thường
Khi rẽ một con hẻm nhỏ, Lê Kiến Mộc đột nhiên dừng bước.
Ngay cạnh đầu hẻm một thùng rác, cách đó một mét, một đôi nam nữ đang ôm . Tiếng động mập mờ vang lên giữa đêm khuya vắng vẻ.
Trên thùng rác chất đống mấy bó hoa úa tàn.
Trong khu vực đại học, sinh viên trẻ tuổi, huyết khí phương cương, trong trường ngoài trường thiếu những đôi lứa yêu .
Lê Kiến Mộc vốn định xen chuyện của khác, tính toán cứ thế lướt qua.
đúng lúc , cô gái đè lên tường bất ngờ giãy giụa, thét lớn một tiếng:
"Cứu với!"
Người đàn ông mất hứng, vung tay tát mạnh lên mặt cô gái, đó túm lấy cằm cô , ép xuống một nụ hôn đầy thô bạo.
Bước chân của Lê Kiến Mộc khựng .
Cô gái vùng vẫy kịch liệt, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng lẫn hy vọng.
Người đàn ông cau mày, cuối cùng cũng chịu buông tay, bực bội chửi thề:
"Cứu cái gì mà cứu? Tao đánh mày g.i.ế.c mày chắc? Kêu lên như thể tao là thằng khốn nạn lắm bằng!"
Gã dứt lời, tầm mắt rơi Lê Kiến Mộc, lập tức sáng lên.
"Ồ, mỹ nhân đây mà!" Gã huýt sáo, ánh mắt đắn mà quét từ đầu đến chân cô.
Lê Kiến Mộc nheo mắt .
Ngũ quan của gã khá ưa , thậm chí còn chút tuấn tú. Đặt trong tiêu chuẩn thẩm mỹ hiện tại, đây là gương mặt khiến ít nữ sinh động lòng.
trong mắt cô, diện mạo là điềm báo đoản mệnh.
"Người học trường nào thế? Nhìn lạ mặt quá, là tân sinh viên mới nhập học chứ?" Gã cợt, tự giới thiệu: "Anh tên Triệu Nhất Thịnh, từng danh ? Thêm phương thức liên lạc ."
Ánh mắt của Triệu Nhất Thịnh chút tùy tiện, như thể đang đánh giá một món hàng.
Gã quen chơi đùa với phụ nữ, chỉ liếc mắt một cái dáng của cô tuyệt phẩm thế nào. Càng khỏi đến khí chất hồn nhiên quyến rũ , thật sự kích thích ham chinh phục của gã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thien-kim-huyen-hoc-lai-di-livestream-boc-gach/196.html.]
"Hay là em thích kiểu hẹn ở khách sạn hơn? Tối nay chơi với , đàn tặng em một cái túi, thế nào?"
Lê Kiến Mộc đột nhiên cất giọng:
"Anh sinh phúc, nhưng tửu sắc rút cạn phước phần. Lợi dụng gia thế để chuyện , nợ đào hoa dính đầy, tay còn vướng kiện tụng mạng ."
Nụ của Triệu Nhất Thịnh cứng .
Ban đầu, gã còn thấy lời của cô khá thú vị. khi đến ba chữ "kiện tụng mạng ", sắc mặt gã lập tức tối sầm.
Chuyện đó rõ ràng dàn xếp thỏa, cô gái ?
Hay chỉ là đoán mò?
Gã chắc, chỉ thể , nửa đùa nửa thật:
"Hóa em thích đóng vai thần bí hả? Trò thử bao giờ, là cho nên phối hợp thế nào ?"
Lê Kiến Mộc lắc đầu:
"Triệu , bảo nhà tìm sẵn một mảnh đất phong thủy . May còn thể tích chút phúc cho con cháu ."
Lặp lặp hai , nào cũng lời xúi quẩy về bản .
Sắc mặt Triệu Nhất Thịnh trở nên khó coi, gã sải bước đến gần, giọng điệu mất kiên nhẫn:
"Nói thôi! Tao đánh phụ nữ, nhưng nếu ép tao nổi nóng thì chuyện gì tao cũng . Tao—"
Chưa dứt câu, bỗng nhiên gã cảm thấy cơ thể cứng đờ.
Hai chân giống như gắn chặt xuống đất, dù dùng sức thế nào cũng nhúc nhích .
Sự hoảng hốt lóe lên trong mắt Triệu Nhất Thịnh. Gã trợn tròn mắt chằm chằm Lê Kiến Mộc, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi mơ hồ.
Lê Kiến Mộc vẫn bình tĩnh như thường, giọng điệu chút gợn sóng:
"Tự giải quyết cho ."
Dứt lời, cô xoay rời .
Triệu Nhất Thịnh cố giãy giụa nhưng vô ích, chỉ thể trơ mắt bóng lưng cô khuất dần trong bóng tối.
Vài giây , một cơn gió lạnh lùa qua, lực kiềm chế gã bỗng nhiên biến mất.